Tiểu Vương Gia Của Ta Ngọt Ngào Nhất Thế Gian - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-09 16:05:06
Phụ , mỉm : "Nhi nữ bảo bối, mau tới đây mắt Vương bá bá của con.”
“Vâng ạ.” Ta nén nỗi xót xa trong lòng, ngoan ngoãn nép bên cạnh phụ .
Phụ là Huyện lệnh Lam Hồ, năm nay ba mươi sáu tuổi, là đoan chính cương trực, dân chúng ca tụng là một vị quan thanh liêm, bụng.
Người cũng hết mực yêu thương . Mẫu qua đời mười năm, vẫn tái giá, một gà trống nuôi khôn lớn, cha . Nỗi cơ cực , hiểu, nhưng bây giờ thấu tỏ .
Thế nhưng, một cha như , ở kiếp vì một tai nạn ngoài ý mà dừng cuộc đời ở tuổi ba mươi bảy.
Sau khi qua đời, còn nào khác. Về , Hàn Châu tới cầu , liền vui vẻ nhận lời.
“Phụ .” Ta ngẩng đầu gương mặt , rưng rưng cầm lấy chén rượu tay , nũng : “Người uống nữa , về nhà kêu đau dày bây giờ.”
Phụ và Vương bá bá đều bật .
Vương bá bá : “Vẫn là nhi nữ hơn, quan tâm săn sóc.”
Phụ , ánh mắt tràn ngập yêu thương.
Phụ , đời hãy để nữ nhi bảo vệ .
[3]
Phụ vốn là tỉ mỉ, về đến nhà hỏi hôm nay chuyện gì.
Ta do dự một lát, quyết định kể hết cho phụ chuyện kiếp kiếp của , bởi vì tiếp theo đây còn nhiều chuyện cần hai cha con cùng đối mặt.
“Phụ , tin lời nữ nhi ?”
Vẻ mặt phụ phức tạp, chắp tay lưng trong phòng, đột ngột dừng bước : "Con đang tới Hàn Châu?”
Ta gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-vuong-gia-cua-ta-ngot-ngao-nhat-the-gian/chuong-2.html.]
“Cái tên ngụy quân tử đó!” Phụ tức giận kiềm chế nổi, vành mắt đỏ hoe: "Phụ tin con. Gần đây phụ cũng thường mơ thấy mẫu con, bà dặn chăm sóc con cho , nếu con thành , cũng đừng ép buộc con.”
Hai cha con ánh đèn, lòng trĩu nặng ưu tư hồi lâu.
“Chuyện hại còn một năm nữa mới tới, tạm thời cần gấp.” Phụ bắt đầu : "Việc cấp bách mắt là chuyện tu sửa đê điều.”
Phủ Tế Đông tu sửa sông Thanh Lan, dự toán báo lên là ba trăm vạn lượng bạc. Chuyện , hôm nay Tri phủ Vương đại nhân qua với phụ .
Sông Thanh Lan chảy qua địa phận huyện Lam Hồ, nếu việc thành, chịu trách nhiệm chính yếu nhất chính là phụ .
Thế nhưng, đoạn đê trong huyện Lam Hồ chỉ dài đầy trăm dặm, căn bản cần dùng đến ba trăm vạn lượng.
Một ngày tốt lành
Rõ ràng đây là cái cớ mà Tri phủ cùng đám quan cấp bày để tham ô tiền của.
Đây là một cái bẫy cực lớn, một khi xảy chuyện, đẩy gánh tội chính là phụ .
“Kiếp , con đê sửa xong năm thứ hai vỡ, ngàn hộ dân ven sông lâm cảnh màn trời chiếu đất, tổn thất vô cùng nặng nề.”
Cho nên, đê vẫn sửa, nhưng tuyệt đối thể để Tri phủ dắt mũi.
“Khốn nạn!” Phụ tức giận : "Ta sẽ dâng tấu sớ, bẩm báo chuyện lên triều đình.”
Ta vội ngắt lời phụ .
Phụ việc quá ư cương trực, cũng chính vì tính cách mà quan mười mấy năm, chẳng những thăng tiến, ngược còn ngày càng thụt lùi.
“Người đừng vội, nữ nhi cách, tiền sửa đê cho , để bọn chúng tham ô đồng nào.”
Kiếp , Hàn Châu quan mười mấy năm, từ Huyện lệnh thất phẩm leo lên đến Bố chính sứ tam phẩm, hầu hết việc lớn nhỏ đều về hỏi ý kiến .
Cũng chính vì lẽ đó, mới mù quáng tự tin rằng Hàn Châu yêu , kính trọng , thể rời xa . Nào ngờ một mặt lợi dụng giúp con đường quan lộ, mặt khác ôm ấp mỹ nhân, hưởng phúc bên ngoài, bàn tính trong lòng quả là kêu vang như sấm.