Trọng Sinh Chi Lão Thái Quân Điên Cuồng - 6
Cập nhật lúc: 2025-07-23 21:43:49
13.
Ta kéo một cái ghế sân, phơi nắng ăn hạt dưa, Dung Quang múa kiếm, còn Dung Ngọc thì phía bóp vai cho .
“Không học thì càng !”
“Với cái thành tích luôn đội sổ của con, còn học hành cái gì? Không học thì còn tiết kiệm một khoản học phí!”
Lời dứt, bên ngoài đang ầm ĩ lập tức im bặt. Một lúc , Thẩm Trạch Văn kinh ngạc hỏi vọng :
“Tổ mẫu, thật ? Người thật sự bắt con học nữa ?”
Ta phất tay, hiệu cho nha mở cửa, ba mẫu tử nhà đó ngã nhào trong sân.
Ta bảo Đỗ Quyên mang rương ngân phiếu đến, buồn liếc , tiện tay rút một xấp nhét tay Thẩm Trạch Văn:
“Văn ca nhi, con thật sự dạng học hành giỏi giang gì. Ba trăm sáu mươi nghề, nghề nào cũng thể thành công, tổ mẫu nghĩ kỹ , từ nay sẽ ép con học nữa.”
“Số bạc đưa con, coi như vốn ăn. Trước đây là của tổ mẫu, cố ép con uống nước, ép học hành. Từ giờ, thế nữa.”
Ba đờ đẫn , Thẩm Trạch Văn đưa xấp ngân phiếu lên soi nắng, cúi đầu đếm vài , hai tay run rẩy dữ dội:
Hạt Dẻ Rang Đường
“Mười lăm vạn lượng? Tổ mẫu, thật sự cho con mười lăm vạn lượng bạc để ăn ạ?”
“Thẩm Vãn Quân! Bà điên ! Bà hại c.h.ế.t con trai !”
Hàn Khả Tâm chịu nổi nữa, gào lên như hóa điên, hét nhào tới giật lấy ngân phiếu:
“Con ơi! Bà già hại c.h.ế.t con đấy! Mau đưa ngân phiếu cho mẫu ! Nghe lời mẫu , ngoan ngoãn về thư viện học tiếp!”
“Con còn trẻ thế , học hành mới là con đường đúng đắn!”
Hàn Khả Tâm sốt ruột đến nỗi rơi nước mắt. Mà thì một bên đến đau bụng,thì , những đạo lý , nàng đều cả đấy chứ.
Kiếp , hễ dạy dỗ Thẩm Trạch Văn, nàng liền dạy ngược : nào là “ba trăm sáu mươi nghề, nghề nào cũng thể thành công”, cổ vũ chống . Ta là , còn nàng là , mềm mỏng thấu tình đạt lý, khiến mấy đứa cháu ghét đến nghiến răng nghiến lợi.
Nuông chiều dễ lắm. Làm , ai mà chẳng .
Ta lập tức nghiêm mặt, quát lớn:
“Hàn Khả Tâm! Ngươi phát điên cái gì? Trong mắt ngươi, Văn ca nhi là đứa con nít chẳng hiểu gì ? Làm mẫu , ngươi thể chút lòng tin nào với con trai ?”
“Văn ca nhi, đây. Trước đây là tổ mẫu hồ đồ. Giờ nghĩ thông . Tổ mẫu chỉ hai đứa cháu quý như con với trưởng con. Bạc cho các con thì cho ai? Cầm , ngoài kiếm chút thành tựu về, cho mẫu của con mở mắt xem!”
Thẩm Trạch Văn miếng bánh từ trời rơi trúng đầu, đực một lúc phá lên ha hả, ôm nhấc bổng lên xoay vài vòng. Nửa ôm chặt trong n.g.ự.c , chân vung thành vòng tròn, còn tiện đà đá Hàn Khả Tâm một cú văng xa.
“Ha ha ha ha! Tổ mẫu,tổ mẫu thật là tuyệt vời! Mẫu , mẫu còn dám tổ mẫu thương con nữa ? Toàn bậy cả! Mẫu cứ chờ xem , ngày mai con sẽ kiếm một món lớn cho mẫu sáng mắt !”
Thẩm Trạch Văn ôm xấp ngân phiếu lòng, sảng khoái chạy biến .
Chỉ để hai phu thê Hàn Khả Tâm ở , gào vật vã, lăn lộn như lên cơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-chi-lao-thai-quan-dien-cuong/6.html.]
14.
Sân viện của lúc nào yên tĩnh nổi. Sang ngày hôm , tiểu đồng đến báo: Thẩm Trạch Minh xảy chuyện .
Thì mấy hôm nay Thẩm Trạch Minh ở Xuân Hoa Lâu, chỉ riêng tiền cờ b.ạ.c thua sạch ba ngàn lượng bạc. Trong tiệm một kỹ nữ mới đến tên là Lan Âm, hôm qua mới bắt đầu tiếp khách. Thẩm Trạch Minh liền đấu giá mua đêm đầu tiên của nàng, đó chuộc nàng về.
Giờ thì cũng ngủ , Xuân Hoa Lâu cho đến cửa tiệm Thẩm gia đòi tiền, lấy bạc liền giữ luôn Thẩm Trạch Minh đó.
“Cái gì? Bao nhiêu bạc?”
Hàn Khả Tâm buồn dây dưa với nữa, vội vàng kéo tay nha hỏi gấp:
“Thưa phu nhân, bọn họ … nếu công tử về, nộp ba vạn lượng bạc mới thả.”
“Ba vạn lượng?!”
Hàn Khả Tâm hét chói tai, ôm lấy n.g.ự.c như sắp ngất.
Thẩm Trạch Minh đòi chuộc , mà Lan Âm chẳng loại danh kỹ nổi tiếng gì, Xuân Hoa Lâu tất nhiên chặt một khoản thật đau. Họ truyền thông điệp: hoặc giao đủ ba vạn lượng để chuộc cả hai, hoặc kéo công đường.
Lúc Hàn Khả Tâm dám loạn nữa, chỉ cầu xin :
“Mẫu , cứu Minh ca nhi ! Chuyện mà lôi nha môn thì tiền đồ của nó coi như xong hết !”
“Bạc mà, với mấy đứa cháu của thì chẳng thành vấn đề.”
Ta phẩy tay, bảo Đỗ Quyên lấy ngân phiếu đem tới thanh lâu chuộc :
“Chỉ cần là Minh ca nhi để ý, chuộc hết! Phủ nhà rộng rãi, nuôi nổi!”
Thẩm Thao phệt xuống đất, tóc tai rối tung, nét mặt gần như phát điên, hai tay đập mạnh xuống nền đá:
“Mẫu ! Người định cái gì ? Rốt cuộc gì hả?!”
“Không hai từng , thêm hồng tụ thiêm hương là việc ? Trước đây luôn chê nghiêm khắc với cháu, thì giờ chiều theo ý các hết đấy!”
“Mẫu ”
Mặt Thẩm Thao xám ngoét, môi run rẩy mà nổi thành lời, hạ nhân đỡ ghế.
Rất nhanh, trong phủ đưa Thẩm Trạch Minh về, theo là bốn nữ tử ăn mặc lộng lẫy, son phấn rực rỡ.
Thẩm Trạch Minh mơ màng như trúng , vẻ mặt ngây ngốc như thể bánh từ trời rơi trúng đầu:
“Tổ mẫu, hôm nay rộng rãi quá ?”
“Minh ca nhi, đây.”
Ta kéo tay , ôn tồn:
“Trước đây là tổ mẫu sai . Hồng tụ thiêm hương, đúng là chẳng gì to tát cả. Hôm nay tổ mẫu chủ, bốn đều nạp cho con. Ngày mai phủ mở tiệc lớn, ăn mừng một phen cho trò!”