Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Trọng Sinh Chi Lão Thái Quân Điên Cuồng - 3

Cập nhật lúc: 2025-07-23 21:43:46

Vân Tưởng Các và Kim Ngọc Lâu là hai cửa hàng vải vóc và trang sức nổi tiếng bậc nhất kinh thành. Y phục và nữ trang bốn mùa của Hầu phủ đều lấy từ hai tiệm . Mỗi năm chưởng quầy sẽ đến một để quyết toán.

Hàn Khả Tâm tiền chi trả, nào cũng sai Thẩm Vị Vũ tới chỗ , bộ đáng thương lóc kể khổ. Ta sợ nó Hàn Khả Tâm mắng chửi, đành tự bỏ bạc thanh toán.

Giờ giở chiêu cũ, nhưng kiếp , sẽ mắc mưu nữa.

6.

“Ừm, sổ sách sai ? Liên quan gì tới con? Con giữ sổ .”

“Đỗ Quyên, mang mấy quyển sổ tới phòng sổ sách, bảo bọn họ kiểm một lượt.”

Ta gọi nha đến nhận lấy sổ, thuận tay vỗ nhẹ lên tay Thẩm Vị Vũ để trấn an:

“Không . Mẫu của con là rộng lượng sáng suốt, chắc chắn sẽ trách con vì chút chuyện cỏn con .”

“Tổ mẫu, sổ sách mà nhanh thế ạ. Đám chưởng quầy ở Vân Tưởng Các đợi nổi , hôm nay kiểu gì cũng trả bạc cho họ ạ…”

Thẩm Vị Vũ mặt đỏ bừng, lắp ba lắp bắp. Quả nhiên, bên ngoài nha phối hợp sẵn, vội vàng chạy bẩm báo:

“Lão Thái Quân, hai vị chưởng quầy đang chờ ngoài cửa, gọi họ ạ?”

Nói xong đợi lên tiếng, tự ý hướng ngoài cửa hô:

“Chưởng quầy Tôn, mời ạ—”

Ta tuổi cao, dù bạc trong tay, nhưng việc quản lý trong phủ xưa nay vẫn là do Hàn Khả Tâm lo. Đám nha trong viện phần lớn sắc mặt mà sống, âm thầm theo phe Hàn Khả Tâm, bề ngoài kính cẩn với nhưng bên trong thì ngấm ngầm phản bội.

Ta lạnh mặt, gì, chỉ lặng lẽ nâng chén lên nhấp một ngụm, đám đưa hai chưởng quầy .

“Lão Thái Quân,” chưởng quầy Tôn tươi rói, trình sổ lên:

“Tiền quần áo năm ngoái của phủ là ba vạn sáu nghìn lượng, còn trang sức đầu tóc là hai vạn tám nghìn lượng. Đây là sổ sách, mỗi mang vải vóc trang sức đến, đều chữ ký của Hàn phu nhân. Kính mời xem qua.”

Nói ông phất tay, một tiểu đồng bưng vài xấp vải tiến lên, chưởng quầy Tôn trải vải bàn:

Hạt Dẻ Rang Đường

“Đây là mấy tấm Thục cẩm thượng hạng, tiệm mới nhập về, liền vội vội vàng vàng mang đến cho Lão Thái Quân.”

“Người xem, những tấm đều thêu chỉ vàng chỉ bạc, gọi là Nguyệt Hoa Cẩm, khi mặc lên, bước như ánh trăng chảy gấu váy. Cả kinh thành bao đang chầu chực những tấm vải đấy, nhưng cố tình để phần cho Hầu phủ.”

Chưởng quầy Tôn liếc sang Thẩm Vị Vũ, :

“Dung mạo Thẩm tiểu thư như hoa như ngọc, chỉ loại vải mới xứng với nàng ấythôi.”

Mọi đều thương yêu Thẩm Vị Vũ. Mỗi đến kỳ thanh toán, các chưởng quầy đều sẽ mang theo mấy món vải vóc, châu báu quý giá, nịnh bợ mua cho cháu gái yêu quý. Thẩm Vị Vũ nhận lấy, nhưng lưng phần lớn đưa hết cho Hàn Khả Tâm.

Ta đặt chén xuống, bước đến bên bàn xem đống vải .

Quả nhiên, kiểu dáng thì , nhưng đa phần là màu lam đậm, đỏ tím, mấy loại phụ nữ tuổi thích mặc. Tổng cộng tám tấm vải, chỉ ba tấm là màu sắc thích hợp cho trẻ.

Ta sờ vải, Thẩm Vị Vũ e thẹn ôm lấy tay nũng nịu:

“Chưởng quầy Tôn quá . Con còn trẻ thế , dám mặc vải sang quý thế . Con thấy, những tấm y phục cho tổ mẫu mới hợp đấy ạ.”

Nói đầy mong đợi, chờ như , sẽ thuận miệng mấy câu như “ già , mặc đồ sặc sỡ gì” tặng vải cho nàng.

bây giờ , ôm lấy mấy xấp vải, gật đầu vô cùng đồng tình:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-chi-lao-thai-quan-dien-cuong/3.html.]

“Con đúng lắm, mấy tấm mặc thì hợp vô cùng.”

“Còn đống trang sức nữa, hồng ngọc, ngọc trai lớn thế , cũng là loại mà lớn tuổi mới đủ khí chất để mang. Mấy món giữ , tổng cộng bao nhiêu tiền?”

7.

Thẩm Vị Vũ sững , nụ cứng đờ mặt, một tay vẫn còn ôm lấy cánh tay , rút cũng , giữ cũng chẳng xong.

Chưởng quầy Tôn gượng một tiếng:

“Lão Thái Quân thật mắt . Mấy món tổng cộng là năm ngàn sáu trăm lượng, cộng thêm khoản đó thì…”

“Khoan khoan khoan, mấy món ký tên là con dâu đúng ? Vậy thì cứ tìm nàng mà đòi, liên quan gì đến cả.”

“Đỗ Quyên về ? Gọi Đỗ Quyên mở rương bạc, lấy ngân phiếu đưa cho chưởng quầy Tôn. Đám hàng đem cất kho.”

Ta sai nha thu nhận đồ, thản nhiên nâng chén , cau mày lườm chưởng quầy Tôn:

“Ta mệt , nghỉ một lát. Ông còn đó gì?”

Chưởng quầy Tôn cứng đờ tại chỗ, sang liếc đồng hành, cả hai vội vàng dậy cáo lui. Vừa thì thầm:

“Chẳng lẽ Thẩm tiểu thư chọc giận Lão Thái Quân ?”

“Thẩm Phu nhân liệu tiền ? Đừng là định quỵt nợ nhé? Chúng ứng suốt một năm đấy, thể để kéo dài thêm nữa.”

Hai khỏi cửa, Thẩm Vị Vũ lập tức òa, quỳ sụp xuống đất:

“Tổ mẫu, bọn họ , mẫu nhất định sẽ đổ tội lên đầu con. Tổ mẫu, Vị Vũ gì khiến giận ? Người thương con nữa ?”

Ta kinh ngạc nó:

“Vị Vũ, con ? Tháng tặng con một bộ trang sức phỉ thúy, mất ba ngàn lượng bạc đó.”

“Tiền tiêu vặt hàng tháng của con và các ca ca, đều là móc riêng từ của hồi môn đấy. Mỗi tháng đều mua cho con quần áo trang sức, chỉ mua cho chính một bộ, mà con liền thương con ?”

Ta chớp mắt một cái, nước mắt rơi xuống:

“Chỉ vì mua một quần áo cho bản mà con oán trách ? Chẳng lẽ một bà lão như xứng mặc đồ ? Hay là nên c.h.ế.t quách cho xong, để hết bạc cho các con tiêu cho sướng?”

Vừa đ.ấ.m ngực, giật tóc:

“Con trai thì bất hiếu, con dâu thì vô lễ, đến cháu trai cháu gái cũng điều, sống còn ý nghĩa gì nữa đây? Lão Hầu gia ơi, đến với ông đây—!”

Thẩm Vị Vũ sợ đến hồn vía lên mây, to:

“Tổ mẫu oan cho con , con ý đó!”

Đám nha vội nhào lên khuyên can, đỡ , một phen rối loạn, Thẩm Vị Vũ dám ở nữa, thút thít bỏ chạy.

Đợi nàng khỏi, lau mặt một cái, hừ lạnh:

“Đóng cửa!”

“Gọi vài tú nương đến, ngay đống vải thành y phục cho .”

Kiếp sống tằn tiện, đồ mặc là y phục cũ từ mấy năm . Còn các ngươi thì tiêu xài như nước, ha! Bộ quần áo năm ngàn lượng, mặc thể thành tiên chắc?

Để mặc thử xem .

Loading...