Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Trời Sinh Miệng Quạ Đen - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-07-26 21:46:04

Mọi lúc mới vội vã khiêng Hứa Dực sang trạm y tế, kẻ còn định moi miếng thịt để ghép , nhưng con ch.ó vùng chạy mất.

 

khẽ thì thầm: “Bà ngoại xem, kẻ đòi nợ cũng tuyệt tự.”

 

14

Lúc , rạp tang bỗng xuất hiện một thanh niên hai mươi tuổi, mặc đạo bào tím.

Anh tự nhiên , chằm chằm.

Đó là pháp sư mà cô em họ trưởng thôn mời đến trị yêu.

Thấy , cau mày: “Vì tư thù mà khởi động thiên lôi, còn nguyền rủa bao nhiêu . Đáng lắm ? Muốn hại bao nhiêu mới đủ?”

 

đốt giấy cho bà ngoại, bình thản: “Người hại , gì cũng sai. Kiếp bà ngoại che chở , thể để bà oan uổng. Vương Á Mai xứng con gái bà. Nếu xuống bầu bạn với bà, cũng đáng. Tống Huyền Thanh, đừng xen .”

 

Anh nhạt: “Ngay cả một cây bút cũng sinh tình cảm? Để Diêm Vương chắc tức chết.”

 

Cô em họ trưởng thôn ngạc nhiên: “Đạo trưởng quen nó ? Chuyện mấy trăm con gà nhà ?”

 

Tống Huyền Thanh đáp mơ hồ: “Vừa , .”

 

bực: “Là ?”

 

Anh chỉ : “Cô thường. Là Bút Phán Quan trong tay Diêm Vương.”

“Có ‘nhất ngôn thành sấm’ ? Ý là lời cô thành sự thật.”

“Cô gì, trời đất theo. Ở một nghĩa nào đó, tội, cô phán xét.”

 

Rồi quanh rạp tang: “Bình thường các bắt nạt hai bà cháu, nguyền rủa chút cũng chẳng oan .”

 

Một dân làng sợ hãi quỳ rạp: “Đạo trưởng, cứu chúng ! Nhà quê, mắt mù , tội đáng chết!”

 

đó đạo trưởng, con bé bắt chúng theo bà ngoại, chúng chết!”

 

Tống Huyền Thanh gật đầu, sang : “Thanh Thanh, họ thật, nhưng đáng chết. Em cách giải .”

 

, lạnh nhạt: “Tưởng là con nít dễ bắt nạt? Làm sai trả giá.”

 

“Nhà họ Ngô cưỡng bức , đáng chết!”

 

“Cha họ Ngô mù quáng, gây cái c.h.ế.t của bà, còn định dùng tiền mua tội, đáng chết!”

 

“Hứa Dực mồm mép gieo họa, còn đổ hết lên đầu – một đứa câm, đáng chết!”

 

“Vương Á Mai càng đáng chết, từng khâu miệng , vứt cho bà ngoại nuôi.”

 

“Làm tròn, con càng xứng, đáng chết!”

 

“Dân làng ai cũng là đồng phạm, thấy sai.”

 

Tống Huyền Thanh vò đầu, chửi khẽ: “Các đúng là súc sinh, chỉ bắt nạt ! Bảo hóa giải giờ…”

 

Anh ngẫm nghĩ, thử hỏi: “Thế nhé, bà ngoại em mới mất, hồn xa, gọi hồn về. bà tuổi già sức yếu, cần chăm sóc. Em chịu ?”

 

bật thốt: “Chịu! Cả đời chăm sóc bà cũng ! Chỉ cần bà sống !”

 

Tống Huyền Thanh thở dài: “Vậy em thu hồi lời nguyền, lập tức pháp.”

 

lắc đầu: “Anh pháp , bà sống thu hồi.”

 

Thấy cứng rắn, sang dân làng: “Làm phép tốn kém, ai góp tiền?”

 

Mọi , lúc nãy còn thần thánh đạo mạo, giờ bàn tiền.

 

Trưởng thôn nuốt nước bọt: “Đạo trưởng… pháp sự hết bao nhiêu?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/troi-sinh-mieng-qua-den/chuong-6.html.]

 

Tống Huyền Thanh trừng mắt: “Nói gì thế? Đây gọi là pháp kim, tiền bình thường!”

 

“Giá hữu nghị sáu mươi lăm vạn, thiếu một xu.”

 

Mấy kẻ hóng hớt đường làng chặn, nghĩ đến Hứa Dực còn đang đau đến ngất xỉu.

Cuối cùng đành : “Chúng góp, tiền chúng chịu!”

 

“Bà ngoại Thanh Thanh thế, cứu bà, đáng lắm.”

 

liếc sang, thấy đó là ông bác họ của Ngô Tả, véo đùi cho bớt sợ.

 

lau nước mắt, gượng : “Ơn của bà con với bà ngoại, Thanh Thanh xin ghi nhớ.”

 

Mỗi nhà góp ít nhất bốn, năm vạn, chắc giờ hối hận đến ruột quặn .

 

15

Có tiền, Tống Huyền Thanh bắt đầu pháp, miệng lẩm nhẩm chú: “Thiên môn động, địa môn khai, thiên lý câu hồn lai…”

 

Nửa tiếng , xong, mệt quá phệt xuống đất.

 

Thêm một lát, trong quan tài vang lên tiếng thở dài.

Bà ngoại từ từ dậy.

 

òa, lao lòng bà: “Bà ơi, Thanh Thanh nhớ bà lắm!”

 

Mẹ lúc mới từ ngoài rạp tang bước , tóc tai rũ rượi, như ma nữ.

“Thanh Thanh, tha cho em trai con ! Mẹ sai, đừng hại em trai, nó là ruột thịt của con!”

 

Bà ngoại đỡ lên, từ xuống.

thấy bà ngoại, sợ tới mức hét lên.

 

Bà ngoại giơ tay, tát một cái đau điếng, thở dốc: “Vương Á Mai, cút ! Tao coi như từng sinh mày, mày cũng tao !”

 

bàn tay bà ngoại, lòng đau nhói, chắc tay bà đau lắm.

 

Mẹ tái mặt, cuối cùng cũng kéo theo Hứa Dực lủi mất.

Nghe đó bà tìm thằng dẫn chó, nhưng nó còn vị thành niên, chuyện của Hứa Dực cũng chẳng kiện .

 

16

Sau khi họ , và bà ngoại trở về những ngày bình yên.

Khác chăng là dân làng hai bà cháu đầy kính sợ.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Giờ trẻ con trong làng một chữ “gà” cũng bố đá cho, sợ gợi chuyện cũ.

 

Khi học cấp hai, làng đền bù giải tỏa.

Bà ngoại dùng tiền mua nhà phố, cho học ở đó.

 

tựa đầu vai bà, nhớ điều ước sinh nhật mười hai tuổi: “Mãi bên bà, một gia đình hạnh phúc.”

 

Sau , Tống Huyền Thanh nhắn tin cho : “Chuyện bà ngoại em xong . Em định ? Diêm Vương tìm em khắp nơi, đến cả gầm giường cũng lật lên mấy ..”

 

lạnh nhạt đáp: “Ông bất cẩn rơi luân hồi, mấy vạn năm nay, cũng nên nghỉ phép.”

 

Khó khăn lắm mới , dĩ nhiên sẽ trân trọng sống trọn kiếp , khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi.

 

— HOÀN – 

Loading...