TÔI MUỐN LY HÔN NGƯỜI CHỒNG THÚ NHÂN - 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:52:40
Anh bước , tiện tay đóng cửa.
Hình như… lắm.
chăm chú .
Người thú thẳng đến giường, đè xuống.
hiểu: “Anh gì đấy?”
Anh điềm tĩnh: “Không ngươi ?”
Như thể đang việc công vụ.
“…”
“ ! ! Anh đừng bừa!” suýt nhảy dựng lên, la toáng.
Anh dường như tin, một tay giữ chặt hai cổ tay lên đỉnh đầu, tiếp tục cúi xuống: “Con các ngươi luôn thích miệng thì chối.”
“ !” hét lớn.
Dưới sức mạnh tuyệt đối, sự vùng vẫy của chẳng đáng là gì.
chọn cách giữ chút thể diện.
lạnh giọng: “Cơ thể khỏe.”
Ánh mắt lóe lên tia sáng, như đang suy nghĩ: “Không , sẽ nhẹ tay.”
: “…”
Chút thể diện cuối cùng cũng còn!
“Anh buông ! Chúng chuyện! Anh — Ưm —”
Tuyệt vọng thật sự!
3
“Lũ súc sinh ! Ra đây! Trả tiền!”
Bên ngoài bỗng vang lên tiếng gào thét, chẳng .
mừng thầm, đẩy mặt Thiên Lân , nghiêm túc : “Có đến.”
Người thú sâu sắc, nhanh chóng dậy, mở cửa bước ngoài.
“Có đây! Im ắng mãi, tưởng nhà các ngươi c.h.ế.t đói hết chứ!”
Cái mồm thối thật.
vội chỉnh quần áo, vuốt vuốt tóc, bước ngoài.
Đối diện là bảy tám tên thú nhân to lớn vạm vỡ, cầm gậy gộc, trông lưu manh.
“Tiền gì?” Người thú lạnh giọng hỏi.
Tên cầm đầu đểu, chỉ : “Thiên Lân, tháng , ngày 7, bạn lữ của ngươi lấy ngươi vật thế chấp, vay ông chủ chúng 50.000 tệ!”
Hắn giơ tờ giấy, “Đây là giấy nợ, đen trắng! Hôm nay hoặc trả tiền, hoặc theo bọn tao giống!”
Ánh mắt đảo qua Thiên Lân, vẻ mặt đắc ý: “Công nhận ngươi tệ, hình khỏe mạnh, đáng giá gấp đôi 100.000.”
“…”
Gì cơ?
Cái gì?!
Phối giống?!
Là cái “phối giống” mà nghĩ đến ?
Là kiểu phối giống của súc vật hả?!
Người thú đầu , sắc mặt vẫn bình tĩnh lạnh lùng, nhưng ánh mắt… u ám và băng lạnh.
như đ.ấ.m ngực, ánh mắt đó ép cho lùi nửa bước.
“Không ,” hoảng loạn, tim đập loạn, “chờ chờ !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-muon-ly-hon-nguoi-chong-thu-nhan/2.html.]
Đám nhàn nhã , như thể chờ xem bày trò gì.
lắp bắp: “Tên ký giấy vay là ai?”
Hoài nek
Tên thú nhân trợn mắt, dữ tợn: “Hứa Xuyết, ngươi quỵt nợ?!”
cứng cổ, cố gắng thương lượng: “Không ! Hay… cho vài ngày, tìm tiền trong nhà, bán nhà, bán đất, gom đủ tiền sẽ mang đến trả các ?”
Tên thú nhân phẩy tay ngăn đồng bọn, nhạt, ánh mắt khinh thường: “Được. chúng sẽ mang Thiên Lân , khi nào ngươi tiền thì đến chuộc .”
: “…”
Trong đầu chỉ một từ “toang toang ”… phối giống phối giống phối giống…
Không từ khi nào, Thiên Lân lấy một viên ngọc xanh biếc.
Đám mắt sáng rỡ như nhặt báu vật, hớn hở rời .
ngây bàn.
Nguyên chủ đúng là tội ác tày trời!
Y hệt như bán chồng cầu vinh!
xuyên cái thể loại truyện gì , nhân vật chính ác quá!
“Ờm… sẽ trả tiền cho …” lí nhí.
Thiên Lân chỉ liếc một cái, ngoài.
Chắc… thật sự tổn thương .
4
Tối hôm đó ngủ cùng Nhiều Nhiều, để tránh thực hiện "nghĩa vụ vợ chồng" với Thiên Lân.
chấp nhận nổi!
Nhiều Nhiều vẻ quen, cũng , nhưng từ chối.
Thằng bé dường như lời ?
Ngủ nướng đến khi tự tỉnh, mới lết bếp tìm đồ ăn. Thường thì trong nồi luôn chút thức ăn ấm.
Vì cơ thể yếu, vài bước hứng gió là ho, chẳng buồn ngoài.
Cứ thế ba bốn ngày trôi qua, hôm nay hiếm khi dậy sớm, phát hiện Nhiều Nhiều đang lúi húi trong bếp.
cứ tưởng bữa sáng là do Thiên Lân nấu, ai ngờ là thằng bé bảy tám tuổi nấu?
Quá hổ!
vội chạy bếp, giành lấy cái bát trong tay nó, rửa tay nhồi bột, đùa: “Anh bạn nhỏ, để trai cho.”
từng chê Thiên Lân nấu ăn dở, nhưng là kẻ chờ ăn thì tư cách gì mà chê? Không ngờ là Nhiều Nhiều nấu…
Xấu hổ thật! Đường đường là nam nhi đại trượng phu mà để một đứa nhỏ chăm sóc!
Nhiều Nhiều , trong mắt lóe lên vẻ nghi hoặc, im lặng nhóm lửa.
Nhà nghèo, hấp mấy cái bánh bao, nhặt vài lá rau héo nấu thành canh, bữa sáng giản dị.
Nhiều Nhiều cẩn thận gói bánh bao còn thừa giỏ, múc thêm một bát canh rau, lúc đó mới bừng tỉnh: “Con cơm sáng xong còn mang cho cha con?”
Nó liếc : “Cha sớm.”
: “…”
Nghĩa là, Thiên Lân từ sáng sớm, kịp ăn gì, Nhiều Nhiều dậy sớm nấu cơm, để phần cho , mang phần còn đưa cha?
… Con nhà nghèo sớm trưởng thành…
Không, là trẻ sớm gánh vác…
… Mà là “” danh nghĩa của nó…
xách giỏ lên: “Để cùng con. Con cần đến trường ?”
“Có.”
im lặng: “… Từ giờ đưa cơm, con học .”