Tô Uyển - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-16 21:44:10
1
Ta bỗng chốc mở bừng mắt.
Tiếng gió lạnh rít gào vẫn văng vẳng bên tai, dường như sự ẩm ướt lạnh lẽo thấu xương trong lãnh cung vẫn còn vương vấn nơi đầu ngón tay.
Ta vô thức sờ lên cổ họng, nơi đó còn cảm giác đau rát do thuốc độc ăn mòn, chỉ làn da mịn màng, trơn nhẵn.
“Nương nương, tỉnh ạ?” Cẩm Thu vén màn, tay nâng chiếc khăn nóng.
Ta ngơ ngác Cẩm Thu.
Rõ ràng Cẩm Thu c.h.ế.t từ ba năm .
Vì thử độc , khi c.h.ế.t Cẩm Thu còn chảy m.á.u thất khiếu.
Giờ đây tươi mắt .
“Bây giờ là giờ gì?” Giọng run rẩy.
“Giờ Mão khắc thứ ba.” Cẩm Thu vắt khô khăn đưa cho : "Nội vụ phủ gửi danh sách tuyển tú đến, đặt bàn của nương nương.”
Ta chân trần nền đất, chăn lụa mềm mại trượt khỏi vai.
Trong gương đồng phản chiếu một khuôn mặt quen lạ.
Không các vết đốm độc, nếp nhăn, đây là dung mạo của năm hai mươi hai tuổi.
Trong Thiên điện bỗng truyền đến tiếng mớ của trẻ con.
Ta loạng choạng chạy tới, thấy hoàng nhi của đang cuộn tròn trong chăn gấm, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng vì ngủ say.
Ta quỳ bên mép giường, áp mặt lồng n.g.ự.c ấm áp của con, nước mắt thấm ướt chiếc yếm thêu hình cá chép.
“Nương nương?” Cẩm Thu hốt hoảng : "Người …”
“Ta gặp một cơn ác mộng.” Ta lau khô nước mắt dậy: "Đi lấy danh sách đó đến đây.”
Khi thấy hai chữ "Tô Nguyệt”, bật thành tiếng.
2
Kiếp , cũng chính ngày , mềm lòng mà phá lệ đề bạt nhập cung từ Tài nhân lên Quý nhân.
Sau nàng lóc kể các phi tần khác ức hiếp, cầu xin Hoàng thượng phong nàng Tần.
Một năm , nàng sẩy thai, vô cùng áy náy, đích xin chỉ dụ của Hoàng thượng phong nàng Phi.
Đêm quân phản loạn phá thành, khi nàng tháo giáp bảo hộ dát vàng xuống, các ngón tay siết cổ hoàng nhi , vẫn tươi gọi là tỷ tỷ, nhưng bóp c.h.ế.t hài nhi của chút do dự.
Nghĩ đến đây, cơn thịnh nộ và thù hận ngút trời gần như nhấn chìm .
“Nương nương, Tô nhị tiểu thư đến cổng cung ạ.” Cẩm Thu khẽ nhắc nhở.
Ta từ từ khép danh sách : "Cho nàng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/to-uyen/1.html.]
Ánh nắng ban mai ngày xuân xuyên qua khung cửa sổ chạm khắc, thẳng lưng ghế chủ tọa.
Từ xa, tiếng ngọc bội va chạm leng keng vang lên, một bóng dáng màu vàng nhạt lướt qua sân đình, lao nhẹ nhàng như cánh bướm.
“Tỷ tỷ!” Tô Nguyệt nhấc vạt váy bước qua ngưỡng cửa, mặt nở nụ ngây thơ như trong ký ức của .
Chưa kịp để nàng , dậy, giơ tay giáng cho nàng một cái tát.
Tiếng "chát” giòn giã vang lên, Tô Nguyệt loạng choạng va khung cửa.
Nàng ôm mặt, trừng to mắt đầy khó tin: "Tỷ tỷ?!”
“Ai cho phép ngươi gọi thẳng tên húy của Bổn cung?” Ta cụp mắt nàng .
“Vào cửa cung là của hoàng gia, gọi Bổn cung là Hoàng hậu nương nương.”
Nước mắt của Tô Nguyệt lập tức trào .
Kiếp đôi mắt như nai tơ lừa gạt, giờ đây chỉ cảm thấy ghê tởm.
Nàng quỳ xuống hành đại lễ: "Thiếp , xin Hoàng hậu nương nương tha tội.”
3
Ta chằm chằm cái xoáy đỉnh đầu nàng .
Hồi tưởng những điều kỳ lạ của kiếp , chắc hẳn lúc nàng mới cấu kết với Thế tử Trấn Bắc Vương, gan tay với .
Kiếp , mãi đến khi sắp c.h.ế.t mới , bọn họ lén ước hẹn trọn đời từ khi cung, tuyển tú cũng chỉ là mưu kế của Trấn Bắc Vương thuận thế cài cắm tai mắt.
“Đứng dậy .” Ta xoay trở về ghế chủ tọa: "Đã cung thì tuân thủ quy củ trong cung. Kể từ hôm nay, ngươi dọn đến hậu điện Trường Xuân cung, sự cho phép của Bổn cung thì bước khỏi cửa cung nửa bước.”
Tô Nguyệt hoảng sợ ngẩng đầu: "Nương nương, tuyển tú…”
“Đương nhiên là ngươi tham gia .” Ta nâng chén lên: "Bổn cung sẽ đích dạy lễ nghi quy củ cho ngươi.”
Nhìn nàng cố kìm nén nước mắt, thầm khẩy trong lòng.
Kiếp sắp xếp hết thứ cho nàng , ngược khiến nàng thiếu cơ hội thể hiện mặt Hoàng thượng.
Lần sẽ đích đưa nàng lên long sàng, tận mắt nàng ngã xuống.
4
Ba ngày , tuyển tú diễn , cố ý để Tô Nguyệt xếp cuối cùng.
Khi các tú nữ khác đều mệt mỏi rã rời, nàng mới thướt tha xuất hiện đại điện.
“Đây là của thần .” Ta với Hoàng thượng: "Tính cách kiêu căng do nuông chiều, nhưng hơn hẳn ở chỗ hiểu lễ nghĩa, tri thức.”
Hoàng thượng liếc nàng thêm hai .
Ta thích kiểu thế nào, năm đó cũng nhờ dung mạo mà sủng ái.