Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tôi Ở Địa Phủ Chịu Phán Xét - 6

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:18:35

08 

 

Phiên phán xét kết thúc, và Tống Tử Hào trở mặt đất. 

 

Đám ngạ quỷ chằm chằm nó, như chỉ chờ cơ hội lao lên xé xác. 

 

Nếu quỷ sai ngăn , e rằng em chúng nuốt sống. 

 

Nó vội vàng mở miệng: “Những gì đây chỉ là đùa thôi, tính, tính mà.” 

 

Cha cũng mặt đất. 

 

Mẹ ôm chặt lấy em trai, cầu xin Diêm Vương: “Đại nhân, con trai còn nhỏ, lời trẻ con thể coi là thật , xin ngài hãy tha cho nó.” 

 

chỉ thấy mỉa mai tột cùng: “Đứa trẻ hai mươi hai tuổi ?” 

 

Mẹ lập tức trừng mắt hung dữ: “Câm miệng!” 

 

“Nếu tại con tiện nhân như mày luôn khiêu khích A Hào, thì chuyện thể nông nỗi ?” 

 

“Sớm , năm xưa tao nên sinh mày !” 

 

siết chặt lòng bàn tay. 

 

quyết sẽ còn buồn vì họ nữa, nhưng khi những lời như , vẫn khó mà kiềm chế. 

 

Diêm Vương vở kịch , vuốt chòm râu dài, chậm rãi : “Muốn miễn hình phạt , thì thu suất phục sinh.” 

 

Lời dứt, đám ngạ quỷ liền bất mãn: “Không chơi khăm bọn ? Gọi tụi đến mà giờ cho ăn?” 

 

đó, phục!” 

 

“Im lặng!” – Ngưu Đầu Mã Diện bước quát lớn. 

 

“Quyết định của đại nhân từ bao giờ cần các ngươi cho phép?” 

 

Bọn chúng ngoan ngoãn lui xuống.

 

Diêm Vương ngừng một lúc, cha : “Hoặc là hai bằng lòng nó chịu tội.” 

 

Nghe đến đó, ánh mắt Tống Tử Hào lập tức sáng lên. 

 

“Ba , hai chịu tội con .” 

 

“Chờ con về dương gian, năm nào con cũng đốt tiền cho hai .” 

 

Đám ngạ quỷ phấn khích: “Hay quá, ăn hai , đúng là đại nhân minh.” 

 

Cha bắt đầu do dự. 

 

Tống Tử Hào lộ vẻ hài lòng: “Không hai yêu con ? Đừng lừa con nữa đấy.” 

 

ngay mà, hai yêu nhất chỉ là bản thôi.” 

 

Mẹ vội vàng giải thích: “Con , ba đồng ý, chỉ là đám ác quỷ quá đáng sợ.” 

 

“Nếu ba ăn mất, thì ngay cả cơ hội đầu thai cũng chẳng còn.” 

 

“Hay là… chúng bỏ luôn suất phục sinh .” 

 

“Sao bỏ ?” – Tống Tử Hào đẩy mạnh

 

“Giờ mà con sống , trong nhà nhà tiền tiết kiệm, con thể sống sung sướng.” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-o-dia-phu-chiu-phan-xet/6.html.]

 

“Nếu đầu thai, ai sẽ đầu thai đến nơi khỉ ho cò gáy nào.” 

 

“Hai thể đừng ích kỷ như ?” 

 

Cả nhà bắt đầu tranh cãi. 

 

Bên cạnh, đám ngạ quỷ xem mà thích thú vô cùng. 

 

Một lúc , là quỷ sai nào lên tiếng: “Nếu công đức, khi đầu thai cũng sẽ đến nơi .” 

 

đúng đúng.” – Mẹ gật đầu lia lịa: “Đầu thai chắc là chuyện .”

 

“Chúng nhiều việc như , nhất định sẽ đại công đức.” 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Mẹ đầy hy vọng về phía Diêm Vương. 

 

Diêm Vương hiệu cho Phán Quan. 

 

Phán Quan cho mang lên một tấm gương khổng lồ. 

 

“Vật gọi là Gương Công Đức, sẽ căn cứ hình ảnh phản chiếu để quyết định con đường đầu thai.” 

 

Cha và Tống Tử Hào

 

Cuối cùng, cha lấy hết can đảm bước lên phía

 

Trong gương bóng

 

Cha còn đang nghi hoặc, thì trong gương đột nhiên hiện sinh vật hình dạng đáng sợ. 

 

Chúng lao về phía cha , khiến ông sợ hãi ngã ngửa đất, miệng la lớn cầu cứu. 

 

những sinh vật chỉ quanh quẩn bên ông, thực sự tiếp cận. 

 

Phán Quan quát lớn: “Nhìn kỹ ! Ngươi xem đó là gì?” 

 

tập trung kỹ, thì phát hiện những sinh vật đó con trông như nai, con giống chó, con như khỉ... 

 

Điểm chung duy nhất là bụng của chúng đều phình to, bên trong như thứ gì đó đang cử động.

 

09 

 

Cha cũng bắt đầu nhận điều gì đó. 

 

Ông run lẩy bẩy, dám trả lời. 

 

Phán Quan ông lên tiếng: “Vạn vật đều linh tính, mà ngươi thích ăn thịt những sinh vật đang mang thai.” 

 

“Thôi thì cũng đành, nhưng ngươi nên lấy oán báo ân.” 

 

Ông lượt chỉ những sinh vật trong gương, : “Con , là chú chó trung thành nuôi trong nhà suốt bảy năm, nhiều cứu ngươi thoát khỏi nguy hiểm.” 

 

“Con , là con nai thông linh núi Linh Tú, dẫn đường cho ngươi khi lạc lối.” 

 

“Còn con , là con khỉ hoang thông minh, từng mang thức ăn đến cho ngươi khi ngươi rơi bẫy.” 

 

…… 

 

“Những sinh linh đều linh tính, giúp đỡ ngươi, mà ngươi tàn nhẫn sát hại chúng.” 

 

Trán cha bắt đầu đổ mồ hôi lạnh: “Chúng… chúng chỉ là súc vật mà thôi.” 

 

Phán Quan lắc đầu, chiếc gương lập tức hiện cảnh tượng thảm khốc khi những sinh vật chết. 

Loading...