Tôi Chỉ Muốn Tiền, Không Muốn Yêu - Phần 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:20:18
1
"Lữ Mạn, cô điên ?! Cô nhận lấy tấm thẻ , trong mắt Kỷ Nguyên Thần, cô chẳng khác gì những kẻ tham tiền!"
Hệ thống gào lên giận dữ trong đầu .
" thực sự thế." thản nhiên gãi tai, giọng điệu đầy thành thật. "Chỉ là giàu thôi."
"Cô... Cô...!"
Hệ thống tức đến mức nghẹn lời, im bặt hồi lâu.
"Hệ thống? Còn đó ? Hệ thống?"
Không phản hồi.
Hệ thống sẽ ngất vì giận quá mà quên thở đấy chứ?
lật tấm thẻ tay, ngắm nghía hoa văn dát vàng lấp lánh— hợp với phong cách phô trương của Kỷ Nguyên Thần.
"Chúng đến ngân hàng xem bao nhiêu tiền . Nếu quá ít, sẽ bắt nhổ thêm ."
Hệ thống mới hồi phục tinh thần, thấy rú lên đầy ai oán.
"Thật là tội ! Sao một chủ nhân như cô chứ?!"
"Từ từ ." dừng , cắt ngang lời trách móc. "Anh bảo sẽ tái sinh khi chết, thế mà cứ khăng khăng kéo nhiệm vụ. Lại còn hứa hẹn năm khoản bảo hiểm, một quỹ tiết kiệm, bốn ngày ba ngày nghỉ. Tự vẽ bánh, giờ đừng trách ."
Hệ thống sụt sịt như thể sắp . "Nếu cô thèm theo cốt truyện, chọn cô dù chỉ trùng khớp cao đến !"
"Đừng lo." vỗ về một cách lấy lệ. "Nhiệm vụ thì kết thúc , nhưng vẫn còn sống. Chuyện gì cũng thể xoay chuyển ."
"Thật ?" Giọng hệ thống đầy nghi ngờ.
"Tất nhiên." tự tin gật đầu. "Nhân tiện, thể kiểm tra xem trong thẻ bao nhiêu tiền ? Cái biệt thự ngoại ô xa ngân hàng quá, lười đạp xe 20 phút chỉ để kiểm tra dư."
"Cô...!"
"Hệ thống mến, ơn mà!"
Hệ thống hít một thật sâu, nén giận.
"Một triệu."
"Khá khẩm đấy." gật gù hài lòng. "Xứng đáng với công sức bỏ nấu ba món mặn, một món súp."
"Mọi chuyện vốn diễn theo cốt truyện mà!" Hệ thống gào lên.
"Anh phân biệt ?" đảo mắt. "Ngay cả Bạch Nguyệt Quang mà còn thể tìm thế, đồ ăn là tươi đông lạnh?"
"Còn cô, cô chuyện gì ?!"
xòe tay , nhún vai đầy thản nhiên. " . quan trọng là cũng chẳng ."
Hệ thống tức đến nghẹn họng, quyết định chuyện với nữa.
2
Kỷ Nguyên Thần bỏ cuộc.
Ngay từ đầu, chúng thống nhất rõ ràng rằng chỉ là một cái bóng để mà nhớ đến khác.
Vậy mà bây giờ, ngày nào cũng than vãn với .
Khuôn mặt của Kỷ Nguyên Thần tràn đầy đau khổ: "Lữ Mạn, cô xem cô thể nỡ lòng bỏ một trong căn biệt thự rộng lớn ?"
lạnh lùng đáp: "Nếu thấy ngôi nhà quá lớn thì thể đổi lấy căn hộ nhỏ của ."
Kỷ Nguyên Thần vẫn thản nhiên: " cho cô tất cả, nhưng cô tự do. Ha! Tự do gì chứ? thể dùng tiền mua ?"
"Tất nhiên là ," lau nước bọt thản nhiên , "Bây giờ thể dùng tiền để mua sự tự do cho nghỉ ngơi."
"Lữ Mạn, cô thật tàn nhẫn." Kỷ Nguyên Thần nhắm mắt , để mặc những lời đó ngấm lòng. " cần gì để cô đồng ý về bên ? Mỗi ngày cô , trái tim đều tan nát."
Anh siết lấy vai , lắc mạnh đến mức choáng váng.
"Dừng ! gì !"
Kỷ Nguyên Thần buông .
giơ một ngón tay lên: "Đầu tiên, hãy đến bệnh viện tâm thần kiểm tra não . Anh thể ảo giác hoặc hưng cảm."
Kỷ Nguyên Thần mở to mắt , vẻ mặt đầy khó chịu.
"Thứ hai," lấy điện thoại từ trong túi , mở ứng dụng đặt vé máy bay, "mua vé nước ngoài gặp cô ."
"Vi Nguyệt thích quấy rầy," Kỷ Nguyên Thần lạnh, " rõ cô là một phụ nữ ý đồ ."
Không phiền cô , nhưng thể tự kiềm chế bản , thế là tìm một thế.
là thể coi là con .
"Vậy thì thể đuổi việc ," nhún vai hờ hững, "nhưng nhớ bồi thường tổn thất tinh thần cho đấy."
"Mơ !"
Kỷ Nguyên Thần dậy, cúi đầu chằm chằm: "Cô nghĩ sẽ cái vẻ lạnh lùng giả tạo của cô lừa gạt ? Từ hôm nay, cô sẽ chuyển lên phòng ngủ thứ hai lầu! Nếu cô dám động cô , thì cô coi chừng ! sẽ cho cô cơ hội đó!"
sững : "Anh còn mấy tình tiết kiểu nữa ?"
"Trước Vi Nguyệt thích mấy tiểu thuyết ," Kỷ Nguyên Thần bỗng trầm tư, "Cô từng , cuộc đời mỗi đều một quỹ đạo cố định, cô thoát , cho nên việc cô là điều thể tránh khỏi."
sắp xếp suy nghĩ của : "Vậy nên, để tránh việc khổ sở vì đuổi theo mối tình đầu như trong mấy quyển tiểu thuyết, quyết định giữ ở bên cạnh?"
Kỷ Nguyên Thần lạnh lùng : " loại trừ hết khả năng."
Đến thợ đào vàng cũng thể tìm một mỏ vàng kỳ diệu như thế .
Hệ thống im lặng một lúc lâu bùng nổ:
"Chết tiệt, cốt truyện theo hướng chứ?"
3
Bản chất của thế chỉ một từ— lạm dụng.
"Ai bảo em mặc váy ? Đi ngay!"
Sự bất cảm xúc của Kỷ Nguyên Thần khiến khó mà tin nổi rằng một như thể quản lý cả một đế chế kinh doanh khổng lồ.
cong môi, lười biếng đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-chi-muon-tien-khong-muon-yeu/phan-1.html.]
" chỉ đúng ba mươi chiếc váy giống hệt thế trong tủ quần áo thôi."
"Em nghĩ rằng nếu ăn mặc giống Vi Nguyệt, sẽ yêu em ?" Kỷ Nguyên Thần lạnh lùng liếc , giọng tràn đầy khinh miệt. "Dù bắt chước thế nào, em cũng chỉ là một món hàng giả rẻ tiền."
thể hỏi một câu ?
Nếu giống cô , là cái gì đây?
"Chiếc váy là do quản gia đưa đến và treo sẵn trong tủ quần áo."
Ánh mắt Kỷ Nguyên Thần sắc bén như dao, lập tức hướng về phía quản gia trung thành đang bên cạnh.
"Giải thích ."
Quản gia tội nghiệp vạ lây, lập tức tái mặt, lắp bắp:
"Thưa ngài, chính ngài dặn mua chúng mà..."
Kỷ Nguyên Thần: …
Anh sang , giọng lạnh băng:
"Cởi . Cô xứng đáng mặc nó."
Hệ thống trong đầu bỗng trở nên phấn khích, giọng tràn đầy mong đợi.
"Cuối cùng cũng đến cảnh nhục nhã kinh điển! Hãy theo cốt truyện, ký chủ! Cô lóc, run rẩy cởi quần áo mặt hầu, để nam chính thể châm chọc cô!"
vẫn bình tĩnh hỏi :
"Nhất định cởi đồ đúng ?"
"Chính xác! đừng lo, cô cần cởi hết. Chỉ cần để đồ lót là !"
"Vậy thì hiểu ."
Chưa kịp để phản ứng, tiến lên, nắm lấy cổ áo của Kỷ Nguyên Thần—xé mạnh một cái.
"Ối trời ơi! Sao cô cởi đồ của nam chính?!" Hệ thống hét lên đầy kinh hoàng.
nhún vai, chậm rãi đáp:
"Anh cởi đồ. Ai bảo thì đó thôi."
nheo mắt, đánh giá từ xuống huýt sáo một cái.
"Hình thể đấy."
Khuôn mặt Kỷ Nguyên Thần lập tức đỏ bừng. Anh tức giận trừng mắt , nhặt vội quần áo, đó lao phòng bên cạnh với tốc độ ánh sáng.
Hệ thống kiểm tra thanh tiến trình, đó gào lên đầy phẫn nộ:
"Nhiệm vụ thất bại! Cô hỏng cốt truyện !"
liếc quản gia vẫn còn sững sờ như tượng đá, đó ung dung rời .
"Miễn là thành nhiệm vụ là . Hơn nữa…" nhún vai. "Ít nhất còn cởi quần ."
4
Kỷ Nguyên Thần tránh mặt suốt một tuần.
thích sự yên tĩnh, nhưng hệ thống thì .
"Đi đến công ty và mang súp cho ."
nhổ hạt đào thùng rác.
"KHÔNG."
Hệ thống đe dọa: "Cô sợ quên cô là thế đuổi cô ngoài ? Vậy cô thành nhiệm vụ?"
chẳng buồn ngẩng đầu lên: "Cốt truyện sẽ để đuổi . Hơn nữa, cũng thể tìm ai giống Tống Vi Nguyệt như ."
"Cô chắc chứ?"
"Cứ tìm một nữ thế khác ép cũng ." thản nhiên liếc qua bảng cổ phiếu, giọng điệu nhàn nhã. "Dù thì cũng kiếm nhiều tiền."
Hệ thống nghẹn lời.
"Chị ơi, em kiếm điểm!" Nó dịu giọng nài nỉ. "Cứ mang súp cho . Anh đau dày nặng lắm, chỉ súp của chị mới giúp dễ chịu hơn."
Ngoài việc bệnh về thần kinh, Kỷ Nguyên Thần còn nên khám bác sĩ chuyên khoa tiêu hóa.
Hệ thống ngừng huyên thuyên, cố gắng sâu sắc thêm cảm giác "đắm chìm" của : "Khẩu vị của Kỷ Nguyên Thần kén chọn. Lữ Mạn nghiên cứu đủ loại món ngon, ngày ngày bếp bốn, năm tiếng chỉ để thể uống thêm vài ngụm canh bồi bổ dày."
"Thế thực sự cảm thấy khá hơn khi uống súp của nữ chính ?"
Không đợi hệ thống trả lời, tiếp tục: "Hay chỉ dùng cách để khó thế, để thể tận hưởng cảm giác thế của Bạch Nguyệt Quang vì rửa tay nấu nướng, tự thỏa mãn tâm lý?"
Hệ thống câm nín.
khẩy: "Nếu thật sự để nuôi dưỡng dày, mà bốc thuốc thì pha luôn thứ gì đó khiến bất lực ."
"Cô !" Hệ thống hoảng hốt. "Đây thể loại văn thái giám!"
Thôi bỏ .
Chỉ cần còn sống và khỏe mạnh, mới thể nhận lương, kiếm tiền chuẩn cho tương lai nghỉ hưu của .
lau tay, bếp.
"Cô đến nấu súp cho ông chủ nữa ạ," đầu bếp gật đầu với , "Cô cần giúp gì ?"
"Không cần," xua tay, "Mọi cứ ngoài nghỉ ngơi, tự ."
"Được , khi nào cần thì cứ gọi nhé."
một vòng quanh bếp tựa bệ bếp, rút điện thoại .
Hệ thống thắc mắc: "Sao cô thái rau mà chơi điện thoại?"
chẳng buồn để ý đến nó, thản nhiên gọi đồ ăn giao tận nơi.
Nửa tiếng , lấy một hộp súp đặc sệt từ túi giao hàng.
Hệ thống gào lên: "Cô qua loa thế ?!"
"Ồn quá."
nhíu mày, giọng điệu chút vui: "May mà còn dùng gói gia vị mì ăn liền đấy. còn cho thêm rau tươi , thế là đủ . Dù thì bây giờ cũng khỏe mạnh như , hiệu quả bồi bổ chắc chắn sẽ tệ."