Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Trời Ban Lương Duyên - Chương 26

Cập nhật lúc: 2025-07-14 21:42:48

Cũng Trần Dã nghĩ thế nào, ngày hôm đến với , rằng tòng quân. Bổng lộc gửi về, cũng đủ cho cháu trai sống ở Từ Tâm Đường. Nam nhi thời nay, đều chí hướng cao xa.

Trần Dã đến Lộ Châu tòng quân, phụ thương xót thế của , đặc biệt một lá thư cho Chấn Uy Hiệu úy quân ở Lộ Châu.

Chấn Uy Hiệu úy là quen cũ của phụ , dù gì cũng thể quan tâm Trần Dã một chút. Lúc chia tay, tặng một lá bùa bình an cầu ở chùa.

“Cầu cho ngươi bình an, ngày lễ tết mong ngươi trở về đoàn tụ.”

Thiếu niên bỗng đỏ mắt, trịnh trọng đặt lá bùa bình an sát ngực.

“Mạng là của tiểu thư, dám chết.”

Lời trẻ con, cũng coi là thật.

Thiên Thanh

Không lâu , đến mùa săn thu. Hoàng đế đến núi Lam Sơn săn bắn, các gia tộc thế gia và quan thần đều .

Ta Quận chúa mời đội của nàng . Săn thu là một dịp náo nhiệt, một chiến trường ngầm khói lửa. Nó liên quan đến hôn sự, tiền đồ của mặt.

Săn thu tổng cộng kéo dài ba ngày, hôm nay là ngày thứ ba. Quận chúa , tham gia, đội của nàng như hổ thêm cánh.

Triệu Hành Giản đến, luôn vô tình gặp Vương Dực Xuyên, đành cả ngày dính lấy Giang Uyển, tránh tiếp xúc riêng với Vương Dực Xuyên.

chuyện của Lưu Ký, khiến Triệu Hành Giản hiểu lầm, trong lòng dù gì cũng khúc mắc.

Tạ Thính Trúc đặc biệt dặn dò, bảo đừng với bất kỳ ai về việc liên quan đến vụ án thảo dược. Những kẻ trốn thoát e là sẽ báo thù.

Thế nên Vương Dực Xuyên hỏi tại lạnh nhạt với , chỉ thể mỉm đối phó.

Sắp đến lúc săn, cưỡi lên ngựa, cảm thấy kỳ lạ. Chân con ngựa run rẩy? Ta xuống ngựa, kiểm tra máng đá. Chỗ cỏ khô một mùi lạ thoang thoảng, giống như mùi mốc, giống như mùi hoa nào đó.

Ta do dự, lập tức tìm Tạ Thính Trúc. Hôm nay mưa dầm dề, bệnh cũ của tái phát, thỉnh thoảng ho. 

Sau khi con ngựa của thể động tay động chân, lập tức cho kiểm tra, sang : “Sân săn nhất thời cũng tìm ngựa cho nàng, là cưỡi ngựa của . Vừa về Vân Kinh việc cần xử lý.”

Ngựa của Tạ Thính Trúc tên là Hương Hương, là một con ngựa cái màu nâu xinh . Là cái tên đặt. Lúc mua về còn là ngựa con, gọi gì cũng đáp , thuận miệng gọi “Hương Hương” nó liền vui vẻ phì mũi.

Ta ngây Tạ Thính Trúc đưa dây cương tay . Hắn xoa xoa bờm ngựa: “Hương Hương chỉ thích khen nó…”

Ta , hết. Hương Hương hễ chủ nhân phàn nàn là sẽ tủi đất giãy bốn vó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/troi-ban-luong-duyen/chuong-26.html.]

Hương Hương thích ăn táo. Lúc đầu Tạ Thính Trúc nhiều bổng lộc, một nửa, nó một nửa. Sau nó một quả, một quả.

Ta đưa tay vuốt ve con ngựa, ấm nó thuận theo lòng bàn tay truyền đến tứ chi của . Hương Hương dường như nhận , nghiêng đầu cọ cọ .

Ta suýt chút nữa kìm nỗi chua xót nơi sống mũi mà chảy nước mắt. Gượng : “Ngựa của đại nhân một cái tên đáng yêu như .”

Tạ Thính Trúc ho khan: “Nó thích.”

Ta thúc ngựa định , đầu với Tạ Thính Trúc: “Đại nhân sợ lạnh, đợi săn thỏ về cho ngài một chiếc áo choàng da thỏ.”

Hắn ngựa, chỉ , ý trong mắt nhạt đến mức gần như thể nắm bắt.

Phóng ngựa rừng, bên tai thấy tiếng thúc ngựa, là Vương Dực Xuyên. Hắn thấy đang đuổi theo một con thỏ, giương cung : “Trước bao vây, xem nó chạy .”

Hơ, bắt thỏ thì tính cho là tính cho ? Ta còn đang nghĩ, phòng một mũi tên lông vũ sượt qua da đầu bay . Ta kinh hãi tột độ, thuận thế sang, cây thông trong rừng một cung thủ.

Thấy một mũi tên trúng, một mũi tên nữa bay đến.

Tình huống gì , mạng ?

Vương Dực Xuyên quyết đoán, nhảy lên ngựa của .

“Mau , thích khách!” Ngựa của Vương Dực Xuyên chạy thẳng ngoài sân. Mọi thấy ngựa, chắc sẽ chạy đến chi viện.

Hương Hương co cẳng chạy như điên, nhưng bên tai vẫn tiếng vù vù xé gió của tên bắn. Vương Dực Xuyên che chở trong lòng, giật mạnh dây cương. “Con ngựa chậm quá!”

Cái gì, đừng mà! Hương Hương xong vui, cũng chẳng màng đang lúc bỏ mạng, dậm chân tại chỗ chịu .

“Hương Hương ngươi giỏi nhất, ngươi là con ngựa nhanh nhất từng thấy!” Ta gần như hét lên câu , Hương Hương mới hài lòng phì mũi, co cẳng chạy.

Lúc đột nhiên tăng tốc, vốn tưởng thoát một kiếp. Nào ngờ phía còn mai phục, đường núi vốn khó , thật nguy hiểm, suýt chút nữa xóc chết.

Cuối cùng, một mũi tên nữa b.ắ.n tới. Hương Hương định né, nào ngờ vấp rễ cây.

Ta và Vương Dực Xuyên lăn tròn, khó khăn lắm mới bò dậy, phát hiện thích khách vây kín.

Vương Dực Xuyên rút kiếm nghênh địch, nước mắt mà giương tên.

Thôi , b.ắ.n một tên lỗ, b.ắ.n hai tên thì lời. Hu hu hu, thật sự c.h.ế.t !

Thấy Vương Dực Xuyên trúng mấy nhát dao, bộ áo giáp mỏng sớm c.h.é.m nát. Ta bảo vệ, chỉ rạch một đường ở cánh tay. Lúc , chút hiềm khích với Vương Dực Xuyên sớm còn, chỉ mong viện quân mau đến. Nếu , Vương Dực Xuyên chỉ nước chết.

Loading...