Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:45:58

Vừa đến cửa viện, liền thấy trông cửa đưa tới hai ống trúc, cung kính : “Ma ma, đây là thư của .”

Đồng ma ma mặt đổi sắc nhận lấy, trong lòng dấy lên từng tầng sóng gợn. Bà đời sớm chết, ai gửi thư cho bà?

Rèm cửa trong phòng “xoạt” một tiếng vén lên, một luồng gió lạnh ùa .

Nữ tử đoan trang giường nhỏ ngước mắt sang, dịu dàng hỏi: “Ma ma, chuyện gì ?”

Đồng ma ma liếc hai nha bên cạnh giường, bình tĩnh mỉm : “Không việc gì quan trọng, chỉ là nhận thư gửi cho lão nô.”

Vệ Xuân , chỉ khẽ “Ừm” một tiếng, cụp mắt xuống che giấu vẻ khác lạ trong đáy mắt.

Trong phòng, ánh nến kêu “lách tách”. Đợi tóc khô, Vệ Xuân liền : “Hôm nay Thế tử đến, nghỉ sớm, các ngươi lui , trong phòng ma ma hầu hạ là .”

Liên Cầm, Liên Kỳ đồng thanh đáp lời lui xuống.

Đợi tiếng bước chân xa, Đồng ma ma thổi tắt mấy ngọn đèn trong nội thất, chỉ để một ngọn đèn dầu leo lét bên giường.

Vệ Xuân hạ giọng : “Ma ma, mau mở thư, lẽ là trại Bạch Thủy gửi thư đến.”

Vẻ mặt Đồng ma ma lo lắng: “Trại Bạch Thủy gửi thư chắc chắn sẽ gửi đến phủ Quốc Công, cô nương, e là cô nương còn sống.”

Vệ Xuân , gương mặt trắng như tuyết lộ một tia nhạt: “Biết thì ? Ta hiện giờ chỉ còn nửa cái mạng, ai lấy thì cứ lấy, dù sớm muộn gì cũng Tiết Vô Vấn hành hạ đến chết.”

Đồng ma ma Vệ Xuân bệnh tật đầy , cổ họng nghẹn , lời an ủi nào. Ai thể ngờ rằng Vệ Đại cô nương danh chấn thiên hạ của Vệ gia Thanh Châu một ngày rơi cảnh ngộ ? Cô nương nhà bà là Thái tôn phi do Tiên Đế đích chỉ định đấy!

Đồng ma ma sợ gợi chuyện đau lòng của Vệ Xuân, dám nhiều, nén nước mắt mở ống thư, lấy hai tờ giấy, cẩn thận trải .

tuy là nô bộc hầu , nhưng cũng chữ, nhưng những gì trong thư bà hiểu gì cả.

“Cô nương, bức thư …”

Vệ Xuân nghiêng đầu sang.

Ánh mắt lướt qua nội dung thư, nàng liền “rầm” một tiếng, chân trần xuống giường, vội vàng giật lấy bức thư tay Đồng ma ma.

Vệ Xuân chồng hai bức thư lên , lướt qua một lượt. Đọc xong một vẫn thỏa mãn, như thể dám tin, nữa.

“Ma ma, còn sống! Đệ hiện giờ đổi tên, gọi là Hoắc Giác!”

Nàng và Vệ Cẩn từ nhỏ dùng cách để thư mật, chỉ cần chồng hai tờ giấy lên , mới thể giải mã nội dung trong thư.

Gương mặt vốn chút m.á.u nào của Vệ Xuân dâng lên một tia đỏ ửng khác thường, nàng thở gấp hai tiếng, run giọng với Đồng ma ma: “Đệ đang ở trong thành Đồng An!”

***

Thời gian thoắt cái đến cuối tháng ba.

Từ khi chuyện của Tiết Chân và Hoắc Giác, dù trong lòng bất an, nhưng Khương Lê cũng hề nghĩ đến việc chất vấn Hoắc Giác điều gì.

Theo Khương Lê, Hoắc Giác đồng ý hôn phu từ nhỏ của nàng, phần lớn là do Tô Dao cần nữa, đau lòng nên mới nhất thời đồng ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-18.html.]

Hơn nữa, nàng thể thừa nhận, gia thế, học thức của Tiết Chân đều xuất sắc, một cha là Tiến sĩ Sơn trưởng ở Quốc Tử Giám.

Hoắc Giác cưới Tiết Chân vợ, dù là đối với việc học hành con đường quan , đều lợi.

Giữa nàng và Tiết Chân, bình thường đều sẽ chọn Tiết Chân.

nếu cuối cùng Hoắc Giác chọn nàng, Khương Lê, thì nàng tự nhiên cũng sẽ dễ dàng buông tay.

, nàng đối xử với Hoắc Giác hơn gấp bội, đến mức nỡ chọn nàng.

Thế là Khương Lê cầm lấy kim chỉ, nghĩ đến việc thêu cho Hoắc Giác một cái túi thơm, bên trong nhét thêm chút bạc. Lần nàng thể Hoắc Giác cảm động, chẳng là vì tặng một cái túi tiền ?

Dương Huệ Nương mấy bắt gặp Khương Lê giường luyện thêu, tiểu cô nương vẻ mặt nghiêm túc thêu một cái túi thơm, trông thật đoan trang, thục nữ.

Dương Huệ Nương khỏi cảm thấy an ủi, thầm nghĩ nữ nhi nhà trưởng thành, cũng nên nhờ bà mối dò hỏi xem trong thành Đồng An nhà nào thích hợp với A Lê .

Nữ tử Đại Chu trừ những định hôn ước từ nhỏ, đa phần đều đến tuổi cập kê mới bắt đầu bàn chuyện hôn nhân. Khương Lê từ nhỏ mất cha, là trưởng nữ, chuyện hôn sự so với những nữ tử cha song khó tránh khỏi gian nan hơn.

Dương Huệ Nương đối với vị hôn phu tương lai của Khương Lê cũng quá nhiều yêu cầu, dung mạo đoan chính, tính tình thật thà thương là đủ .

Khương Lê căn bản hành động vô ý của khiến nàng quyết tâm tìm nhà chồng cho nàng thời hạn.

Nàng cần mẫn việc thêu thùa mấy ngày mới thêu một cái túi thơm tạm coi là hình dạng, nền vải màu đen thêu hình mây trắng.

Khương Lê vẫn chắc chắn, cầm túi thơm hỏi Khương Lệnh: “Đệ xem, cái hình thêu là gì?”

Khương Lệnh ngẩn : “Chẳng là bông liễu bay trong gió ?” Khương Lê: “…”

Bông liễu thì cứ là bông liễu , dù cũng hơn là thêu trúc mà nhận thành cỏ.

Túi thơm thêu xong, còn thiếu bạc. Mấy ngày nay, Khương Lê chạy đến mấy nhà giàu ăn, rượu trái cây đều bán hết cho nhà Trương viên ngoại.

đây nàng cùng Tô bá lên núi hái thuốc, còn ủ ít rượu thuốc, vốn dĩ rượu thuốc ủ càng lâu thì giá trị càng cao.

Khương Lê đang cần tiền gấp, nên bán hết cả.

May mà rượu Khương Lê ủ chất lượng , mùi vị cũng thơm ngon, những nhà giàu đều là sành sỏi, bán ít bạc.

Nàng từ tráp gỗ lấy hai thỏi bạc sáng loáng nặng trịch, nhét trong túi thơm.

Rồi canh đúng giờ, ở gốc cây lê bên ngoài cửa hông hiệu thuốc chờ Hoắc Giác.

Tiểu cô nương thấp thỏm về phía đầu hẻm nhỏ.

Trời tháng ba tối nhanh, qua giờ Thân, bầu trời ánh hoàng hôn nhuộm đỏ rực, mây ngũ sắc lạ thường.

Hoắc Giác bước ánh sáng vàng nhạt, thong thả tới. Ánh mắt chạm đến thiếu nữ gốc cây, khựng một chút, liền nhanh chân bước đến.

Khương Lê mỉm với , đôi mày cong cong như trăng non: “Hoắc Giác, tan học !”

Loading...