Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tôi Chỉ Muốn Tiền, Không Muốn Yêu - Phần 2

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:20:19

5

Khi mang bình súp đến cổng công ty, đúng như dự đoán, nhân viên bảo vệ chặn .

Anh liếc xuống chiếc bình giữ nhiệt trong tay , khẽ khẩy:

"Lại định lấy lòng ngài Kỷ nữa ?"

À, cái mô-típ điển hình trong mấy quyển tiểu thuyết thế —cả thế giới đều khinh thường nữ chính, coi cô là kẻ vô dụng bám víu nam chính.

thậm chí chẳng buồn nhấc mí mắt lên:

" thù oán gì với ?"

Ngữ điệu hờ hững của khiến khựng , theo bản năng trả lời:

"Không..."

" đến đây nhiều như , Kỷ Nguyên Thần từng đuổi ?"

"Chưa..."

"Vậy lạ thật nhỉ. Anh chế giễu mỗi ngày là thói quen là sở thích?"

liếc xéo , giọng điệu chậm rãi nhưng lạnh lùng:

"Anh coi thường , nhưng bao giờ nghĩ nếu bảo Kỷ Nguyên Thần rằng nhiều nhục và yêu cầu đuổi việc , nể mặt ?"

Hệ thống trong đầu lập tức há hốc miệng:

"Nữ chính cắn răng chịu nhục chạy chứ!"

" chỉ cần theo kịch bản khi đối phó với Kỷ Nguyên Thần thôi. Còn với mấy NPC tầm thường thì mắc gì bám theo cốt truyện?" nhún vai.

Hệ thống im lặng. Bị chỉnh đến mức cạn lời.

Mặt nhân viên bảo vệ lập tức đỏ bừng, vội vàng cúi chào một cách cung kính:

"Cô Lữ, mời !"

Từ quầy lễ tân đến phòng chủ tịch, bước qua hành lang dài, từng ánh mắt khinh thường, dè bỉu hướng về phía , thậm chí còn khúc khích.

Làm như quan tâm .

thật sự hiểu. Chúng đều công ăn lương trướng Kỷ Nguyên Thần, ai cao quý hơn ai?

Ngay khi đẩy cửa phòng việc, đột nhiên dừng đổi hướng.

"Chủ nhân, cô gì thế?" Hệ thống nghi hoặc. "Sao ?"

bình tĩnh bước đến thùng rác gần đó và quăng bình súp .

"Nếu cả công ty đều thích , thì cũng chẳng lý do gì để nịnh bợ những kẻ trân trọng."

Hệ thống hoảng hốt:

" nhân viên công ty sai, tại trút giận lên nam chính?"

nhạt, mắt lóe lên tia lạnh lẽo:

"Anh nghĩ thể giấu ? Nếu sự chỉ đạo ngầm của Kỷ Nguyên Thần, liệu đám nhân viên của dám tỏ thái độ như thế với ?"

Hệ thống thở dài:

"Nhân vật nữ chính thường mang quà hoặc đồ ăn vặt đến tặng nhân viên công ty của nam chính để tạo thiện cảm. Cô theo cốt truyện ? Họ chắc chắn sẽ hài lòng!"

khẽ khẩy:

"Bọn ngốc. nợ họ chắc? Cả lũ tham lam vô ơn."

Hệ thống bực bội:

"Nếu theo cốt truyện, cô sẽ trừng phạt!"

nhún vai:

"Kệ. sở thích l.i.ế.m giày khi nhục mạ."

Hệ thống lặng , đó vung lên một ánh sáng chói lóa.

“Xèo xèo—”

Sau đó... ngã xuống.

Trong phút chốc, thấy hệ thống đang lơ lửng đầu, mặt đầy vẻ đắc thắng.

kịp vui lâu thì liền thấy từ đất, giơ một ngón giữa lên.

"Sớm muộn gì cũng sẽ cho tay. Tệ nhất thì kéo c.h.ế.t chung."

6

Ánh sáng từ đèn chùm đau mắt.

Kỷ Nguyên Thần bên giường, thấy tỉnh , vẻ mặt lộ rõ sự mất kiên nhẫn.

"Lữ Mạn, cô giở trò gì nữa ?"

cảm thấy phía đầu đau nhức, , thấy .

"Đừng tưởng giả vờ đáng thương là sẽ thương hại cô. Cô thấy rẻ tiền khi dùng cách để thu hút sự chú ý của ?"

vẫn lưng, giọng điệu dửng dưng.

"Kỷ Nguyên Thần."

Hệ thống lập tức cảnh báo: "Chủ nhân!"

"Nếu còn nữa, sẽ chửi đấy."

Hệ thống ngay lập tức im lặng.

Kỷ Nguyên Thần nhíu mày: "Cô cãi cái gì? Lữ Mạn, kiên nhẫn ."

"Anh là kẻ hèn hạ nhất," bật khẽ. "Anh giữ phụ nữ yêu, nên tìm một thế. Chính bản còn bảo vệ nổi tình yêu của , vẫn cố chấp lợi dụng khác để lấp đầy trống. là đáng thương."

Kỷ Nguyên Thần chằm chằm , ánh mắt tối sầm.

"Thêm nữa, hợp đồng giữa chúng điều khoản nào cho phép tùy ý sỉ nhục ."

Căn phòng chìm im lặng.

"Quá giống ."

Kỷ Nguyên Thần đột nhiên thả lỏng, ngừng lẩm bẩm.

, trông chẳng khác nào đang chuyện một . Cảm giác quái dị khiến rùng , bèn hỏi hệ thống trong đầu:

"Anh thật sự tâm thần ?"

Hệ thống im lặng.

"Mỗi Vi Nguyệt mắng cũng biểu cảm và giọng điệu như thế ."

Kỷ Nguyên Thần lộ vẻ hoài niệm.

Điện thoại rung lên, bấm xem, đó ngẩng đầu, nở nụ nhàn nhạt: "Vậy thì gửi thêm cho ít tiền nhé."

Sắc mặt Kỷ Nguyên Thần lập tức đổi: "Vi Nguyệt kiểu coi trọng vật chất như ."

" ," gật đầu, thản nhiên vươn tay về phía , " nên thế cô ."

Kỷ Nguyên Thần hất tay , dậy bỏ khỏi phòng bệnh.

"Hệ thống."

nhấc điện thoại bên cạnh gối lên, giọng điệu u ám.

"Đừng với cũng một quá khứ bi thảm như đấy nhé."

Hệ thống giả vờ ngớ ngẩn, giả điếc đáp.

ném điện thoại xuống cuối giường, cố kìm nén cơn tức giận trong lòng.

Màn hình điện thoại vẫn sáng, hiển thị duy nhất một tin nhắn:

"Cho tao nửa triệu. Anh trai mày nợ tiền, chủ nợ ngày nào cũng đến nhà đòi. Nếu trai mày gãy tay gãy chân, tao sẽ đánh c.h.ế.t mày, đồ khốn nạn!"

7

thông báo với quản gia:

"Hai ngày tới sẽ về."

Ông mỉm gật đầu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-chi-muon-tien-khong-muon-yeu/phan-2.html.]

"Có cần báo với ông chủ ?"

suy nghĩ một lát, đáp:

"Nói với rằng xứng đáng ."

Hệ thống trong đầu hít sâu, gần như hét lên:

"Ký chủ! Nếu để Kỷ Nguyên Thần , thì cốt truyện bá đạo tổng tài cứu mỹ nhân đáng thương thể diễn ?!"

khẩy:

"Anh vẫn hiểu đàn ông. Nếu thẳng, sẽ khinh thường mà thèm đến. nếu bảo xứng đáng , lòng tự trọng thách thức, nhất định sẽ truy tìm đến cùng."

"Đó là cách đàn ông suy nghĩ ?"

Không mang theo hành lý, chỉ lấy một cây gậy bóng chày từ phòng chứa đồ. Do dự một lúc, quyết định lái xe.

sợ rằng nếu tự cầm vô lăng, sẽ kìm mà đ.â.m c.h.ế.t cả nhà đó.

Gia đình nữ chính gốc sống trong một căn nhà cũ kỹ ở vùng ven giữa thành phố và nông thôn.

Cửa khóa.

Vừa đẩy , một chai bia bay sượt qua tai , vỡ tan mặt đất.

Một giọng gầm lên:

"Con đàn bà c.h.ế.t tiệt! Giờ mày mới chịu mò về ?!"

cúi xuống nhặt một viên gạch chân, cần cũng ném thẳng trong nhà bằng tất cả sức lực.

“Bốp!”

Một tiếng hét đau đớn vang lên, chửi rủa và la hét hòa .

phủi tay, thong thả bước :

" về đây."

"Mày là đồ khốn!"

Cha xông tới, giơ tay định tát .

chờ đợi, vung gậy bóng chày thẳng cánh tay ông .

"Rắc!"

Tiếng xương gãy vang lên.

Ông ôm tay, rú lên đau đớn.

lạnh:

"Ít nhất bọn ăn mày còn quỳ xuống van xin khi chúng xin ăn. Còn ông? Đứng thẳng lưng mà đòi, chỉ nhắm mà vơ vét. Ông còn bằng lợn chó."

Anh trai chứng kiến cảnh đó, trợn tròn mắt, lập tức giật lấy một chiếc ghế, lao đến định đánh .

Mẹ rửa bát xong, từ bếp bước , tạp dề vẫn còn dính đầy dầu mỡ. Vừa ngẩng đầu lên, bà thấy vung gậy bóng chày chân trai .

lúc đó, Kỷ Nguyên Thần xuất hiện.

Anh , mà bàn tay ướt của .

Rồi bà vung tay tát một cái thật mạnh.

“Bốp!”

chôn chân, đầu ong ong.

Bà cũng sững sờ, như thể tin .

"Dừng ! Con đang cái quái gì ?!"

ngẩng đầu chằm chằm .

"Mẹ đánh con... vì cái con sâu hút m.á.u ?"

Mẹ nghiến răng:

"Nó là trai của con!"

Hình ảnh mặt chồng lên với ký ức cũ.

Tim nhói lên.

Trước khi kịp nhận , nước mắt lặng lẽ rơi xuống.

Kỷ Nguyên Thần đỡ lấy vai , trầm giọng hỏi:

"Em ?"

khẽ khàng đáp:

"Đưa về."

Anh chế nhạo, cũng hỏi gì thêm.

Chỉ ôm , lặng lẽ bước ngoài.

"Dừng ! Nếu mày , nợ của trai mày thì ?!"

Mẹ lao đến định kéo .

Kỷ Nguyên Thần chắn mặt , ánh mắt lạnh băng:

"Nếu bà còn động một nữa, sẽ ngại chặt đứt tay chân con trai bà ."

nghiến răng, ánh mắt đầy căm tức, nhưng dám nhúc nhích nữa.

Khi bước đến cửa, giọng bà vẫn vọng theo:

"Đừng tưởng tìm một tình nhân thể thoát khỏi cái nhà !"

ngoảnh .

Không cần nữa.

8

Kỷ Nguyên Thần đỡ lên xe, im lặng suốt quãng đường về biệt thự.

vẫn còn choáng váng, cuộn ghế dài ở ban công.

Ở thế giới đây, cũng từng như . Bà đánh vì đứa em trai vô tích sự của , thậm chí còn bán cho một gã đàn ông tàn tật ở cổng làng, chỉ để lấy tiền sính lễ trả nợ cờ b.ạ.c cho em trai .

Bà cũng những gã đàn ông trong gia đình chà đạp và ngược đãi, nhưng lựa chọn trở thành đồng phạm.

thể đ.ấ.m vỡ mặt những gã đàn ông đó, nhưng thể căm ghét phụ nữ địa vị thấp kém tương tự trong gia đình .

Đó là sự thương hại, đồng cảm và bất lực.

"Bây giờ than phiền với Kỷ Nguyên Thần ," hệ thống đột nhiên lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của . "Như sẽ thương hại cô."

Bụng bắt đầu khó chịu.

"Không cần thiết."

Hệ thống tỏ vẻ bất mãn: "Thôi nào, dù gì cũng đang giúp cô, thờ ơ như ?"

"Anh giúp ," bĩu môi. "Cũng giống như sẽ vì một hành động tử tế mà bỏ qua những lời sỉ nhục và khinh miệt của . Nguyên tắc bù trừ công và tội áp dụng ở đây."

Hệ thống im lặng một lúc, chuyển chủ đề.

"Cô c.h.ế.t như thế nào?"

" ngã xuống và chết," chớp mắt, cố gắng ôn những ký ức. "Mẹ mắc bệnh nan y, còn bố thì tàn tật. ba công việc một lúc, mỗi ngày mười sáu tiếng, khi tan còn đến bệnh viện chăm sóc bà ."

"Sau bao nhiêu vất vả mới gom đủ tiền phẫu thuật, đột nhiên nguy kịch và qua đời. Bố xe tông đường đến bệnh viện."

Cơn gió đêm lạnh lẽo thổi qua, khiến mặt tê buốt.

" đến gặp sếp để xin tiền trợ cấp thôi việc, ông quấy rối . ngủ đủ giấc trong nhiều ngày, đầu óc mơ hồ, mất cảnh giác. Hàng rào cửa sổ văn phòng quá thấp, cứ thế lùi dần... ngã xuống."

Hệ thống im lặng lâu, cuối cùng chỉ thể thốt lên một câu khô khốc:

"Cô chứ?"

"Khi chết, linh hồn vẫn còn quanh quẩn một lúc," nhắm mắt . "Em trai —kẻ bỏ nhà nhiều năm—bỗng dưng về, đòi bồi thường, còn sắp xếp một cuộc minh hôn cho ."

"Vậy nên quan tâm đây là âm mưu , nhưng quá mệt mỏi khi coi như một nô lệ, thao túng, xúc phạm."

Hệ thống thở dài.

" sẽ tùy tiện trừng phạt cô, nhưng cô cố gắng hợp tác với ."

"Được thôi."

Loading...