TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 30
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:46:14
Chưởng quầy của tiệm chè đối với Hoắc Giác ấn tượng sâu sắc, thấy dẫn một tiểu cô nương đến ăn chè, mặt đến nỗi sắp hình thành nếp nhăn.
“Hoắc công tử đến !” Bà niềm nở : “Còn một tiểu cô nương xinh như hoa nữa, mau trong, sắp xếp cho hai chỗ nhất.”
Tiệm chè lớn, chỗ nhất chính là bàn cạnh cửa sổ.
Hoắc Giác gọi chè cho Khương Lê xong liền rời khỏi tiệm, Khương Lê từ cửa sổ gỗ hé mở thấy bóng dáng mảnh khảnh của xuất hiện ở mấy cửa hàng đồ ăn gần đó.
Lúc trở , tay xách một hộp thức ăn.
Mở xem, nào là chân ngỗng ngâm rượu, bánh đậu vàng, bánh sữa cuộn kem, sữa hấp đường… là những món ăn vặt mà Khương Lê thèm thuồng lúc ốm đau.
Lúc Khương Lê bệnh, nàng uống thuốc đến phát ói, khi thấy khỏe hơn chút thì nũng uống nữa.
Hoắc Giác , cũng trách mắng nàng, chỉ nhẹ giọng dỗ dành: “A Lê, ngoan ngoãn uống thuốc, hết bệnh ăn gì cũng mua cho .”
Khương Lê tất nhiên nhiều món, ngờ Hoắc Giác nhớ hết sót một thứ.
Vậy là những lời nàng , đều ghi nhớ trong lòng.
Khương Lê cong mày mỉm , cầm đũa gắp một miếng bánh đậu vàng, đặt bát của Hoắc Giác, : “Huynh cũng ăn .”
Hoắc Giác vốn thích ăn đồ ngọt, nhưng Khương Lê ăn thì sẽ ăn.
Dáng thiếu niên thẳng tắp, ngón tay thon dài trắng nõn, đôi đũa gỗ màu đỏ thô ráp trong tay như cây bút vẽ, toát lên vẻ quý phái sang trọng, dịu dàng như thưởng trong mưa xuân.
Khương Lê chống cằm ăn.
Từ khi còn nhỏ, nàng phát hiện , dù là thứ tầm thường bình dị đến , chỉ cần tay Hoắc Giác, đều trở nên tầm thường.
Con , khí chất quanh chẳng hề hòa hợp với phố Chu Phúc phồn hoa , giống như viên ngọc rơi rổ mắt cá, liếc mắt thể nhận sự khác biệt.
Cảm nhận ánh mắt của Khương Lê, Hoắc Giác càng nhai chậm nuốt kỹ, đợi nuốt xong thức ăn trong miệng, đặt đũa xuống, ngước mắt đôi mắt trong sáng của Khương Lê, giọng khàn khàn: “Tháng A Lê đến tuổi cập kê , nghĩ chữ tự nào ?”
“Chữ tự?” Khương Lê ngẩn , chút khó hiểu: “Chưa nghĩ , khi Oanh Oanh và A Yên cập kê hình như cũng đặt chữ tự.”
Khương Lê sai, nữ tử dân gian khi cập kê ít khi lấy chữ tự, thậm chí ngay cả lễ cập kê cũng qua loa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-30.html.]
Những nghi lễ như cài trâm, lấy chữ tự phần lớn chỉ những tiểu thư khuê các mới .
Hoắc Giác Khương Lê: “Vậy A Lê đặt cho một chữ tự ?”
***
Từ tiệm chè đá , hai trở về phố Chu Phúc.
Lúc ngoài Khương Lê cài một chiếc trâm gỗ, lúc về đổi thành một cây trâm cài đính mười mấy viên ngọc trai.
Dương Huệ Nương cây trâm đầu Khương Lê đầy ẩn ý, : “Lần con dự tiệc cài cây trâm , còn tưởng là Oanh Oanh cho con mượn, giờ xem , cây trâm là Hoắc Giác tặng con chứ gì.”
Khương Lê vội tháo cây trâm xuống, xem như vật quý mà đưa cho Dương Huệ Nương, : “Mẹ, cây trâm ? Đây là tín vật đính ước Hoắc Giác tặng con đó, rơi xuống nước, con suýt nữa mất .”
Dương Huệ Nương chọt nhẹ lên trán Khương Lê: “Còn hổ? Chưa cập kê mà đến tín vật đính ước, nếu khác thấy, bảo con giữ ý.”
“Con cho ai , chỉ cho thôi mà.” Khương Lê ôm lấy cánh tay Dương Huệ Nương, nũng.
Dương Huệ Nương nàng đang dỗ , thở dài: “Con ơi là con, lời khuyên, cứ một mực đ.â.m đầu tường. Chưa đến việc Hoắc Giác thật sự đến cầu hôn , cho dù đến cầu hôn, con gả cho . Con sống những ngày tháng như thế nào ?”
“Đương nhiên là những ngày tháng hòa hợp, vợ chồng tương kính , giống như cha với .”
Cha của Khương Lê, Khương Lệ, mất sớm, khi nàng và Khương Lệnh bảy tuổi thì ông bệnh mất.
Trong ký ức ít ỏi của Khương Lê, tình cảm của cha nàng vẫn luôn , tính tình nàng nóng nảy như , mặt cha nàng cũng trở nên dịu dàng.
Dương Huệ Nương trừng mắt nàng: “Cha con thể giống Hoắc Giác ? Sau Hoắc Giác quan. Mấy ngày nay
chuyện Tiền Huyện lệnh đại nhân sủng diệt thê ầm ĩ con thấy ? Vợ cả của Tiền đại nhân là vợ tần tảo mà ông cưới khi còn là Tú tài. Sau Huyện lệnh, ông nạp thêm một tiểu là tiểu thư sa cơ lỡ vận, sủng ái như bảo bối, mặc cho nàng bắt nạt vợ cả. A Lê, con tự hỏi lòng , một ngày nào đó con bằng lòng cùng khác chia sẻ chồng ?”
Lòng Khương Lê chợt lạnh.
Nàng thích Hoắc Giác, ở bên , cũng thành với .
Vì , nàng nguyện ý nhượng bộ, học những thứ nàng thích, chỉ để thể xứng với .
điều đó nghĩa là nàng bằng lòng chia sẻ chồng với khác.
Trên đời , nữ tử nào nguyện ý cùng khác chung một chồng chứ?