Tôi Là Sao Nữ Giỏi Tiết Kiệm Tiền Nhất Giới Giải Trí
Chương 3
8.
Tôi chần chờ một lúc lâu mới nghe máy.
Giọng nói vội vã của chị Từ truyền ra từ trong loa: “Chị vừa nhìn thấy Giang Nghiễn Tri bị thương, nói thế nào thì người ta cũng dùng bí kíp tiết kiệm tiền của em, em mau mua một giỏ hoa quả đến thăm đi. Đúng rồi, tiền mua giỏ hoa quả trừ vào tài khoản của em nhé.”
Tôi khóc không ra nước mắt.
Sao lại có thể cưỡng ép chi tiền như vậy chứ?
Giang Nghiễn Tri trả tiền lại đi!
Tôi cố đấu tranh lần cuối: “Em thấy anh ta cũng không bị thương nặng lắm, đâu cần phải đi thăm chứ?”
Một giỏ hoa quả tốn không ít tiền đâu.
Hơn nữa mối quan hệ giữa tôi và Giang Nghiễn Tri cũng không khách sáo đến mức phải tặng hoa quả.
Chị Từ kiên nhẫn khuyên tôi: “Con bé ngốc, đây không phải là một câu chuyện nhỏ để tiết kiệm tiền sao?”
Tôi không hé răng.
Chị Từ cũng không khuyên tiếp, chỉ nói giỏ hoa quả sẽ được gửi đến nhà tôi ngay, rồi cúp điện thoại.
Tôi nhìn chằm chằm điện thoại hết mấy giây, kéo Wechat của Giang Nghiễn Tri ra khỏi danh sách chặn, gửi tin nhắn cho anh: “Em có chút việc, cho nên sẽ không đến thăm anh được. Em đổi giỏ hoa quả thành tiền gửi cho anh, tổng cộng là 288 tệ.”
Sau đó chuyển khoản 288 tệ.
Đầu tiên Giang Nghiễn Tri gửi lại một dấu hỏi chấm, sau đó bắt đầu vui mừng.
“Em kéo anh ra khỏi danh sách chặn rồi à?”
“Ha ha ha ha ha! Anh được bỏ chặn rồi! Lão Giang anh đã được bỏ chặn rồi!”
“Anh thấy em vẫn nên đến đây thăm anh, thương tích của anh thật sự khá nghiêm trọng đấy.”
“Hơn nữa anh có thể mời em ăn một bữa cơm, đến nhà hàng mà em thích nhất nhé? Nếu không thích thì anh có thể tự mình xuống bếp.”
“Không phải là em lại chặn anh rồi đấy chứ?”
Trong lúc tôi tắm, Giang Nghiễn Tri đã gửi rất nhiều tin nhắn.
Tôi đọc lướt qua, sau đó trả lời: “Không ăn cơm, anh có thể gửi tiền mặt cho em.”
Nhắn xong tin này, tôi quay lại Weibo, đầu tiên là biên tập nội dung câu chuyện tiết kiệm tiền mới: “Hôm nay xách giỏ hoa quả đến thăm một người bạn, bởi vì quan hệ giữa tôi với anh ta không tốt lắm, nên chọn một cái khá rẻ, hôm nay chi 288 tệ.”
Không bao lâu sau, Giang Nghiễn Tri cũng lập tức đăng một bài viết: “Bạn bè xách giỏ hoa quả đến thăm tôi, có qua có lại, tôi mời cô ấy ăn một bữa cơm, hôm nay chi 888 tệ (icon trái tim).”
Tôi rời khỏi Weibo đi kiểm tra, quả nhiên, Giang Nghiễn Tri vừa chuyển khoản 888 tệ.
Tôi nghiến chặt răng!
Cái icon bắt mắt như vậy, anh sợ mọi người không phát hiện ra chúng ta có quan hệ với nhau đúng không?
Tôi gửi tin nhắn bảo anh xóa bài viết Weibo kia đi, tùy tiện bịa ra một câu chuyện khác với số tiền tương tự.
Giang Nghiễn Tri không chịu, còn nói một cách hùng hồn: “Không được, anh chỉ thích dùng câu chuyện này để tiết kiệm tiền thôi!”
Tôi: “…”
Anh không xóa thì tôi xóa.
Tôi đổi một câu chuyện khác rồi đăng lên, nhưng rõ ràng là đã muộn.
Khu bình luận như sắp nổ tung.
“Khương Vị đem giỏ hoa quả đến thăm bạn bè, Giang Nghiễn Tri mời người bạn đến thăm anh ấy ăn một bữa cơm, đừng nói với tôi đây là trùng hợp.”
“Hai người này chắc chắn có vấn đề gì đó, mọi người mau đi điều tra cho tui!”
“Câu chuyện để tiết kiệm tiền tiền này là do hai người bàn bạc từ trước hay chỉ là trùng hợp? Tui chỉ tin vế trước, vế sau còn lâu mới tin.”
“Mọi người đều đang quan tâm đến quan hệ giữa hai người họ, chỉ có tui chú ý thấy Giang Nghiễn Tri lại đang lén vượt chỉ tiêu!”
“Đừng nhúc nhích, tôi lập tức đưa Cục Dân chính đến đây cho hai người!”
Tôi đỡ trán, trong lòng đã mắng Giang Nghiễn Tri mười tám nghìn lần.
Chị Từ vẫn luôn chú ý đến hướng đi của dư luận từng phút từng giây, ban đầu còn rất vui vẻ, thỉnh thoảng lại gửi ảnh chụp màn hình cho tôi.
Cho đến khi…
Có người đào ra những bài viết tương tự nhau của tôi và Giang Nghiễn Tri, cùng với những món đồ đôi mà chúng tôi từng mặc.
Cuối cùng chị Từ cũng phát hiện ra mọi chuyện bắt đầu trở nên khác thường.
Chị Từ trực tiếp gửi ảnh chụp màn hình sang đây: “Quan hệ không tốt lắm mà em nói chính là người yêu cũ? (icon mỉm cười)”
Tôi có chút chột dạ, nắm chặt viền ốp lưng điện thoại, không nói gì.
Đầu dây bên kia, chị Từ trở nên im lặng, hình như là đang ấn huyệt nhân trung.
Một lúc lâu sau, cuối cùng chị ấy cũng lên tiếng: “Cuối cùng chị cũng đã hiểu được tại sao anh ta lại tham dự vào kế hoạch tiết kiệm tiền của em.”
Thấy phản ứng của chị Từ, tôi lập tức trấn an chị: “Chị yên tâm đi, đã chia tay rạch ròi rồi, em còn chặn anh ta nữa! Nếu cần thì lát nữa em đăng thêm một cái Weibo để giải thích.”
Tôi vừa dứt lời, đầu dây bên kia lập tức truyền đến tiếng gào thét chói tai của chị Từ: “Đừng giải thích, tuyệt đối đừng giải thích!”
Trên đầu tôi chậm rãi nảy ra một dấu chấm hỏi.
Chị Từ gửi cho tôi một tài liệu, tiếp tục nói: “Cái app mà hai người dùng để tiết kiệm tiền vừa mới liên lạc, nói là muốn hai người cùng nhau khởi xướng một thử thách tiết kiệm tiền, thù lao đưa ra cực kỳ hậu hĩnh.”
Tôi đồng ý không chút do dự.
Tuy rằng tôi và Giang Nghiễn Tri đã chia tay, nhưng không phải là không thể làm việc với nhau.
Ai lại làm khó đồng tiền chứ?
Dường như chị Từ vẫn không thể tin vào đáp án mà mình nghe được: “Em chắc chứ?”
Hình như cũng không chắc lắm.
Phản ứng của chị Từ thật sự có hơi kỳ lạ, trong lòng tôi dâng lên một dự cảm xấu.
Tôi tra hỏi nhiều lần, cuối cùng chị Từ cũng nói ra sự thật: “Đối phương yêu cầu hai người thực hiện một thử thách tiết kiệm tiền cho cặp đôi, trong thời gian quy định, ai để dành được nhiều tiền hơn sẽ chiến thắng.”
Hai mắt tôi tối sầm.
Tôi biết ngay mà, nếu thật sự chỉ là một thử thách đơn giản, chị Từ đã nhảy nhót từ lúc tôi đồng ý rồi!
Tôi lập tức thay đổi quyết định, hơn nữa còn nghiêm túc trả lời chị Từ: “Em vừa mới nghiêm túc suy nghĩ lại, cảm thấy hay là thôi đi, thử thách này chẳng có ý nghĩa gì cả.”
Tôi còn chưa nói dứt lời, chị Từ đã lẳng lặng chêm thêm một câu: “Nếu em đồng ý, chắc là tài khoản của em sẽ có thêm một con số 0 đấy.”
Được rồi.
Tôi rút lại lời mình vừa nói.
9.
Cuối cùng tôi cũng đồng ý.
Bên A yêu cầu chúng tôi biên soạn những câu chuyện tiết kiệm tiền với nội dung chính là hẹn hò, các cư dân mạng sẽ lựa chọn câu chuyện để tiết kiệm theo tùy vào sở thích cá nhân.
Sau khi thử thách kết thúc, câu chuyện nào có nhiều người lựa chọn hơn thì bên đó sẽ thắng.
Tôi rất có lòng tin với chuyện này.
Dù sao những câu chuyện mà tôi dùng để tiết kiệm tiền đều vừa ngọt ngào vừa chân thật, chỉ trong ba ngày đã lên hot search tận bốn lần.
Mở ra một con đường mới!
Bởi vì thật sự rất tự tin, tôi thậm chí còn gửi tin nhắn khiêu khích Giang Nghiễn Tri: “Thua cũng không sao đâu, dù gì cuộc đời của anh cũng đâu thể xuôi buồm thuận gió mãi được, có đúng không?”
Bên kia nhanh chóng hiển thị đối phương đang nhập nội dung, nhưng mãi vẫn không có tin nhắn nào gửi đến.
Xem ra Giang Nghiễn Tri biết sợ rồi.
Tâm trạng tôi vui vẻ, định giả vờ hiền lành an ủi Giang Nghiễn Tri vài câu.
Nào ngờ lời an ủi mới gõ được ba chữ, tin nhắn của Giang Nghiễn Tri đã liên tục ập đến:’
“Cuộc đời của anh thuận buồm xuôi gió? Hẹn hò thì bị đá, sau khi bị đá lại bị chặn Wechat, cuộc đời của anh rõ ràng là tràn ngập sóng gió!”
“Hơn nữa, thử thách này rõ ràng là không công bằng!”
“Bây giờ anh vừa bị thương vừa bị chặn số, bảo anh viết mấy câu chuyện yêu đương ngọt ngào, thế này mà là công bằng với anh sao? Không hề!”
“Nói đi cũng phải nói lại, đến tận bây giờ anh vẫn chưa biết tại sao em lại đột ngột chặn anh, chuyện này cũng không công bằng với anh!”
À, thì ra anh vẫn chưa biết tại sao tôi lại chặn anh.
Cơn tức của tôi bị khơi dậy, nhưng để thử thách có thể tiến hành một cách thuận lợi, tôi vẫn quyết định cho anh một gợi ý: “Trước khi chúng ta chia tay, tại sao anh lại không nói chuyện với em suốt một thời gian dài? Lần nào cũng phớt lờ em, rốt cuộc em đã làm gì anh chứ!”
Gửi tin nhắn này xong, tôi nhìn chòng chọc vào dòng chữ nhỏ “Đối phương đang soạn tin…” trên màn hình, chờ xem Giang Nghiễn Tri sẽ nói gì.
Nhưng Giang Nghiễn Tri lại như biến mất khỏi thế giới này, một lúc lâu sau vẫn không trả lời tôi.
Tôi thở dài, tắt điện thoại, bắt đầu soạn nội dung tham gia thử thách.
Tôi vừa viết xong một câu chuyện ngắn, chuông cửa lại đột ngột vang lên.
Là Giang Nghiễn Tri.
Anh đứng trước cửa, thở hổn hển, vội vàng lên tiếng giải thích: “Lần đó rõ ràng là em dùng acc clone đăng một bài viết, nói chỉ thích đàn ông lạnh lùng một chút. Từ khi sinh ra đến giờ anh đã quen nói nhiều rồi, không biết lạnh lùng là thế nào, đành phải không nói gì. Vốn muốn hỏi em xem hiệu quả thế nào, kết quả lại phát hiện ra đã bị em chặn Wechat rồi!”
Anh càng nói càng tủi thân, giọng nói cũng càng lúc càng nhỏ, đến cuối cùng gần như không nghe rõ.
Tôi bĩu môi: “Em thấy anh cố ý thì có.”
Khi đó tôi và Giang Nghiễn Tri vừa mới cãi nhau không lâu, ngày đầu tiên còn dùng đủ mọi cách để dỗ dành tôi, qua ngày hôm sau lại chẳng nói câu nào.
Tôi có thể không nghĩ nhiều sao?
Tôi không chỉ nghĩ nhiều, mà còn nghĩ sâu.
Tôi nghĩ rằng Giang Nghiễn Tri muốn chia tay mà lại ngại nói với tôi, sau đó tức giận chặn anh luôn, thuận tiện lấy hết tất cả đồ đạc của mình ở nhà anh, còn gửi trả những món đồ anh để lại chỗ tôi qua bưu điện.
Giang Nghiễn Tri cẩn thận quan sát sắc mặt tôi, nói tiếp: “Lúc anh đi quay phim về, phát hiện cả nhà trống trơn, em lại còn chặn anh!”
“Anh vốn định quay xong bộ phim này sẽ tìm em tâm sự, nào ngờ trên Weibo lại có tin em hẹn hò, đối phương còn là một thằng tồi đào mỏ!”
“Lúc ấy anh tức đi//ên lên! Em đột ngột chặn anh, kết quả lại tìm đến một thứ như vậy, suýt chút nữa anh đã khóc mù mắt luôn rồi!”
Thấy anh càng nói càng kích động, tôi mau chóng ra hiệu anh đừng nói nữa.
Thì ra, hơn một tháng này đều bắt đầu từ việc Giang Nghiễn Tri muốn thử làm một nam thần lạnh lùng.
Kết quả là khéo quá hóa vụng, bị tôi hiểu lầm.
Tôi có chút áy náy, vẫy tay với anh: “Em vào nhà tiếp tục viết mấy mẩu truyện, anh về nhà đi.”
Sắc mặt của anh lúc giải thích thật sự là đầy uất ức, tôi sợ cứ tiếp tục nghe một lúc nữa, anh sẽ khóc thật mất.
Hiển nhiên là Giang Nghiễn Tri không thể bị tôi đuổi đi dễ dàng như vậy được.
Anh tiến lên một bước, đóng cửa lại, sau đó nắm tay tôi: “Anh không về, đã giải thích rõ rồi mà em vẫn muốn đuổi anh đi? Em đồng ý quay lại với anh đi, nếu không anh sẽ đổi câu chuyện của mình thành truyện ngược, để cho mọi người thấy rõ em đã tổn thương anh như thế nào!”
Tôi: “…”
Giang Nghiễn Tri lén nhìn vẻ mặt của tôi, tiếp tục được đằng chân lân đằng đầu: “Hơn nữa, bây giờ trong đầu anh toàn là chuyện em hiểu lầm anh, hoàn toàn không viết ra được mấy câu chuyện ngọt ngào để tiết kiệm tiền, cực kỳ không công bằng với anh. Nhưng nếu chúng ta làm lành với nhau, anh sẽ có rất rất nhiều linh cảm, thế thì thử thách này sẽ công bằng hơn.”
Lại nói đến chuyện công bằng rồi.
Tôi thực sự dở khóc dở cười.
Thấy tôi mãi vẫn không có hành động gì, Giang Nghiễn Tri đột nhiên thở dài, sau đó ngẩng đầu bốn mươi lăm độ nhìn trời, dáng vẻ đau khổ đến cùng cực: “Được rồi, anh biết ngay đây không phải là hiểu lầm mà, chỉ là em không cần anh nữa thôi. Anh biết, anh biết hết.”
Trông anh thật sự quá tội nghiệp, khiến tôi không thể nói ra một lời gay gắt nào.
Tôi thỏa hiệp: “Được rồi, em với anh làm lành.”
Ánh mắt Giang Nghiễn Tri lập tức sáng bừng lên: “Vậy chúng ta công khai đi.”
Tôi: “?”
Giang Nghiễn Tri lay ống tay áo của tôi: “Xin em đấy.”
Tôi không có sức chống cự với một Giang Nghiễn Tri như thế, mơ màng đồng ý.
Giang Nghiễn Tri mở cửa, lấy chiếc vòng tay mà anh đã chuẩn bị từ lâu ra, đeo lên cổ tay tôi.
Sau đó chụp ảnh đăng Weibo.
Kèm một câu: “Dạo trước, cô bạn gái tôi vừa mới theo đuổi lại có đăng một trạng thái, nói là thích chiếc vòng tay này, tôi mua cho cô ấy, hôm nay chi 6888 tệ.”
Đằng sau còn kèm theo cả hashtag thử thách để dành tiền cho cặp đôi.
Bài viết vừa được đăng lên, hot search lại thay đổi.
“Tui đã nói là hai người họ có gì đó sai sai mà! Xem đi, mới mấy tiếng đã công khai rồi!”
“Giang! Nghiễn! Tri! Tại sao anh lại vượt mức rồi? Chút tiền tui kiếm được đều phải để dành, sắp chớt đói rồi!”
“Anh à, tuy rằng em là fan của anh, nhưng em thật sự không thể theo nổi cách để dành tiền của anh, em trèo tường qua bên chị dâu đây, có duyên thì mình gặp lại.”
“Ô kìa, Tử Hàm đã theo đuổi được bạn gái rồi?”
“Tui biết ngay là sẽ không vô duyên vô cớ tổ chức một hoạt động tiết kiệm tiền như vậy mà, thì ra là đã có âm mưu từ trước rồi!”
Tôi lướt xem đã đời, sau đó mới đăng một cái Weibo: “Vừa nhận được quà của bạn trai, nhưng tôi không muốn tiêu quá nhiều tiền cho anh ấy, tặng anh ấy một chiếc khăn choàng cổ là được rồi, hôm nay chi 188 tệ.”
Fan rưng rưng nước mắt, đều cảm ơn tôi đã kéo giới hạn tiền tiết kiệm xuống mức bình thường.
10.
Vì hành vi lên giá thường xuyên của Giang Nghiễn Tri, các fan của anh đều bầu chọn cho câu chuyện tiết kiệm tiền của tôi.
Kết quả không hề nằm ngoài ý muốn, tôi đã chiến thắng thử thách.
Bên A đặc biệt gửi phần thưởng đến.
Tôi và Giang Nghiễn Tri đã bàn bạc từ trước, quyết định gộp hết khoản tiền mà hai người chúng tôi gom góp được trong khoảng thời gian này để quyên góp cho trẻ em miền núi.
Vào một ngày nào đó sau khi câu chuyện mới bắt đầu, Giang Nghiễn Tri đột nhiên cầm điện thoại chạy đến: “Vợ ơi vợ, có fan nói muốn một cốt truyện mới, bọn họ đã viết đầy trong khu bình luận rồi, chúng ta có nên dựa theo nó để viết tiếp không?”
Để nâng cao cảm giác chân thực, bây giờ tất cả những câu chuyện để dành tiền có liên quan đến hẹn hò đều là những gì mà tôi và Giang Nghiễn Tri đã trải qua trong thực tế.
Tôi tò mò tiến lại gần đọc lướt qua, cả màn hình đều là hai chữ thân mật.
Tôi lập tức giật lấy điện thoại của Giang Nghiễn Tri, hung dữ nói: “không được! Mấy câu chuyện kiểu này không thể đăng lên được!”
Giang Nghiễn Tri có chút tiếc nuối nhìn thoáng qua chiếc điện thoại trong tay tôi: “Vậy thôi…”
Tôi quay đầu lại tiếp tục biên soạn mấy câu chuyện, nụ hôn của Giang Nghiễn Tri lại liên tục đáp xuống: “Vậy thì không đăng, nhưng chúng ta có thể lén lút làm theo.”
…
Sau đó, tôi mơ màng nghĩ.
Sau này nhất định phải kiểm soát chặt chẽ đề nghị của các fan, không thể để Giang Nghiễn Tri lén lấy chúng làm của riêng nữa!
-HẾT-