Trời Ban Lương Duyên - Chương 13
Cập nhật lúc: 2025-07-14 21:42:31
Ta lắc đầu, định gì đó, Triệu Hành Giản cưỡi ngựa đến.
"Huynh đài, trời tối , dẫn xá đây."
Triệu Hành Giản ngựa xong câu đó, chìa tay với .
Ta vô thức nắm lấy, kéo lên ngựa.
Đợi đến khi phản ứng , chạy xa.
"Hay lắm Triệu Hành Giản, căn bản là cưỡi ngựa, dám lừa !"
Cứ nửa tháng một , các Thái học sinh về nhà.
Ta mới đến năm ngày, đúng dịp nghỉ, vui vẻ thu dọn đồ đạc.
Về nhà đương nhiên là cùng Triệu Hành Giản.
hẹn với bạn cùng lớp, đến thi xã.
Ta một lên xe ngựa nhà đến đón, đến phố lớn, thèm vịt kho tàu của Từ Ký, liền sai đổi hướng mua.
Mua xong đồ về, thấy bên đường một mặt mũi lấm lem, hình dung tiều tụy.
Người một lời, tấm ván gỗ bên cạnh chỉ : "Năm lượng bạc, bán nô."
Trong lòng ôm một bọc nhỏ xíu, trông vẻ là một đứa trẻ.
Ta đội mũ rèm, , đặt năm lượng bạc mặt .
"Bạc mang sắp xếp cho , ngươi tay chân, lo gì nuôi nổi một đứa trẻ?"
Vẻ mặt đờ đẫn của đó mới chút lay động, dập đầu lạy .
"Đa tạ nữ lang cứu mạng!"
Thiên Thanh
Nghe giọng , cũng chỉ là một thiếu niên.
Trong lòng thoáng tiếc nuối, cất bước .
Thiếu niên gọi : "Nữ lang là ai, đợi chữa khỏi bệnh cho cháu trai, lập tức đến phủ nô tài."
Ta lắc đầu: "Không cần."
Ngồi lên xe ngựa phóng .
Về nhà, phụ mẫu đương nhiên vui mừng chuyện với lâu.
Cùng ngày, thư mời gửi đến phủ, là quận chúa mời đến hội mã cầu hai ngày .
Thì cô gái mời hôm đó, là Vĩnh Ninh Quận Chúa.
Quận chúa mời, mẫu đặc biệt coi trọng, mà còn dẫn đến "Kim Ngọc Phường" nổi tiếng nhất kinh thành mua quần áo trang sức thời thượng nhất.
Xe dừng ở Kim Ngọc Phường, trong, ngửi thấy một mùi hương thơm dễ chịu.
Thị nữ trong phường mặc khinh sa, mỗi cử chỉ đều thanh lịch, linh hoạt.
Ta và mẫu , lập tức cảm thấy hôm nay túi tiền giữ .
Đồ bên trong, dù là quần áo may sẵn trang sức, đều cực kỳ .
Trong lúc đang chọn lựa, bỗng thấy một tiếng: "Phương hiệu thư tới kìa, thất xa đón."
Những nữ tử đang chọn đồ đều tụ . Ta thấy tò mò, nghiêng đầu , cả cứng đờ.
Phương Tư Nhàn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/troi-ban-luong-duyen/chuong-13.html.]
Lại gặp ở đây.
Phương Tư Nhàn hai mươi tuổi, so với vẻ thanh tú yếu ớt ba bốn năm , thêm một chút quyến rũ trưởng thành.
Hòa hợp với khí chất vướng bụi trần của nàng , càng thêm thu hút ánh .
Hiệu thư, nàng ở Thái Học phụ trách thư khố điển tịch.
Pháp lệnh nữ tử quan mới ban hành vài năm, nên khi thấy nữ quan, đều ngưỡng mộ.
Phương Tư Nhàn như cảm giác, ánh mắt xuyên qua đám đông, đối diện với .
Ta từ xa khẽ cúi chào, nàng thêm nào nữa.
Chỉ là bàn tay siết chặt , vẫn phản bội nội tâm chân thật của .
Sống bóng của Phương Tư Nhàn mười sáu năm, giờ đây da đổi thịt, cuối cùng cần sắc mặt nàng nữa.
Mẫu chọn cho một bộ váy áo màu vàng ngỗng phối xanh liễu.
Thắt kiểu tóc thiếu nữ, thử thử .
Vung vẩy một vòng, mẫu trông linh hoạt đáng yêu.
Phụ kiện cũng lấy sự nhẹ nhàng, phù hợp chính.
Ta còn cùng mẫu chọn trang sức, nhưng Phương Tư Nhàn yểu điệu bước tới.
"Ngươi là nữ học sinh mà Thính Trúc tiến cử ?" Nàng rõ ràng mặt đầy ý , nhưng thấy giọng chói tai.
Thính Trúc.
Tên gọi thật mật.
Ta chết, hai họ quả nhiên ở bên .
Thôi , chỉ cần sống cuộc sống của là .
Ý nghĩ xoay chuyển mấy vòng, ngoan ngoãn : "Kính chào Hiệu thư, Tạ Thái Phó tiến cử, chỉ một ."
Ý trong mắt Phương Tư Nhàn biến thành một vệt u ám: "Không cần căng thẳng, xem qua bài gần đây của ngươi, khá phi phàm, nghĩ rằng bao lâu nữa, hai sẽ là đồng liêu đó."
Ta vội vàng nhận là hổ thẹn.
Mẫu chỉ nghĩ Phương Tư Nhàn thật lòng khen , tươi niềm nở khách sáo với nàng.
Trên đường về, thẳng với mẫu .
"Vị Phương hiệu thư đó, mẫu thể tránh thì tránh."
Trong lúc chuyện, bỗng thấy tiếng ồn ào ngoài xe.
Vén rèm ngoài, chỉ thấy tiếng ồn ào phát từ y quán bên đường.
"Cầu xin các vị, cứu , thể còn nóng hổi!"
Một thiếu niên thất thểu khá quen mắt, ôm trẻ sơ sinh trong lòng, đang lóc cầu xin.
Tiểu tử ở y quán thì đẩy xa một chút, vẻ mặt nỡ :
"Đã tắt thở , giữ bạc mà lo hậu sự ."
Ấy, đúng là thiếu niên bán hôm gặp.
Mẫu cũng ngoài theo ánh mắt của , khẽ a một tiếng.
"Mẫu nhận ?"