Trọng Sinh Chi Lão Thái Quân Điên Cuồng - 5
Cập nhật lúc: 2025-07-23 21:43:48
Bà chủ tham lam vô độ, thì cứ cho bà kiếm mười vạn, để bà ôm hận còn khó chịu hơn là lỗ mất mười vạn.
Ta hiệu cho Đỗ Quyên mở rương bạc cho bà xem:
“Thấy ? Lần vốn định mang theo hai ba mươi vạn để chuộc hai bọn họ, ngờ mới xài tới một nửa. Triệu ma ma ăn cũng thật là ngay thẳng. Sau mua , nhất định tìm bà.”
Khi khoác tay Dung Quang và Dung Ngọc rời , ngoảnh thấy Triệu ma ma đang cào tường.
Vừa cào tự tát:
“Hai mươi vạn! Hai mươi vạn! Cái miệng thúi của , cái mắt thiển cận từng thấy đời của , a a a—!”
Hối hận đến mức mười năm nửa đêm cũng sẽ tỉnh dậy để tự tát một cái.
Đỗ Quyên phì , xong thở dài:
“Lão Thái Quân, bỏ từng bạc để chuộc hai về, lát nữa trở về phủ sẽ ăn đây?”
“Nô tỳ thật sự hiểu, rốt cuộc đang toan tính điều gì…”
Toan tính gì ? Đương nhiên là một bước, chiếm sạch đường sống của đám con cháu.
11.
Dẫn hai nam kỹ về đến phủ, còn bước cửa, con trai và con dâu chờ sẵn ở cổng .
Hàn Khả Tâm ngó nghiêng trong xe ngựa, thấy rèm vẫn buông xuống, chẳng thấy giọng của Thẩm Trạch Minh, bèn lấy khăn che miệng khúc khích:
“Mẫu , Minh ca nhi vẫn chịu theo về ?”
Thẩm Thao cũng hùa theo:
“Mẫu quá lên . Nam tử chút phong lưu cũng là chuyện thường. Giang tiểu thư hiền lành đức độ, Minh ca nhi nạp một , chắc chắn cũng để bụng .”
“ mà, nuôi một kỹ nữ thì là gì chứ? Chỉ là chút chuyện phong nguyệt thôi. Cả đám danh môn vọng tộc ở kinh thành, nhà nào mà chẳng ?”
Hai phu thê phối hợp nhịp nhàng, cứ nhẹ nhàng như , chỉ để tô vẽ thành một già cổ hủ, ầm lên chỉ vì bênh vực Giang tiểu thư, như thể đang cố tình phá hoại thú vui nhỏ nhặt của cháu trai.
Mọi đều xem việc Thẩm Trạch Minh nạp là chuyện to tát. Nếu chỉ để tâm, thì sẽ dùng bạc để giải quyết.
Ta hờ hững nâng mí mắt, lạnh lùng liếc qua hai bọn họ:
“Đi thanh lâu cả, nuôi kỹ nữ cũng chỉ là chuyện phong nhã, chẳng ai chê Thẩm gia chúng cả, các ngươi thật sự nghĩ ?”
“Phải mà, mẫu ! Chuyện đó là gì? ‘Hồng tụ thiêm hương’, từ xưa nhân mặc khách ca tụng mà!”
Ta ho khan một tiếng:
“Các ngươi nghĩ như thì thật là… quá !”
Vừa , vén rèm xe ngựa lên, hiệu cho Dung Quang và Dung Ngọc xuống xe.
Hai bước xuống, song song bên xe, đồng loạt đưa tay đỡ xuống.
Ta vỗ vỗ vai Thẩm Thao, vẻ mặt đầy hài lòng:
“Con trai , ban đầu còn sợ các ngươi trách móc. các ngươi như , yên tâm lắm .”
“Ta tuổi cao , cũng đến lúc nên nuôi hai lang quân bên , thêm sắc thêm hương, giải buồn tiêu khiển cho vui.”
Thẩm Thao há hốc mồm, đờ như tượng, c.h.ế.t lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-chi-lao-thai-quan-dien-cuong/5.html.]
Hàn Khả Tâm thì hít mạnh một , hét lên chói tai:
“Nam… nam sủng?”
Ta nghiêm mặt:
“Ngươi kêu cái gì mà như ma nhập thế hả? Đây là Dung Quang, còn đây là Dung Ngọc, chuộc về từ quán nam kỹ. Từ nay, bọn họ là một nhà.”
“Cái… gì? Nam kỹ? Mẫu , thật là—!”
Thẩm Thao tức đến trợn trắng mắt, ôm n.g.ự.c giậm chân liên tục:
“Mẫu ! Người quá đáng lắm ! Dọc đường … ai phát hiện chứ?”
12.
“Chuộc nam kỹ thì gì mà mất mặt? Ta đường đường chính chính mang về. À đúng , lúc đường còn gặp Bình Dương Trưởng công chúa, bà còn chúc mừng nữa đấy.”
Ta thuận miệng bịa chuyện. Bình Dương Trưởng công chúa nổi tiếng mê hóng hớt, trong giới quyền quý gì mới mẻ mà rơi tai bà, thì hôm cả kinh thành đều .
Quả nhiên, Thẩm Thao xong lập tức mặt mày tái mét, lùi liền ba bước:
“Trời ơi trời ơi——!”
Hắn đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân, mặt mũi méo mó:
“Ngày mai con còn mặt mũi nào lên triều nữa! Mẫu mất hết thể diện cả phủ ! Trời ơi, mẫu thể đối mặt với cha con suối vàng!”
Ta “xì” một tiếng khinh bỉ:
“Sao mà mặt mũi đối mặt với cha ngươi? Hồi ông còn sống còn nuôi tận hai phòng , thêm ba bốn nha thông phòng nữa cơ đấy. Ông mất sớm, góa bụa ba mươi năm trời còn đủ chắc?”
“Muốn thì mộ cha ngươi mà , đừng đây chướng mắt .”
Hạt Dẻ Rang Đường
Ta một tay đẩy Thẩm Thao sang bên, một tay khoác lấy eo Dung Quang và Dung Ngọc, hiên ngang bước qua cổng phủ:
“Nào, Dung Quang, y phục các ngươi mặc nghèo nàn quá, xứng với phận Hầu Phủ của chúng . Ta sẽ gọi chưởng quầy Tôn đem thêm vài tấm Nguyệt Hoa Cẩm đến, may cho các ngươi vài bộ cho dáng.”
“Mẫu , điên , thể !”
Hai phu thê Thẩm Thao phẫn uất đến cực điểm, gào năn nỉ mặt , thiếu điều nhào lăn lộn. Ta thì mặt lạnh như tiền, chẳng thèm để ý, khoác tay hai trở về viện của .
Hai ngày kế tiếp, gần như yên phút nào.
Hai phu thê phiên sân viện gào lên:
“Mẫu , thể như mà——”
“Tổ mẫu ơi, con sắp bạn đồng môn chê đến c.h.ế.t ! Nếu đuổi họ , con… con sẽ học nữa !”
Thẩm Trạch Văn cũng gào lên lóc.
Đó là chiêu sát thủ của . Trước đây một lòng mong con cháu nên , mà Thẩm Trạch Văn học hành chẳng . Ta tốn tám ngàn lượng bạc mỗi năm mới nhét Bạch Lộc Thư viện.
Có nó đòi ba ngàn lượng để mua một con dế, đồng ý, Hàn Khả Tâm bày mưu cho , giả bệnh, học.
Từ đó về , mỗi khi chuyện gì trái ý, giở chiêu đó, lấy tiền đồ uy h.i.ế.p .
Con cái thường dùng kiểu thủ đoạn với cha , tự hủy hoại bản , bởi vì chúng còn trẻ, hiểu cái giá trả. Còn cha , nỡ chúng lầm đường.
quan tâm thì luôn là kẻ thua cuộc. Giờ chẳng quan tâm nữa, các ngươi còn lấy gì dọa đây?