TÔI MUỐN LY HÔN NGƯỜI CHỒNG THÚ NHÂN - 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:52:41
Thiên Lân ở cổng thành, công việc kiểu bốc vác nặng nhọc, giống phu khuân vác ở bến tàu.
Anh cùng các thú nhân khác, giữa kho hàng và những chiếc xe kéo khổng lồ do dị thú kéo.
“Cha!” Nhiều Nhiều tranh thủ lúc Thiên Lân đang lau mồ hôi gọi lớn.
Hoài nek
Anh ngẩng lên, ánh mắt dừng , ngẩn , sải bước đến mặt : “Ngươi đến .”
giơ giỏ lên: “Ăn cơm thôi.”
Xung quanh cũng mấy đưa cơm cho thú nhân, quen với Thiên Lân còn : “Nhà Thiên Lân đây , hiếm khi thấy ngươi ngoài đấy.”
“Sức khỏe đỡ ? Lần Thiên Lân cứu ngươi, ngươi như còn thở, ai cũng nghĩ ngươi qua khỏi, ngờ giờ sống khỏe mạnh.”
“Tai qua nạn khỏi tất phúc về , ngươi , nên cùng Thiên Lân sống cho !”
xã giao, cố để những khuyên nhủ cảm thấy ngượng ngùng.
Nhiều Nhiều học, xách giỏ chuẩn về thì Thiên Lân gọi , rút từ trong áo một túi giấy dầu nhỏ: “Đường, mang về ăn.”
: “…”
Dỗ trẻ con !
Anh việc, bên cạnh bà chị lớn tuổi lườm :
“Ngươi a! Có thứ đường đắt đỏ thế nào ? Đổi năm sáu cân bột đấy! Ngươi nên thương lấy thú nhân nhà ngươi !”
Cục đường trong tay tức thì hóa thành củ khoai nóng, cầm xong, bỏ cũng chẳng đành.
Để đợi Hứa Đa tan học sẽ đưa cho nó .
5
Có thêm nhiệm vụ đưa cơm, cuộc sống của còn nhàm chán nữa.
Sau vài tập luyện, cũng học cách nhóm lửa.
còn luyện võ thuật học hơn chục năm , chỉ để phòng mà còn rèn luyện sức khỏe.
thật sự chịu nổi dáng vẻ yếu ớt, mềm nhũn của .
Là đàn ông thì thể chút khí chất nam nhi!
Lúc khác, cũng dọn dẹp sân, nhổ cỏ, cuốc đất.
Thiên Lân khi về cũng giúp đỡ.
Anh sức lực lớn, nhanh nhẹn, chỉ cần một tiếng là cày xong cả sân, sức như trâu, khiến kinh ngạc.
Mồ hôi lấm tấm, những hoa văn bạc như phát sáng.
Đây là một thể đầy sức hút.
là trai thẳng!
ngờ là dịp dùng đến võ.
Trên đường mang cơm trưa cho Thiên Lân, gặp cảnh cướp bóc.
Không cướp .
Vài tên thú nhân gầy gò, ánh mắt dâm tà, thần sắc hèn mọn, vây lấy phu quân của đồng liêu Thiên Lân, một tên Vương Hàm, miệng lưỡi nhục mạ, còn giở trò sàm sỡ.
Vương Hàm chửi mắng vài câu, thấy ai cứu giúp, càng lúc càng tuyệt vọng.
nhặt một khúc gỗ to bằng cổ tay, hai lời, hùng hổ lao , đánh hô to: “Làm cái gì đấy! Bắt nạt ! Có ai ! Cướp đây! Giết đây! Cứu với!”
Sức bằng chúng, nhưng cái chiêu thức linh hoạt, miễn cưỡng chiếm chút lợi thế, giúp Vương Hàm thoát chạy đường lớn kêu cứu, nếu chắc hai chúng đều bỏ mạng ở đây.
ăn trọn một vuốt, vai và lưng đau rát như xé toạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-muon-ly-hon-nguoi-chong-thu-nhan/3.html.]
nghiến răng, vung gậy c.h.é.m ngang, đối phương nhảy tránh, kẻ khác nhân cơ hội lao đến giữ c.h.ặ.t t.a.y . giơ chân đá.
Không đá trúng, ngược quật ngã xuống đất.
Tên thú nhân như ác quỷ nhào tới.
cảm giác chúng nôn nóng xé rách quần áo của — một đàn ông — thật là bệnh hoạn!
vớ lấy một tảng đá đập mạnh đầu .
“Ao——!”
Tên thú nhân ôm trán chảy đầy máu, kêu thảm thiết, đám còn hoảng sợ.
Viện binh đến nhanh, là một đội lính thú nhân cùng Thiên Lân tràn đầy sát khí.
Anh như sát thần, lao c.h.é.m giết, pháp nhanh đến mức tạo thành tàn ảnh.
Tiếng kêu la kéo — lúc đó ngây như phỗng — trở về thực tại.
Thật… thật tàn bạo.
Ra tay tuy chí mạng, nhưng đứt tay gãy chân…
Anh lạnh mặt về phía , vô thức nuốt nước bọt, lùi nửa bước.
“Ngươi…”
Anh đột ngột ôm chầm lấy , vòng tay rộng lớn bao trùm, đầu vùi cổ , thở phần hỗn loạn.
Nhịp tim đập mạnh.
Hình như, lo lắng.
“Ta đưa ngươi chữa thương.”
Anh bế lên, chạy nhanh như gió, tóc dài ngang lưng gió thổi bay thẳng .
A — mai cắt tóc thôi, để dài thế nữa .
ngơ ngẩn sấp giường nghĩ ngợi, thú đang l.i.ế.m vết thương lưng .
Cho nên… chữa thương là kiểu ?
Thế giới trong sách … lạ thật đấy?
“Xong ?” lúng túng lên tiếng.
“Từ giờ, cứ để Hứa Đa đưa cơm , con ngoài đường an .”
Thiên Lân bên giường, yên lặng , nhíu mày, vui lắm.
Ánh mắt chăm chú … chút nóng rực…
lúng túng mặt : “Chỉ là vết thương nhỏ thôi, nghiêm trọng.”
“Đừng cố tỏ mạnh mẽ, cơ thể con yếu đuối, dễ chết.”
: “…”
Cảm giác như nuốt miếng bánh bao khô, nghẹn ngay cổ họng, khó chịu vô cùng.
6
Không Thiên Lân gì với Hứa Đa.
Cậu nhóc cương quyết lấy cơm chuẩn , cho ngoài, cứ đúng giờ trưa về, ăn cơm xong liền xách giỏ .
Vết thương lưng tối nào cũng Thiên Lân “chữa trị”, giờ lành gần hết, ngoài dạo.
Hứa Đa nghiêm túc : “Ba ơi, thành đang giới nghiêm, gần đây con ngoài, thú nhân trưởng thành cùng.”
: “…”