Tôi Chỉ Muốn Tiền, Không Muốn Yêu - Phần 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:20:21
9
Sau ngày hôm đó, thái độ của Kỷ Nguyên Thần đối với một sự đổi tinh tế.
Ánh mắt chỉ còn đầy ghê tởm như , mà xen lẫn chút thương hại.
lười quan tâm đến sự chuyển biến tâm lý đó.
Nó thể quy đổi thành tiền.
Hệ thống lo lắng nhắc nhở:
"Nếu cô chủ động tiếp cận , câu chuyện sẽ thể tiến triển !"
Nó lẩm bẩm một hồi, đó hưng phấn hét lên:
"Hiểu ?"
thản nhiên đáp:
"Không việc của ."
Hệ thống nghẹn lời, khổ sở :
"Tối nay Kỷ Nguyên Thần mở tiệc. Theo cốt truyện, cô lén lút xuất hiện mặt bạn bè , để nam phụ hứng thú với cô. Kỷ Nguyên Thần sẽ vì thế mà ghen."
Kế hoạch vẻ đơn giản.
thực tế, nó chỉ là cái cớ để soi mói, nhạo như một món đồ trang trí, dùng công cụ tranh giành thể diện.
im lặng.
Hệ thống tưởng đồng ý, thở phào nhẹ nhõm.
Ước lượng thời gian, rời khỏi nhà, đến câu lạc bộ lẻn phòng nhân viên.
Nhìn chằm chằm bộ trang phục mặt, nhíu mày.
" mặc cái ?"
"Nếu thì bằng cách nào?" Hệ thống tự hào khoe, " chuẩn kỹ lưỡng đấy!"
nhếch mép.
"Chỉ cần lẻn thánh công là , đúng ?"
Hệ thống cảnh báo:
"Cô đang gì ?"
Không trả lời, nhặt chiếc váy hở lưng ngắn cũn, ném thẳng thùng rác, mở tủ đựng đồ của nhân viên phục vụ bên cạnh.
Hệ thống hoảng loạn hét lên:
"Nếu cô mặc váy quyến rũ, nam phụ thể thu hút? Làm Kỷ Nguyên Thần thể ghen? Làm nhận tình cảm của ?!"
bình tĩnh khoác chiếc áo vest phục vụ lên , bóng phản chiếu trong gương, chậm rãi đáp:
"Anh nghĩ cảm thấy thoải mái khi ép mặc đồ hở hang để mồi nhử ? Kỷ Nguyên Thần ghen vì khác chú ý. Anh chỉ tức giận vì mất kiểm soát, vì dùng thứ vốn thuộc về để hài lòng khác."
Hệ thống lắp bắp:
"… nhưng cốt truyện—"
cắt ngang:
"Cứ ."
10
bước với khay rượu tay.
Trên ghế sofa, một nhóm nam nữ vắt vẻo, giữa họ là Kỷ Nguyên Thần.
Vừa thấy , lông mày lập tức nhíu .
"Sao cô ở đây?"
trả lời, chỉ lặng lẽ đặt từng ly rượu xuống mặt từng . Khi đến lượt Kỷ Nguyên Thần, bất ngờ đưa tay giữ chặt cổ tay .
"Trả lời , cô đến đây gì?"
vẫn im lặng, tay còn tiếp tục rót rượu như thể thấy.
Người đàn ông bên cạnh Kỷ Nguyên Thần nheo mắt, từ xuống với ánh mắt đầy vẻ hứng thú.
"Cô gái giống hệt Tống Vi Nguyệt. Nguyên Thần, đây là thế mà giấu trong biệt thự ?"
Kỷ Nguyên Thần lạnh lùng liếc sang: "Cố Hàn Niên, nếu , chẳng ai nghĩ câm ."
Cố Hàn Niên nhún vai, thản nhiên : "Chỉ là một món đồ giả thôi mà, còn xem cô như báu vật. Nhìn cũng xinh đấy, là cho mượn vài ngày ?"
Trong khoảnh khắc, Kỷ Nguyên Thần lập tức buông , túm lấy cổ áo Cố Hàn Niên, gằn giọng: "Cậu cũng dám mơ đến thứ thuộc về ? Nói cái gì nên , bớt ngu ngốc ."
Cố Hàn Niên đối diện với khuôn mặt tối sầm của , hề nao núng mà còn đầy khiêu khích.
"Chẳng xem thường cô ?"
Không ai tắt nhạc, gian im lặng đến nghẹt thở.
"Đủ !"
ném mạnh khay rượu xuống bàn, giọng đầy châm biếm:
"Hai tên thối nát, tổ tiên các cả mười tám đời của các chắc cũng hối hận vì sinh các . gì mà các tranh giành như một món đồ thế hả? Nếu việc gì , thi xem ai c.h.ế.t ?"
Cố Hàn Niên bật khẽ, lười biếng tựa sofa.
"Nguyên Thần, nhặt một con hồ ly nhỏ nóng tính thế ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-chi-muon-tien-khong-muon-yeu/phan-3.html.]
"Biến."
Kỷ Nguyên Thần thêm lời nào, chỉ đ.ấ.m thẳng mặt một cú, nắm lấy tay kéo .
11
"Em đang gì ở đây?"
Kỷ Nguyên Thần ép tường, thở nồng nặc mùi rượu phả mặt .
"Tiền đưa cho em vẫn đủ ? Em sở thích quyến rũ đàn ông khắp nơi ?"
Vừa , cúi xuống, định đặt một nụ hôn giận dữ lên môi .
nghiêng đầu né tránh, đó bất ngờ cắn mạnh cằm .
Kỷ Nguyên Thần đau đớn bật ngửa , nhưng nhanh chóng nheo mắt , nhạt:
"Đừng giả vờ thanh cao nữa. Chẳng em chỉ trở thành phụ nữ của ?"
siết chặt nắm tay, cố kìm nén cơn tức giận, hỏi hệ thống:
"Nếu đá thành thái giám, nghĩ ?"
Hệ thống lập tức đáp với giọng sợ hãi:
"Tạm biệt."
gật đầu:
"Vậy là đồng ý."
Không chờ thêm một giây nào, nhấc đầu gối thúc thẳng chỗ hiểm của .
Kỷ Nguyên Thần lập tức gập , khuôn mặt méo mó vì đau đớn. Không còn cách nào khác, đành buông .
vuốt mái tóc rối bù, lạnh nhạt chỉnh quần áo, đó bỏ .
"Uống rượu thì hoang tưởng, nếu dám động tay động chân với nữa, sẽ c.h.ế.t hoặc sống bằng chết."
Sau đó, trở quần áo nhanh chóng rời .
Hệ thống dè dặt hỏi với giọng run rẩy:
"Ổn chứ?"
nhấn ga, lạnh lùng đáp:
"Ổn. Chẳng gì lo, dư sức đối phó với mấy kẻ cặn bã ."
Hệ thống im lặng vài giây, bất ngờ hét lên:
"Ai hỏi cô chứ?! đang đến Kỷ Nguyên Thần!"
nhún vai, khẽ:
"Ồ, , cũng chẳng quan tâm."
12
Nam chính vẫn là nam chính.
Khả năng phục hồi cũng mạnh đến đáng sợ.
Sáng hôm , Kỷ Nguyên Thần đẩy cửa phòng với vẻ mặt lạnh lùng.
"Vi Nguyệt trở về. Cô hẳn nên gì và nên gì."
kéo chăn trùm kín mặt, chẳng buồn để ý đến .
Gây phiền nhiễu sáng sớm chỉ để mấy lời vô nghĩa đúng là một căn bệnh trầm trọng.
Hệ thống sốt ruột nhảy : "Cô chiến đấu! Phải giành vị trí! Nếu , thể đánh bại Tống Vi Nguyệt?"
" đấu tranh vì cái gì?" nhíu mày. " tiền. Nếu Kỷ Nguyên Thần cũng thôi."
"Thế còn việc thế giới thực?"
thở dài: "Anh đang cái quái gì ? chẳng gì ở thế giới thực, nhưng ít nhất ở đây tiền."
Hệ thống tức giận: "Cô sợ c.h.ế.t ?"
"Đừng lo, dù thì cũng sẽ chết. Sống thêm một ngày cũng là một khoản lợi nhuận."
Thấy như một kẻ lười nhác, hệ thống gào lên hoảng loạn.
"Tại xui xẻo gặp chủ nhân như cô chứ? Nếu linh hồn của nữ chính ban đầu lựa chọn rời , cô nghĩ cơ hội ? Sao theo cốt truyện mà thành nhiệm vụ ?"
"Đừng ồn ào nữa," ngăn nó , "Cốt truyện dễ đổi như . Nếu hành vi của thể nó lệch hướng, nghĩ tại Kỷ Nguyên Thần vẫn giữ ? Mọi thứ đều định sẵn."
Chỉ là —một biến — xuất hiện.
Hệ thống im bặt.
định ngủ tiếp thì điện thoại reo.
Giọng ở đầu dây bên bình tĩnh và xa cách:
" là Tống Vi Nguyệt. Chiều nay bốn giờ chúng thể gặp ? sẽ gửi địa chỉ cho cô ."
ngạc nhiên nhưng vẫn đồng ý: "Được."
Hệ thống hả hê: "Nữ phụ đến khiêu khích cô . Ký chủ, hôm nay chắc chắn sẽ là một trận chiến cam go đấy!"
chỉ nhạt.
Đôi khi, cách nhất để đối phó với kẻ ngu ngốc chính là... mặc kệ họ.
Sớm muộn gì cũng sẽ quên chuyện thôi.