Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:45:49

Dù Khương Lê nghĩ nát óc cũng phần thưởng Hoắc Giác chính là một lọn tóc của nàng.

Kiếp , đều vị Chưởng ấn Đốc công hô phong hoán vũ trong cung là một yêu ma khoác tấm da .

Mọi đồn rằng nơi ngủ lạnh lẽo như địa ngục, đêm đêm đều ngủ cùng với thi thể.

Lại một cây phất trần màu đen, cây phất trần đó đen bóng, yêu quý nó như bảo bối. Từng cung nhân vô tình chạm , trong nháy mắt, đó mất một bàn tay.

Người trong cung ngầm đoán, đó là phất trần, mà là tóc của một thiếu nữ.

Tên điên Hoắc Đốc công lấy tóc của một thiếu nữ phất trần, ban đêm sờ phất trần mới thể ngủ yên.

Tin đồn về quá nhiều, thật giả lẫn lộn ai . hai chuyện là thật.

Hoắc Giác buông mái tóc đen nhánh giường đất, ngón trỏ và ngón cái khẽ vuốt vuốt lọn tóc mềm mại, ánh mắt thâm trầm.

Không qua bao lâu, đèn trong phòng tắt hết. Thiếu niên nắm chặt lọn tóc mềm trong lòng bàn tay, đầu ngón tay lưu luyến vuốt ve sợi tóc, chậm rãi nhắm mắt.

***

Sáng sớm hôm , Khương Lê Dương Huệ Nương gọi dậy: “Không hôm nay con đưa bánh ngọt cho Trần lão phu nhân ? Mau dậy .”

Nàng dụi dụi mắt, che miệng ngáp một cái: “Con , .”

Rửa mặt xong khỏi phòng, Dương Huệ Nương tóc bên tai nàng, đưa tay sờ sờ, nghi hoặc : “Chỗ của con giống như cắt mất một lọn tóc ?”

Khương Lê nghiêng đầu: “Có lẽ hôm qua ở núi cái gì đó vướng đứt mất .”

Dương Huệ Nương liền trách: “Con ở núi chạy nhảy như con khỉ ? Mấy tháng nữa là con cập kê , đừng ham chơi như nữa, cẩn thận ai lấy đấy.”

Khương Lê nghĩ thầm, , hôm qua nàng ở núi Thanh Đồng nào giống con khỉ, ngoan ngoãn mà, rõ ràng là một tiểu tiên nữ.

Thầm oán trong lòng, nàng nào dám cãi lời Dương Huệ Nương. Ngoan ngoãn cúi đầu mắng.

Ăn sáng xong, Khương Lê liền điểm tâm ở nhà bếp.

Người già tuổi cao thích ăn những loại bánh ngọt thanh đạm mà mềm xốp, Trần lão phu nhân cũng ngoại lệ, từ khi ăn điểm tâm Khương Lê thì ăn bánh của nhà khác nữa.

Khương Lê cho Trần lão phu nhân bánh sữa hấp, bánh hạt đào và bánh xốp nhân mứt táo, đó cho thêm mười mấy chung rượu trái cây nhiều hương vị hộp đựng thức ăn, định mang qua cho Trần lão phu nhân nếm thử.

Lúc khỏi cửa, Khương Lê theo bản năng về phía tiệm thuốc.

Lúc gần giờ Tỵ, Hoắc Giác chắc chắn đến thư viện . Nàng bèn thu hồi ánh mắt, bước chân hướng về phía phủ Viên ngoại ở phía Đông thành.

Khương Lê đầu đến phủ Viên ngoại, đến cửa , hai nha xinh xắn chờ sẵn.

Hai nha là đại nha hầu hạ bên cạnh Trần lão phu nhân, lão phu nhân yêu quý.

Khương Lê ngọt ngào gọi “Bích Hồng tỷ”, “Bích Lam tỷ”. Nha mặc áo váy màu đào phì , đưa tay cọ mũi Khương Lê: “Mấy ngày gặp, cái miệng nhỏ của càng ngày càng ngọt ngào.”

Khương Lê mỉm , lấy từ hộp đựng thức ăn hai chung rượu trái cây nhỏ đưa cho hai : “Đây là rượu trái cây mới của A Lê, hai tỷ nếm thử xem.”

Bích Hồng, chính là nha mặc áo váy màu đào khách khí nhận lấy, : “Muội mỗi và Bích Lam đều tranh đến đón ? Chính là vì mấy món ăn ngon đấy!”

Bích Lam liếc xéo Bích Hồng: “Người thích ăn là tỷ, đừng lôi , là đến thăm A Lê.”

Bích Hồng “chậc” một tiếng.

Ba về phía Vinh An đường của Trần lão phu nhân. Trần lão phu nhân thích lễ Phật, trong phòng thoảng hương đàn nhàn nhạt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-12.html.]

Vào phòng, Khương Lê cung kính hành lễ: “A Lê bái kiến lão phu nhân.”

“Đứng dậy .” Trần thị A Lê với vẻ mặt hiền từ: “Mấy ngày nay bận gì ? Đã mấy ngày đến phủ Viên ngoại .”

Khương Lê đặt hộp đựng thức ăn lên bàn, lấy bánh ngọt và rượu trái cây bên trong , : “Mấy ngày nay A Lê bận ủ rượu, mấy loại rượu trái cây đều ủ từ nửa năm , bây giờ uống là ngon, ngọt mà ngấy, thanh mát sảng khoái, con nghĩ lão phu nhân lẽ sẽ thích, nên mang một ít đến cho lão phu nhân nếm thử.”

Trần thị liền giơ tay, nha đến lấy một chung rượu trái cây, rút nút chai , đưa cho Trần thị.

Chung rượu nhỏ nhắn tinh xảo, chỉ bằng bàn tay, rượu bên trong cũng nhiều. rút nút chai , một mùi thơm nồng nàn ngọt ngào của mận bay .

Trần thị ngửi thấy, nhịn bảo nha lấy chén đến uống một chút, đó híp mắt .

Rượu trái cây quả nhiên như A Lê , chua ngọt ngon miệng vô cùng.

Trần thị hài lòng gật đầu: “Con lòng , sắp đến sinh thần của , rượu trái cây đúng lúc công dụng, lát nữa sẽ cho Lý quản gia cùng con một chuyến.”

Khương Lê đích chạy đến đây một chuyến chẳng là vì chuyện ? Nàng vội vàng tươi tắn hành lễ: “Đa tạ lão phu nhân.”

Ra khỏi Vinh An đường, Khương Lê chỉ một túi tiền thưởng nặng trĩu, mà còn thêm một chiếc khuy áo bằng ngọc bích trắng trong tinh khiết.

Chiếc khuy áo trông đặc biệt, rẻ.

Khương Lê nghĩ, đợi Hoắc Giác thi xong kỳ thi Hương, sẽ dùng khuy áo đai lưng cho , nhất định sẽ thích.

Nghĩ , khóe miệng nàng khỏi cong lên.

Tiểu cô nương bên cạnh hồ sen tàn úa, da trắng như tuyết, dung mạo xinh , khiến cả hồ sen tàn úa cũng trở nên tươi sáng hơn.

Nam tử mặc hoa phục ở phía xa thấy nụ lúm đồng tiền môi A Lê, ngẩn .

Khương Lê đang suy nghĩ, cũng nhận thêm ở gần đó. Mãi đến khi Bích Hồng bên cạnh đột nhiên dừng bước, nàng mới hồn.

Khương Lê theo bản năng dừng bước, ngẩng đầu liền thấy bên hồ sen, một công tử mặc cẩm bào màu trắng thêu trúc đó.

Khương Lê chỉ cảm thấy trông quen mắt, còn lên tiếng thấy Bích Hồng bên cạnh khẽ hành lễ, : “Bích Hồng bái kiến Đại công tử.”

Khương Lê lúc mới nhớ vị chính là Trương Hành, trưởng tử của Trương Viên ngoại, đây nàng đến đưa bánh cho lão phu nhân cũng từng gặp vài từ xa.

Khi Trương Hành qua, Khương Lê liền vội vàng cúi đầu hành lễ: “Bái kiến Đại công tử.”

Ánh mắt Trương Hành dừng hàng mi rủ xuống của A Lê một lát, ôn tồn : “A Lê cô nương cần đa lễ.”

Bích Hồng bên cạnh đỏ mặt liếc xéo Trương Hành, : “Đại công tử cho nô tỳ dậy?”

Trương Hành bất đắc dĩ : “Ta cho cô dậy, cô liền dậy ?”

“Đó đương nhiên .” Bích Hồng khanh khách một tiếng, cũng đùa giỡn với Trương Hành nữa, thẳng dậy, : “Đại công tử đến vấn an lão phu nhân ? Lão phu nhân đang ở trong phòng, ngài mau ! Nô tỳ đưa A Lê đến chỗ đại quản gia sẽ .”

Trương Hành gì, chỉ “ừ” một tiếng, liếc Khương Lê một cái chút dấu vết, mới bước chân hướng Vinh An đường.

Khi Trương Hành bước , Trần thị với vẻ mặt đầy ẩn ý, trêu chọc: “Tin tức của con cũng nhanh nhạy thật đấy.”

Trương Hành rõ chút tâm tư của thể nào giấu bà nội, bèn : “Tôn nhi đến tạ với bà nội.”

Hai bà cháu chuyện úp úp mở mở, các nha trong phòng mà ngơ ngác.

Không lâu , liền thấy lão phu nhân tươi bảo đưa cho Đại công tử một đĩa bánh ngọt mà Khương Lê mang đến.

Trần thị thấy cháu trai xưa nay thích đồ ngọt ăn hết bánh hạt đào do A Lê , nhịn mỉm , chậm rãi : “Kỳ thi Hương nếu con thể thi đỗ Cử nhân trở về, bà nội nhất định sẽ tâm ý giúp con.”

Trương Hành mừng rỡ, vội vàng dậy chắp tay, trịnh trọng hành lễ: “Tôn nhi đa tạ bà nội.”

Loading...