Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Chương 2324: Quá khứ (2)
Tô Đế nói thẳng, từ khi gặp được Tần Quân, hắn mới hoàn toàn thuế biến, mục tiêu cũng cải biến theo.
- Kỳ thật rất sớm trước kia, ta liền biết ngươi là Thiên Đế, tồn tại mạnh nhất sáng tạo hết thảy.
Tô Đế giương mắt nhìn về phía Tần Quân, như có thâm ý nói.
Cái này cũng giải thích vì sao hắn một mực lấy Tần Quân làm mục tiêu, bởi vì Tần Quân là mạnh nhất, siêu việt Tần Quân, hắn sẽ thành mạnh nhất mới.
- Thật?
Tần Quân nhướng mày hỏi.
Tô Đế cười gật đầu, nói:
- Không phải thân phận Hồng Mông, mà là…
Đang khi nói chuyện, tay hắn chỉ lên trên.
Thần giới cao nhất!
Tần Quân hiếu kỳ hỏi:
- Thái Tố cũng không biết, ngươi làm sao biết?
- Phân thân của ngươi đi tìm ta.
Tô Đế thành thật trả lời, để Tần Quân giật mình.
Xem ra tên kia một mực đang nhìn chăm chú hắn.
Hắn cũng không tức giận, dù sao Thiên Đế sẽ không hại hắn.
- Ngươi cùng Lý Họa Hồn lại làm sao quen biết?
Tần Quân lại hỏi một vấn đề, dù sao cũng là nói chuyện phiếm, hiểu rõ một số chuyện lý thú cũng không tệ.
Tô Đế cười lắc đầu, nói:
- Còn không phải bởi vì Nhậm Ngã Tiếu, sau khi Lý Họa Hồn sinh ra, hắn sợ bị Hồng Mông Thần linh khác phát hiện, liền thương lượng với Thái Tố, đưa Lý Họa Hồn đến bên cạnh ta, cùng ta chung một chỗ trưởng thành.
Tần Quân ngẩn người, sau đó cười nói:
- Nguyên lai các ngươi là thanh mai trúc mã.
- Thanh mai trúc mã có thể hình dung hai nam nhân sao?
Tô Đế trợn trắng mắt.
Hai người chuyện trò vui vẻ, vô luận cười bao lớn, người chung quanh cũng nghe không được, bởi vì bọn hắn đã bị Chí Cao Thần Lực ngăn cách.
- Ngươi cùng Thiên Vận đến cùng là quan hệ như thế nào?
Tần Quân tiếp tục hỏi.
Lần này, Tô Đế trầm mặc.
Ngữ khí của hắn phức tạp, nói:
- Ta không thể nói, ta muốn giữ bí mật cho hắn, trừ khi hắn đồng ý.
- Chẳng lẽ hắn từng xuyên qua thời không, gặp được ngươi?
Tần Quân nhíu mày hỏi.
Thiên Vận từng nói, hắn sớm đã không phải hắn lúc đầu, từng mê thất giữa không trung, còn chết qua một lần, là Ngọc Khung lão tổ cứu hắn.
Tô Đế do dự một chút, chậm rãi gật đầu, sau đó đổi chủ đề, không muốn nhiều lời về Thiên Vận.
Thấy cảnh này, Tần Quân cũng không truy vấn, dù sao cái này cũng là tư ẩn của con hắn.
Cùng Tô Đế hàn huyên ba ngày ba đêm, tâm tình của Tần Quân vui vẻ, tự mình rời đi.
Tô Đế thì tiếp tục cầm kiếm đi thiên nhai.
Hắn cũng không phải nhàn chơi, đồng dạng là gặp bình cảnh, muốn du lịch nhân gian, thu hoạch được cảm ngộ.
Có thể cùng tri kỷ nói chuyện phiếm, tâm tình luôn có thể rộng rãi.
Nhất là độ cao của Tần Quân hiện nay, người có thể lấy tâm bình tĩnh đối mặt hắn đã không nhiều.
Trở lại Hồng Mông.
Tần Quân trước tiên ở Thiên Đế cung một năm, mới trở lại Thiên Đế Thần cung tiếp tục tu luyện.
Lần này, hắn dự định trực tiếp bế quan tu luyện đến Vạn Sinh Sáng Tạo lục cảnh!
Bởi vì hắn có thể cảm giác được Thủy Ác cách Nguyên Vị Diện càng ngày càng gần, không chừng có một ngày, bản tôn của Thủy Ác sẽ giáng lâm.
Hồng Mông, trên một phi đảo.
Thiên Vận cùng Cát Tường sóng vai ngồi xếp bằng tu luyện, hai người bỗng nhiên nhíu mày.
Phốc...
Cát Tường bỗng nhiên phun máu, hắn cố gắng khắc chế, nhưng miệng căn bản ngăn không được, máu tươi theo khóe miệng tràn ra, lưu ở trên người hắn.
Sắc mặt của Thiên Vận cũng khó coi, nhưng tu vi của hắn cao hơn Cát Tường, cho nên không có thổ huyết.
Qua một hồi lâu, hai người mới thức tỉnh, mồ hôi đầm đìa.
- Chuyện gì xảy ra, cảm giác vừa rồi...
Thiên Vận nắm chặt trái tim của mình, trong đôi mắt tràn đầy tơ máu, như gặp ác mộng mới tỉnh.
- Kỳ thật rất sớm trước kia, ta liền biết ngươi là Thiên Đế, tồn tại mạnh nhất sáng tạo hết thảy.
Tô Đế giương mắt nhìn về phía Tần Quân, như có thâm ý nói.
Cái này cũng giải thích vì sao hắn một mực lấy Tần Quân làm mục tiêu, bởi vì Tần Quân là mạnh nhất, siêu việt Tần Quân, hắn sẽ thành mạnh nhất mới.
- Thật?
Tần Quân nhướng mày hỏi.
Tô Đế cười gật đầu, nói:
- Không phải thân phận Hồng Mông, mà là…
Đang khi nói chuyện, tay hắn chỉ lên trên.
Thần giới cao nhất!
Tần Quân hiếu kỳ hỏi:
- Thái Tố cũng không biết, ngươi làm sao biết?
- Phân thân của ngươi đi tìm ta.
Tô Đế thành thật trả lời, để Tần Quân giật mình.
Xem ra tên kia một mực đang nhìn chăm chú hắn.
Hắn cũng không tức giận, dù sao Thiên Đế sẽ không hại hắn.
- Ngươi cùng Lý Họa Hồn lại làm sao quen biết?
Tần Quân lại hỏi một vấn đề, dù sao cũng là nói chuyện phiếm, hiểu rõ một số chuyện lý thú cũng không tệ.
Tô Đế cười lắc đầu, nói:
- Còn không phải bởi vì Nhậm Ngã Tiếu, sau khi Lý Họa Hồn sinh ra, hắn sợ bị Hồng Mông Thần linh khác phát hiện, liền thương lượng với Thái Tố, đưa Lý Họa Hồn đến bên cạnh ta, cùng ta chung một chỗ trưởng thành.
Tần Quân ngẩn người, sau đó cười nói:
- Nguyên lai các ngươi là thanh mai trúc mã.
- Thanh mai trúc mã có thể hình dung hai nam nhân sao?
Tô Đế trợn trắng mắt.
Hai người chuyện trò vui vẻ, vô luận cười bao lớn, người chung quanh cũng nghe không được, bởi vì bọn hắn đã bị Chí Cao Thần Lực ngăn cách.
- Ngươi cùng Thiên Vận đến cùng là quan hệ như thế nào?
Tần Quân tiếp tục hỏi.
Lần này, Tô Đế trầm mặc.
Ngữ khí của hắn phức tạp, nói:
- Ta không thể nói, ta muốn giữ bí mật cho hắn, trừ khi hắn đồng ý.
- Chẳng lẽ hắn từng xuyên qua thời không, gặp được ngươi?
Tần Quân nhíu mày hỏi.
Thiên Vận từng nói, hắn sớm đã không phải hắn lúc đầu, từng mê thất giữa không trung, còn chết qua một lần, là Ngọc Khung lão tổ cứu hắn.
Tô Đế do dự một chút, chậm rãi gật đầu, sau đó đổi chủ đề, không muốn nhiều lời về Thiên Vận.
Thấy cảnh này, Tần Quân cũng không truy vấn, dù sao cái này cũng là tư ẩn của con hắn.
Cùng Tô Đế hàn huyên ba ngày ba đêm, tâm tình của Tần Quân vui vẻ, tự mình rời đi.
Tô Đế thì tiếp tục cầm kiếm đi thiên nhai.
Hắn cũng không phải nhàn chơi, đồng dạng là gặp bình cảnh, muốn du lịch nhân gian, thu hoạch được cảm ngộ.
Có thể cùng tri kỷ nói chuyện phiếm, tâm tình luôn có thể rộng rãi.
Nhất là độ cao của Tần Quân hiện nay, người có thể lấy tâm bình tĩnh đối mặt hắn đã không nhiều.
Trở lại Hồng Mông.
Tần Quân trước tiên ở Thiên Đế cung một năm, mới trở lại Thiên Đế Thần cung tiếp tục tu luyện.
Lần này, hắn dự định trực tiếp bế quan tu luyện đến Vạn Sinh Sáng Tạo lục cảnh!
Bởi vì hắn có thể cảm giác được Thủy Ác cách Nguyên Vị Diện càng ngày càng gần, không chừng có một ngày, bản tôn của Thủy Ác sẽ giáng lâm.
Hồng Mông, trên một phi đảo.
Thiên Vận cùng Cát Tường sóng vai ngồi xếp bằng tu luyện, hai người bỗng nhiên nhíu mày.
Phốc...
Cát Tường bỗng nhiên phun máu, hắn cố gắng khắc chế, nhưng miệng căn bản ngăn không được, máu tươi theo khóe miệng tràn ra, lưu ở trên người hắn.
Sắc mặt của Thiên Vận cũng khó coi, nhưng tu vi của hắn cao hơn Cát Tường, cho nên không có thổ huyết.
Qua một hồi lâu, hai người mới thức tỉnh, mồ hôi đầm đìa.
- Chuyện gì xảy ra, cảm giác vừa rồi...
Thiên Vận nắm chặt trái tim của mình, trong đôi mắt tràn đầy tơ máu, như gặp ác mộng mới tỉnh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương