Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Toái Ngọc - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:20:06

Nàng Tống Song tra hỏi, chút sợ hãi, lí nhí đáp: "Là do một tiệm may ngoài cung gửi đến."

 

Tống Song hỏi tiếp: "Có Thái tử bảo ngươi mặc ?"

 

A Yên bối rối, , thành thật trả lời: "Gần đây Thái tử xuất cung, ngài . Khi tiệm may gửi váy đến, nghĩ, nghĩ là dành cho …"

 

Phản ứng của Tống Song quá mạnh, khiến nghi hoặc. Tin tức của lạc hậu đến mức hiểu tại một chiếc váy đáng quan tâm như ?

 

Ta liền hỏi nàng.

 

Tống Song lạnh: "Chiếc váy là Thái tử đặt khi mất trí nhớ. Ngài còn hỏi xem Hoài Nguyệt thích kiểu dáng thế nào, dặn tiết lộ cho ngươi .

 

"Ngài trong lễ cập kê của ngươi, dành cho ngươi một bất ngờ."

 

Ta khựng . Bất ngờ thì thấy, chỉ thấy ngỡ ngàng.

 

A Yên cũng bàng hoàng, mặt đỏ bừng: "Xin , chiếc váy là dành riêng cho nàng."

 

Ta còn kịp gì, quản gia vội vã chạy tới, thấy liền thông báo:

 

"Thái tử gặp nạn trong lúc tiễu trừ thổ phỉ. Ngựa hoảng loạn, khiến ngã đập đầu vách đá, hiện đang hôn mê bất tỉnh."

 

26

 

Phụ vội vã rời .

 

Dù là A Yên Thái tử, cũng thể gián đoạn lễ cập kê của .

 

Khi Thái tử vây quanh bởi các ngự y để cứu chữa, giữa biển hoa rực rỡ, các vị trưởng bối vây quanh.

 

Ta bái lạy theo nghi lễ, ban tên tự – Từ Hi.

 

Chữ "Hi" hợp với "Nguyệt".

 

Nhật nguyệt tinh tú, ánh sáng rực rỡ soi sáng .

 

Mọi bóng tối trong thế gian đều thể tới gần.

 

Nghi lễ thành, cùng mẫu tiễn khách.

 

Lúc , hầu hết khách rời , thì một con bạch mã lao nhanh đến cửa Giang phủ, dừng đột ngột.

 

Con ngựa hí vang, nhấc vó.

 

Thái tử từ lưng ngựa bước xuống.

 

Trán quấn băng trắng, dường như gấp gáp, nên băng chẳng quấn chặt, thấm đỏ máu.

 

Những giọt m.á.u loang lổ trán, rơi cả xuống y phục.

 

Gương mặt tuấn mỹ , bởi điểm xuyết vài vệt m.á.u đỏ, tăng thêm nét mong manh.

 

Hắn loạng choạng vài bước, nhanh chóng tiến đến gần .

 

đến mặt, như chùn bước, chỉ dám cầm lấy một góc tay áo , như sợ sẽ đột ngột biến mất.

 

Đôi mắt sâu thẳm, dám chớp, chỉ chăm chăm .

 

Giọng trầm thấp, khàn khàn, mang theo chút hy vọng.

 

"Hoài Nguyệt, hôm nay là lễ cập kê của nàng. Ta… đến trễ chứ?"

 

27

 

Ta rút tay áo về, ánh mắt bình thản: "Thái tử điện hạ, lễ cập kê kết thúc, khách khứa cũng gần như rời hết . Ngài đến muộn ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toai-ngoc/chuong-10.html.]

 

Sắc mặt Thái tử vốn tái nhợt, giờ càng trắng bệch hơn.

 

Hắn cúi đầu, ngẩn ngơ đầu ngón tay trống rỗng, giọng run rẩy, khẽ:

 

"Khi đập đầu vách đá, đột nhiên nhớ nhiều chuyện cũ… Ta nhớ hết . Xin , Hoài Nguyệt, lẽ nên đến sớm hơn."

 

Ta nhạt: "Thái tử cần như . Ngài đến sớm, cũng chắc cửa Giang phủ. Ngay từ đầu, hề gửi thiệp mời đến Đông Cung."

 

Hắn sững , yên như hóa đá.

 

Dường như hiểu lời , đôi mắt phảng phất sương mờ chăm chú .

 

"Không cả. Hoài Nguyệt, từ khi nàng một tuổi, mỗi sinh thần đều ở bên. Sau , đến lúc nàng trăm tuổi, cũng sẽ luôn ở cạnh nàng. Mỗi năm sinh thần qua, thiếu nào, sẽ bù đắp."

 

Tống Song bên cạnh xem kịch, hả hê, châm chọc: "Điện hạ thương đến lú lẫn ? Hôm nay là lễ cập kê của Giang Hoài Nguyệt, cả đời chỉ một , thể giống mấy ngày sinh thần ? Lỡ là lỡ, chẳng bù đắp ."

 

Ta chút mất kiên nhẫn, mãi trong cơn gió lạnh cùng : "Không cần. Lễ cập kê của diễn , chẳng cần bù đắp. Thần nữ còn việc, xin phép cáo lui."

 

Hắn hoảng hốt, giữ , nhưng chần chừ.

 

Trong khoảnh khắc đó, Tống Song bước lên chắn , nhướng mày, hiệu cho Thái tử sang bên cạnh.

 

"Điện hạ, mới là của Đông Cung."

 

Thái tử theo hướng mắt nàng qua, thấy A Yên vẫn trong góc rời .

 

Thần sắc đổi, nhưng khi ánh mắt dừng bộ váy nàng mặc, gương mặt lập tức lạnh lùng.

 

28

 

"Đây là váy đặc biệt đặt cho lễ cập kê của Hoài Nguyệt. Sao ngươi mặc ?"

 

Ánh mắt Thái tử trở nên sắc bén, giọng mang theo khí thế của một kế vị ngai vàng.

 

A Yên sững sờ , dáng vẻ tội nghiệp khiến khác khỏi xót xa.

Hồng Trần Vô Định

 

Nàng lặp lời giải thích với và Tống Song đó, khẽ :

 

"Ta cố ý. Ta sẽ váy, trả cho Giang cô nương."

 

Thái tử lạnh lùng đáp: "Không cần. Đồ ngươi mặc qua, còn thể đưa cho Hoài Nguyệt. Hơn nữa, ngươi nên tự xưng là dân nữ mặt ."

 

A Yên kinh ngạc .

 

Nam nhân mặt còn vẻ dịu dàng như , đôi mắt lạnh lẽo, ánh xa cách đến khó gần.

 

Nàng hoảng sợ, run rẩy hỏi: "Điện hạ, ngài… nhớ ?"

 

Thái tử trả lời.

 

Hắn : "Ta sẽ cho đưa ngươi một khoản bạc. Ngươi thể cầm về quê. Nếu về, thể chọn một tiểu quan ngoài kinh thành mà gả, Đông Cung sẽ lo liệu sính lễ.”

 

"Đông Cung của giữ ngoài."

 

Nước mắt A Yên tuôn rơi: "Điện hạ, dân nữ… dân nữ năm đó cứu ngài từ bờ Duẫn giang. Ngài từng sẽ bạc đãi dân nữ."

 

Thái tử cất giọng lạnh lùng: "Nếu khi đó mặc y phục cao quý, liệu ngươi cứu ?"

 

A Yên cứng đờ.

 

Câu trả lời cần cũng rõ.

 

Thái tử chỉ nàng , giọng điệu bình thản nhưng sắc bén: "Với phận của ngươi, gả cho triều thần cũng tính là bạc đãi.

 

"Ngươi nghĩ rằng, khi mất trí nhớ, cha ngươi vẫn thể chữa khỏi, là ngươi ngăn ông . Những chuyện , ngươi tưởng ?"

Loading...