Trời Sinh Miệng Quạ Đen - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-26 21:46:03
Nói xong, chồng bà tức điên đ.ấ.m bà một cú: “Con mụ thối, mày cắm sừng tao bao năm, biến tao thành thằng hề hả?!”
Dì Sáu lóc: “Đừng đánh nữa!”
hễ ngậm miệng đau, nên cứ mở miệng là buột miệng hết sự thật.
Cả chuyện uống trộm sữa cháu, lấy khăn mặt chồng lau chân… cũng thốt hết, cả làng nhốn nháo.
lạnh lùng bà hoảng loạn bỏ chạy, trở về quỳ bên linh cữu bà ngoại.
11
Chiều, thấy lén rời khỏi rạp tang, Hứa Dực lẽo đẽo theo .
lặng lẽ bám theo.
Chỉ Hứa Dực gặm móng giò : “Mẹ, bà Ngô ký xong, sẽ cho con ba mươi lăm vạn.”
“Bà ngoại c.h.ế.t thì thôi. Có tiền còn trả tiền nhà, mở cửa hàng buôn bán.”
Mẹ trừng mắt: “Mấy lời đó cũng do bà dạy mày ?”
Hứa Dực kéo tay bà: “Mẹ, bà ngoại c.h.ế.t , cũng nghĩ cho con chứ? Con về thành phố học, ở quê, bắt nạt con, bảo con chị câm. Nhỡ chị ‘khắc chết’ con thì ?”
Mẹ cắn môi, quyết đoán: “Con bảo bà Ngô, tối lén gặp . Thu dọn đồ, lấy tiền ký xong thì .”
Rồi dặn thêm: “Đừng để chị mày . Căn nhà để cho nó cũng đủ .”
tựa cửa, chạm ánh mắt .
lạnh lùng: “Muốn ? Không ai . Bà ngoại còn nhập thổ, bà tha thứ cho kẻ g.i.ế.c bà, bà xứng con gái bà ngoại ?”
Mặt méo xệch, che giấu nữa: “Tao xứng? Bao năm nay tao bôn ba, nuôi , là bà phúc hưởng!”
“Mày cũng nghĩ cho em trai mày, nó ba, còn lấy vợ, sinh con. Nó thì nhà họ Hứa mới còn hương khói.”
bật lạnh: “Ai cũng cả.”
Rồi rạp tang.
Mẹ lưng rít lên: “Chính mày dẫn nhà họ Ngô đến, chính mày hại c.h.ế.t bà mày! Mày thương bà mày thì cũng nên c.h.ế.t theo bà !”
, mỉm : “Người đáng c.h.ế.t là các , chết. Bà ngoại mong khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi!”
Một lát , bà Ngô đến, như trêu ngươi , ký thư tha thứ ngay mặt .
Ngay lúc bà hạ bút, bên ngoài gió lốc nổi lên, sấm sét vang trời.
Sét đánh tới tấp ngay sát rạp tang.
Mẹ và bà Ngô sợ tái mặt, cả những phụ giúp tang lễ cũng run rẩy.
Người già trong làng chỉ tay: “Á Mai ơi, mày oán hận đấy! Mau quỳ xuống lạy !”
Mẹ hoảng loạn đầu, quỳ gối di ảnh bà ngoại: “Mẹ ơi, con cũng bất đắc dĩ thôi. Mẹ thương con gái một chút !”
“Con ba, chồng, giờ cũng bỏ con mà . Con thể để Hứa Dực mất tương lai…”
cúi đầu .
Bà gọi phản bội là “bất đắc dĩ”, phản bội , phản bội cả bà ngoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/troi-sinh-mieng-qua-den/chuong-5.html.]
12
Hứa Dực chỉ tay : “Mẹ ơi, chắc chắn là do chị Thanh Thanh bậy! Chị là quạ đen, cái miệng độc, hễ gì là thành sự thật!”
Mẹ lúc mới sực ngẩng lên, cũng : “Mày nhất định để bà ngoại đường xuống Hoàng Tuyền cũng yên lòng ?”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Bà nghiến răng trợn mắt, như thể sai là .
Người trong làng cũng lùi xa, kẻ nhắc chuyện chuồng gà của cô em họ trưởng thôn: “Hình như khi gà chết, Thanh Thanh từng bảo gà nhà ồn quá, c.h.ế.t sạch một đêm cho đỡ phiền…”
“Trời ơi, cái miệng của con bé độc thế cơ ! Quạ đen thật !”
Những kẻ đó từng hùa theo nhà họ Ngô bắt nạt bà ngoại , giờ cũng bắt đầu hoang mang.
Ngoài trời sấm sét mưa gió một hồi ngớt dần.
Mẹ nở nụ , dậy phủi đất : “Bà ngoại mày tha thứ cho tao . Tối nay tao dẫn Hứa Dực về Thâm Quyến, mấy việc mày tự lo .”
“Bà ngoại nuôi mày tám năm, giờ mày cũng nên lo chu chút.”
thật sự hiểu, bà ngoại hiền lành nhân hậu đến , sinh đứa con gái bất hiếu như bà ?
: “Mẹ mừng sớm đấy. , ai , ai rời khỏi ngôi làng .”
Kẻ mắng là quạ đen, thấy mưa ngớt, gan to .
Dù tháng sáu, tháng bảy mưa dông bất chợt, nghĩ chắc chỉ là trùng hợp.
13
Có một thanh niên hơn vài tuổi, lớn mặt mắng : “Thanh Thanh, đừng quá quắt! Cứ tưởng mày là trời chắc? Tao thích đấy, xem mày gì tao!”
Hắn còn đang hùng hổ, ngoài cổng vang lên một tiếng “Rầm!” kinh hoàng.
Có hoảng sợ hét to: “Lở núi ! Đất đá sạt lở bịt kín đường khỏi làng !”
thản nhiên , nuốt khan một ngụm nước bọt, hoảng loạn chạy ngoài: “Con yêu quái Thanh Thanh, tao sợ mày! Tao tìm trị mày!”
đưa mắt và đám mặt cắt còn giọt máu: “Bà ngoại xuống Hoàng Tuyền một buồn lắm, để cùng bà , ?”
Hứa Dực gào lên: “Đó là bà ngoại mày, thì tự theo! Mẹ tao , bà ngoại c.h.ế.t càng , để con tao ở biệt thự!”
Nói dứt lời, thì tên thanh niên chạy lúc nãy dắt theo một con ch.ó đen to như bò con .
Hắn chỉ , quát: “Vượng Tài, cắn c.h.ế.t con yêu nữ !”
Mọi hoảng hốt tránh .
Con chó vồ tới, nhưng vượt qua , nhào Hứa Dực đang dính đầy mỡ lợn.
Nó huấn luyện, ngửi mùi tanh liền phát rồ, lao tới cắn trúng chỗ hiểm của Hứa Dực.
Hứa Dực hét lên một tiếng thảm thiết, trợn mắt ngất xỉu.
Con chó vẫn nhả , cắn đứt một mảng thịt mềm nuốt chửng.
Tên dắt chó sợ đến bệt xuống, đất loang vệt nước tiểu vàng.
Mẹ gào lên: “Cứu chứ, còn ngây đấy gì!”