Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Trước Mộ Chồng Cũ Cỏ Xanh Mướt - Chương 2: Sướng Rồi Chết?

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:06:45

Chương 2: Sướng Rồi Chết?

Lý Thất nghịch điện thoại ngoài phòng bệnh hơn một tiếng đồng hồ thì thấy cửa phòng mở, Minh Giản bước . Lý Thất vội vàng cất điện thoại .

"Anh dâu, thấy đỡ hơn ?"

Minh Giản Lý Thất, ngạc nhiên vì hiểu ở đây.

"À, ừm, chuyện là thế , nhân viên nhà tang lễ thấy ngã xuống nghĩa trang nên đưa đến bệnh viện. Họ nhà của Nhung Cửu, mà lo hậu sự cho nên gọi điện cho . lo xảy chuyện nên đến xem ."

Lý Thất vội vàng giải thích. Dù việc cứ lảng vảng ở ngoài phòng bệnh cũng kỳ lạ.

Minh Giản gật đầu, dường như bận tâm đến chuyện lắm.

"Làm phiền quá."

"Không phiền , mà , bác sĩ bảo nên viện theo dõi hai ngày, để thủ tục nhập viện cho nhé?"

"Không cần , chỉ là vết thương nhỏ thôi, nghỉ ngơi vài ngày là khỏi. còn việc ."

Tuy trán quấn băng gạc và cổ áo dính bẩn nhưng với bộ vest khoác tay cùng với dáng thẳng tắp, Minh Giản toát vẻ kiêu hãnh và khí chất bức , khiến khác kính nể.

Không hiểu Lý Thất bỗng thấy lưng toát mồ hôi lạnh. Anh cố gắng nặn một nụ .

"Anh, dâu định ? Hay là, để cùng nhé?"

Minh Giản khẽ nhếch môi, nở một nụ nhẹ.

"Cũng !"

Hả?

Lý Thất cảm thấy gì đó . Minh Giản còn cau mày như khi, cũng còn vẻ mặt lạnh lùng nữa, mà dường như tâm trạng đang vui vẻ. Cứ như một chú chim sổ lồng ?

Kỳ lạ thật, chồng cũ của mới chôn cất hôm nay mà!

Cũng đúng thôi, chồng cũ c.h.ế.t , đúng là chuyện đáng mừng!

, hình như !

Minh Giản ném bộ vest thùng rác, cầm lấy cặp tài liệu sải bước khỏi bệnh viện.

Lý Thất lẽo đẽo theo , xem thử cái việc quan trọng mà Minh Giản nhắc đến là gì.

Vừa rời khỏi bệnh viện, thẳng đến trung tâm thương mại, thèm ngó ngàng đến mấy gian hàng bình dân mà tiến thẳng lên khu hàng hiệu xa xỉ, bắt đầu mua sắm! Còn là kiểu mua sắm điên cuồng nữa.

Anh mua vest, áo sơ mi hiệu Dior, vứt luôn chiếc áo sơ mi đang mặc vì nó bẩn và dính m.á.u ở cổ áo , đó lập tức bộ vest mới và xịt thêm nước hoa nam mới. Anh chải chuốt cho bản từ đầu đến chân, trông chẳng khác nào giám đốc sắp dự tiệc.

Quẹt thẻ, là thẻ mà nhận từ khoản tiền bảo hiểm cái c.h.ế.t của Nhung Cửu.

Năm bộ vest, hai mươi chiếc áo sơ mi, ba mươi chiếc cà vạt, mười đôi giày da, mười chiếc thắt lưng, còn quần áo thường ngày, quần jean,... Nói chung là khi càn quét gian hàng , nghiễm nhiên trở thành khách VIP của họ.

Lý Thất há hốc mồm kinh ngạc, tiêu mất một phần mười cái mạng của Nhung Cửu !

Thật khách khí chút nào, chẳng lấy một chút đau lòng, chỉ hưởng thụ niềm vui mua sắm điên cuồng.

Chồng cũ chết, khoản tiền bồi thường kếch xù, chồng góa liền vung tay quá trán tiêu sạch tiền mà chồng cũ đánh đổi bằng mạng sống!

Thật là vô liêm sỉ, chút đạo đức nào, chẳng quan tâm đó là tiền bảo hiểm của , cứ tiêu tiền như thể đang ăn mừng cái c.h.ế.t của chồng cũ !

Phải thù oán sâu đậm đến mức nào mới phung phí tiền bạc như chứ?

Lý Thất thể nhịn nữa.

"Anh dâu , đừng tiêu hoang như thế chứ? Trông chẳng giống mất chồng, mà giống như trúng độc đắc ! Người sẽ mong chồng c.h.ế.t sớm đấy!"

" đúng là vui!"

Minh Giản quẹt thẻ mua thêm một chiếc túi xách hơn năm mươi nghìn tệ.

Một câu của khiến Lý Thất nghẹn họng, gì. Anh lắp bắp:

" đó là tiền bồi thường tính mạng của chồng cũ mà. Anh nỡ lòng nào tiêu xài phung phí như ?"

"Tiền là của của ?"

Minh Giản chờ nhân viên đóng gói đồ, mỉm hỏi Lý Thất:

"Của ."

"Không ? Tiền của , tiêu thế nào thì tiêu."

Lý Thất nghiến răng nghiến lợi, , giỏi!

Nhân viên cửa hàng toe toét, hai tay đưa túi đồ cho Minh Giản. Minh Giản giơ tay thương về phía Lý Thất.

"Cầm giúp !"

Sau đó tiếp tục mua sắm.

Lý Thất đảo mắt, đành nhận lấy túi đồ. Chết tiệt, xách gần hai mươi túi đồ , biến thành tên culi xách đồ cho Minh Giản !

xách cũng ! Tay Minh Giản đang thương, nếu dám bỏ mặc Minh Giản ở đây, thể nào cũng đánh nhập viện cấp cứu!

Anh chỉ đành nghiến răng nghiến lợi, thở dài than ngắn cho Nhung Cửu chết, xem c.h.ế.t , vợ vui mừng bao kìa!

"Giờ cửa hàng 4S cũng đóng cửa . Mai đổi nhà mới !"

Minh Giản lấy chiếc thẻ tiền bồi thường tính mạng của Nhung Cửu xem, nở một nụ rạng rỡ.

"Anh c.h.ế.t cũng giúp khối việc. Đến Thanh Minh sẽ đốt nhiều tiền giấy cho ."

Lý Thất trừng mắt, Minh Giản đúng là đồ lòng sắt đá! Không, là lòng lang sói! Trơ trẽn!

Dám giận mà dám , Lý Thất đành vứt hết túi đồ cốp xe, chuyển hai mới mang hết đồ mua lên xe.

Anh lau mồ hôi trán.

 "Chị dâu, đồ cũng mua xong , giờ chúng về nhà thôi chứ? Tay tiện, để đưa về nhé?"

Minh Giản đang mải mê nghịch điện thoại, thì lắc đầu.

"Không cần , đến nghĩa trang một chuyến."

Lý Thất đồng hồ, giờ còn đến nghĩa trang gì?

Anh nhíu mày định hỏi thì thấy Minh Giản sốt ruột đồng hồ.

" còn nhiều thời gian nữa, cũng , cần phiền ."

Nói định mở cửa xe bước lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truoc-mo-chong-cu-co-xanh-muot/chuong-2-suong-roi-chet.html.]

Trong đầu Lý Thất bỗng lóe lên một hồi chuông cảnh báo.

Anh cẩn thận quan sát Minh Giản từ xuống một nữa.

Minh Giản ăn mặc chỉnh tề, tinh thần phấn chấn, khí chất tầm thường, vẻ ngoài đầy tự tin, chút phấn khích và niềm vui khó giấu.

Chuyện đúng lắm!

Người khác ly hôn thì trở mặt thành thù, chồng cũ c.h.ế.t khi còn đốt pháo ăn mừng.

Minh Giản và Nhung Cửu ly hôn hề xích mích gì. Hơn nữa, cảnh Minh Giản vì quá đau buồn mà ngất xỉu lăn từ sườn đồi nghĩa trang xuống là đủ , Minh Giản chắc chắn vẫn còn tình cảm với Nhung Cửu.

Vậy mà cả buổi chiều nay những hành động kỳ lạ như , nào là mua sắm, nào là tiêu tiền như nước, nào là vui vẻ hớn hở, thật sự bình thường chút nào.

Rồi còn gì mà, thời gian còn nhiều! Chuyện khó hiểu.

Đây là Minh Giản đang chuẩn tự sát !

Trước khi tự sát thường một thời gian buông thả ăn chơi, dù sướng c.h.ế.t còn gì luyến tiếc nữa. Mục đích của việc trả thù bằng cách tiêu tiền chính là để bản trai phong độ, dùng diện mạo tuấn tú nhất để xuống gặp Nhung Cửu!

Sống thể ở bên , thì c.h.ế.t sẽ bên !

Trời đất ơi!

Lý Thất cuống cuồng, gãi đầu gãi tai. Giờ đây? Không thể để Minh Giản c.h.ế.t !

Phải cách nào để ngăn cản đây?

Cho dù chằm chằm Minh Giản cũng vô ích. Nếu Minh Giản quyết tâm , c.h.ế.t thì khi ở một cũng sẽ c.ắ.t c.ổ tay hoặc mở khí gas tự tử mất!

Phải dập tắt cái ý định tự sát vì tình của mới !

ai mà ngăn cản đây!

"Anh dâu! Anh dâu ơi, hãy nghĩ thoáng ! Người c.h.ế.t thể sống nhưng cuộc sống của vẫn tiếp tục!"

Lý Thất nắm chặt lấy cánh tay Minh Giản buông, sợ nghĩ quẩn lao đầu xuống gầm xe!

"Anh ? Kỳ quặc, ? Không thì đấy!"

Dù một cánh tay gãy xương cũng ngăn ý chí kiên định của . Minh Giản định khởi động xe thì Lý Thất nhanh tay rút chìa khóa xe!

"Thế, thế thì, đợi một chút, vệ sinh ngay!"

Bất chấp Minh Giản trả chìa khóa xe cho ! Lý Thất vẫn cầm chìa khóa xe bỏ chạy!

Đùa gì , đưa chìa khóa xe cho Minh Giản á? Lỡ Minh Giản nghĩ quẩn lái xe xuống sông thì ? Nếu nhất quyết c.h.ế.t thì thế nào?

Lý Thất lao nhà vệ sinh, vội vàng đóng cửa buồng lấy điện thoại gọi.

"Anh tự sát! Giờ ?"

" thật ngờ tình cảm của sâu đậm đến !"

"Lúc còn cảm thán cái rắm gì! Đừng nhảm nữa, sắp lên nghĩa trang tự sát ! Chết mợ , giờ đây!"

Lý Thất nóng nảy đến mức chửi thề.

Câu của khiến ở đầu dây bên bừng tỉnh! Ờ, đúng đúng đúng, c.h.ế.t là hết!

"Cậu ngăn ! Cậu mà c.h.ế.t thì cũng sống nổi!"

" ngăn ? Ngăn một thì ngăn thứ hai ! Người quyết tâm c.h.ế.t thì kiểu gì cũng tìm thời gian để c.h.ế.t thôi! Cậu mau nghĩ cách ! Thật sự xảy chuyện gì gánh nổi trách nhiệm !"

" tìm chủ nhiệm đây! Cậu giúp câu giờ, sẽ đến ngay!"

"Được , nhanh lên!"

Lý Thất cúp điện thoại, hít sâu một hạ quyết tâm, nếu lát nữa Minh Giản nhất quyết c.ắ.t c.ổ tay tự sát... Lý Thất giơ tay nắm chặt thành quyền, sẽ đ.ấ.m cho Minh Giản bất tỉnh!

Mang theo tâm trạng chút gì đó bi tráng, Lý Thất rời khỏi nhà vệ sinh. Ở ngoài, Minh Giản đợi đến mất kiên nhẫn, hút hết một điếu thuốc thì Lý Thất mới .

Lý Thất lái xe với tốc độ rùa bò, đến mấy cô bé lái xe điện trợ lực làn đường dành cho xe động cơ cũng chạy nhanh hơn .

Minh Giản vốn ít , chẳng chuyện gì để với Lý Thất nên chỉ lặng lẽ ngoài cửa sổ.

Lý Thất thì như đống lửa, cố gắng tìm chủ đề để chuyện, nhất là thể dập tắt ý định tự sát của Minh Giản.

"Anh, dâu, , nghề gì ?"

"Nhân viên cấp trung ở công ty."

"Chắc lương cao lắm nhỉ."

"Trên sếp yêu cầu nghiêm khắc, nhân viên lười biếng cầu tiến."

Nghe vẻ lắm, công việc bực bội.

"Vậy chắc chắn ba ở nhà thương ?"

"Từ năm hai mươi tuổi, yêu và come out với , ba sinh thêm đứa thứ hai giờ đang học cấp hai ."

Còn bực bội hơn!

"Vậy, chắc nhiều bạn bè thiết?"

"Vì tính cách lạnh lùng nên bạn bè thiết nào cả."

Trên đời chẳng còn ai khiến lưu luyến nữa.

"Thực , đời vẫn còn nhiều điều khiến nỡ rời xa. Anh hãy nghĩ đến thú cưng chẳng hạn..."

"Con gián trốn trong góc tối tính là thú cưng ?"

Lý Thất câu của Minh Giản cho nghẹn họng, tiếp lời thế nào. vẫn tiếp tục khuyên can.

"Cho dù, cho dù những thứ đó, chẳng Nhung Cửu, chẳng cũng mong thể sống ?"

Câu dường như khơi dậy sự tò mò của Minh Giản, chuyển tầm mắt sang Lý Thất, với ánh mắt như .

"Sao suy nghĩ của ? Chẳng c.h.ế.t ?"

 "Cậu , c.h.ế.t , nhưng lúc còn sống mà! Cậu hy vọng sống hơn ! Thật đó! Anh xem, nào là bảo hiểm tai nạn cá nhân, nào là tiền bồi thường tính mạng, đều để hết cho . Đây chẳng vẫn còn yêu , hy vọng sống tiếp thật ?"

Lý Thất giải thích nhưng thái dương lấm tấm mồ hôi.

"Anh mong sống hơn ư? Sao thể? Lúc ly hôn ký đơn chẳng do dự gì cả. Từ hai mươi đến ba mươi tuổi, mười năm tình cảm, chẳng dứt là dứt ?"

Minh Giản thoáng lộ vẻ đau khổ, biểu cảm vẻ bình thường hơn .

Anh châm một điếu thuốc lặng lẽ hút.

Loading...