Trọng Sinh: Đích Tỷ Không Dễ Bắt Nạt - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:03:37
Chuyện khiến khỏi nghi ngờ, giấu Minh Diệp mật thất chỉ , Ôn Nghiên đến, còn dẫn theo cả Minh Ly.
Vừa phòng, họ ngó xung quanh, rõ ràng là "say rượu mà tại rượu".
Ôn Nghiên còn hỏi chuyện Hầu phủ trộm , đặc biệt nhắc đến Minh Diệp đang truy nã.
Hiển nhiên, các nàng đến đây là vì Minh Diệp. Nếu là , chỉ sợ trực tiếp dẫn đến tận cửa. bây giờ của Thôi thị ở đây, các nàng mới chút kiêng dè.
Ôn Nghiên hỏi chuyện Hầu phủ mất trộm , lắc đầu, tỏ vẻ mấy hứng thú. Hai họ cũng tự thấy vô vị, chẳng mấy chốc liền rời .
Sau khi họ rời , tinh mắt phát hiện ở chỗ họ một chiếc hoa tai rơi đất.
Thì , là ở đây chờ .
11
Đành , vốn định an bài cho di nương, chỉ thể "ban" cho Ôn Nghiên thôi.
Ta lập tức sai mang đồ trả về, cho bọn họ cơ hội giở trò.
Nghe nha báo vẻ mặt đặc sắc của Ôn Nghiên lúc đó, khỏi vỗ tay lớn.
Di nương thương Ôn Nghiên quá mức, khiến nàng tính tình nóng nảy, dạy dỗ tử tế, tâm cơ nhưng nhiều.
Đêm đến, tiếng thét thất thanh từ khuê phòng Ôn Nghiên vọng , lòng càng thêm khoái trá.
Dù Ôn Nghiên trêu chọc , cũng bỏ qua cho ả, huống chi ả tự dâng đến cửa, còn tính kế .
Ta khoác áo vội vàng chạy tới, thấy Ôn Nghiên đang ôm di nương nức nở. Phụ cũng giận dữ bên cạnh, còn đất một đánh cho kêu la thảm thiết: "Dì ơi, con tại con ở đây! Dì ơi, thật mà, dì cứu con với!"
Người ai khác chính là cháu trai mà di nương yêu thương nhất, chỉ Ôn Nghiên.
Chuyện khác hẳn với kế hoạch của , vô cùng khó hiểu. lúc , cảm thấy một ánh mắt nóng rực , theo hướng đó sang, giật thấy Minh Diệp mặc đồ hành ẩn trong bóng tối, đang toe toét như thể khoe công với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-dich-ty-khong-de-bat-nat/chuong-4.html.]
Thì là , chỉ là điều tra chuyện Ôn phủ từ khi nào, mà bắt chính xác cháu trai của di nương.
Phụ giận tím mặt. Hôn kỳ của Ôn Nghiên định, chẳng mấy chốc sẽ gả Hầu phủ. Lúc xảy chuyện như , nếu để Hầu phủ thì hôn sự khó mà giữ .
Di nương sắc mặt phụ , dám tùy tiện cầu xin cho cháu trai, chỉ bên cạnh âm thầm rơi lệ, chẳng còn tâm trí nào mà lo cho Ôn Nghiên.
Ôn Nghiên vốn cả nhà sủng ái, đương nhiên thể chấp nhận chuyện .
Rõ ràng nàng mới là chịu uất ức lớn nhất, phụ mẫu những an ủi nàng, phụ còn mắng, mẫu bận tâm đến kẻ gây chuyện. Nàng thậm chí còn thể tùy ý trút giận.
Chỉ vì là biểu ca của nàng.
Thấy đất dần im bặt, chỉ thút thít vài tiếng khi đánh, liền tiến lên: "Phụ , Nghiên Nhi cũng , là bỏ qua . Nếu xảy án mạng thì..."
Di nương cũng vội vàng quỳ xuống cầu xin: "Lão gia, chắc chắn hiểu lầm trong chuyện ..."
Phụ đang giận, đương nhiên dễ dàng bỏ qua như . Di nương vẫn quỳ xuống, kéo kéo vạt áo phụ như khi.
Thấy thái độ phụ vẻ dịu , Ôn Nghiên chịu buông tha: "Hiểu lầm? Còn hiểu lầm gì nữa? Chắc chắn thua bạc như , đến chỗ con trộm vàng bạc châu báu đem bán!"
Nghe , phụ hất mạnh tay áo, khiến di nương mất thăng bằng ngã xuống đất, m.á.u tươi từ hạ chảy ồ ạt.
"Người ! Có ai ..."
Thế là, chuyện dìm xuống trong niềm vui di nương mang thai.
Dưa Hấu
Nhìn dáng vẻ phụ mẫu và Ôn Nghiên vui vẻ hòa thuận, lặng lẽ rời .
Rất nhanh thôi, giờ phút họ hòa thuận bao nhiêu, ngày sẽ bấy nhiêu thù hận.
Vừa về đến viện, còn kịp xuống thì Minh Diệp xuất hiện đối diện: "Ta ngờ, Ôn đại tiểu thư tâm địa rắn rết đến ."