Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Trước Mộ Chồng Cũ Cỏ Xanh Mướt - Chương 3: Trồng Cỏ Trên Mộ

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:06:46

Chương 3: Trồng Cỏ Trên Mộ

"Có lẽ nỗi khổ tâm nào đó."

Lý Thất biện minh.

"Có nỗi khổ tâm mà thể với ? Trên đời chẳng chỉ còn mỗi thôi ? Năm hai mươi tuổi theo , từng yêu ai khác. Chúng cùng chung sống mười năm, tuy rằng cả hai đều bận rộn, mỗi tháng chỉ gặp sáu ngày nhưng chúng vẫn kiên trì sống như suốt ba bốn năm, xa gặp cứ như vợ chồng son . Thế mà đột nhiên đòi ly hôn, hỏi tại thì chán , yêu đủ , hết yêu . Hết yêu thì đường ai nấy , còn báo tin qua đời cho gì? Chúng còn quan hệ gì từ hơn một năm !"

Cả hai chia tay trong hòa bình, hề chuyện ngoại tình gì cả. Chỉ là một ngày nọ đột nhiên đưa đơn ly hôn! Không cần gì cả, chỉ ly hôn.

Điều khiến Minh Giản vô cùng tức giận, tự hỏi bản chỗ nào khiến chán ghét đến mức ly hôn? Anh gặng hỏi thì chỉ lặp lặp mấy câu, hết yêu , ký nhanh , chịu đựng đủ ! Minh Giản với tính cách kiêu ngạo như thể chịu sự sỉ nhục ? Trong cơn tức giận đơn, thế là tên khốn đó biến mất tăm! Cho đến khi tin tức thì là tin qua đời!

"Anh đấy, đời chỉ còn mỗi , dù yêu thì cũng là . Dù cũng tiễn một đoạn đường."

"Sao tiễn chứ. sẽ tiễn thật , kết thúc tất cả chuyện trong quá khứ."

Minh Giản vứt điếu thuốc , kìm nén nỗi đau khi nhớ chuyện ly hôn, giọng trở nên nghiến răng nghiến lợi.

Nghe thấy câu kết thúc tất cả chuyện trong quá khứ, Lý Thất giật đánh lái khiến xe loạng choạng, tim nhảy lên tận cổ họng.

Thế là vẫn chết!

"Anh lái nhanh lên. đang vội."

Minh Giản thúc giục Lý Thất.

Lý Thất lòng rối bời, chỉ mong xe xịt lốp giữa đường cho . dòng xe phía thông thoáng lạ thường. Không nhấn ga thì xe bấm còi inh ỏi!

Chuyện tự sát còn giới hạn thời gian nữa ?

Nhân viên nhà tang lễ cũng lấy lạ. Trời tối mịt thế , cổng đóng, ai mò đến nhà tang lễ lúc mặt trời lặn bao giờ.

chỉ một vị khách đến, mà còn những mấy nữa.

Trong nghĩa trang đèn đường nhưng ít, ven bậc thang lên núi cứ cách mười mét một cái đèn, còn theo chiều ngang thì . Ban ngày đến nghĩa trang thấy âm u lạnh lẽo, huống chi là ban đêm, tiếng quạ kêu não nề, tiếng lá cây xào xạc. Nghe tiếng gì cũng thấy rờn rợn.

Xã hội văn minh, khi lập quốc cho phép thành tinh, càng cho phép ma quỷ quấy phá nhưng trong lòng vẫn thấy sợ hãi.

Bất chấp việc ban ngày chính ngã cầu thang ở đây, Minh Giản vẫn vội vã bước lên.

Lý Thất buộc theo, thấp thỏm quanh.

Minh Giản để ý đến , cứ thế thẳng lên đến lưng chừng núi, đến vị trí 2 hàng thứ 8.

May mà ngay bên cạnh một ngọn đèn đường, soi sáng rõ ràng.

Quả táo vẫn còn đặt ở đó.

Lý Thất thủ sẵn tư thế, chỉ chờ thời cơ là đánh ngất Minh Giản ngay. Tay nắm chặt thành quyền đặt dọc theo đường chỉ quần, mắt rời khỏi Minh Giản, sợ rằng chỉ cần lơ là một chút sẽ xảy chuyện.

Minh Giản lấy bao thuốc , châm ba điếu đặt bia mộ.

"Năm hai mươi tuổi, hai trường chúng tổ chức thi đấu bóng rổ, cao to trai, khiến các cô gái hò hét ầm ĩ. Sau trận đấu, vội vã vệ sinh, đến chỗ rẽ thì đụng trúng . Cú va chạm đó khiến chúng gắn bó với . Khi tỏ tình với , là trẻ mồ côi và nhà nước nuôi dưỡng, ngoài Tổ quốc thì chỉ duy nhất. yêu duy nhất của , cầu xin đừng bỏ rơi .

Những năm tháng đó, chúng nương tựa , sống dựa , khi tiền thì mười tệ sống qua một tuần. Khi lò sưởi, chui chăn để ủ ấm cho . Anh hút t.h.u.ố.c lá năm tệ một bao để dành năm tệ mua cho một chiếc bánh kếp. Chúng cùng vượt qua hai năm khó khăn nhất. Sau tiền , mua cho những bộ vest may đo, mua thuốc bổ cho bồi bổ sức khỏe, mua xe mua nhà đều tên . Yêu , bao giờ hối hận, ngay cả khi ban đầu ba đồng ý và đánh đập , cũng thấy đau khổ, mà ngược còn thấy đáng giá. yêu , yêu ."

Minh Giản xổm mộ, vuốt ve bức ảnh bia mộ. Anh bắt đầu những lời trong lòng, khóe môi nhếch lên, khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc.

Ban đầu họ thực sự hạnh phúc nhưng việc ly hôn đến quá đột ngột.

Trong lòng Lý Thất kêu gào. Xong ! Ôn kỷ niệm xưa thế , chắc chắn là chuẩn tự sát !

Anh liên tục xuống chân núi, vẫn thấy đến nữa?

Ơ? Sao bốn năm chạy từ núi lên? Ồn ào quá.

Minh Giản cũng thấy tiếng họ chuyện, ngừng hồi tưởng dậy, vẫy tay với bốn năm đang lên.

"Anh Minh ?"

Mấy đó hỏi vọng lên.

"Là , lên đây !"

Bốn năm xác nhận xong thuê , liền cầm đồ đạc lên.

Bọn họ ngay lưng Minh Giản, tay cầm cuốc, xẻng và cả thùng nhựa, vẻ mặt ai nấy đều ngập ngừng, đầy bối rối. Trong lòng họ đều cảm thấy sợ sợ, dù cũng đang ở nghĩa trang.

Lý Thất run sợ trong lòng, đây là chuẩn lên đào hố hả? Đào xong Minh Giản nhảy xuống luôn ? Anh liếc trộm một cái, ô 802 Nhung Cửu chiếm mất , còn ô 803 thì vẫn còn trống. Rõ ràng là tới đào huyệt mà!

Bầu khí kỳ quái vô cùng.

Minh Giản bia mộ, hít một thật sâu, đó mỉm , như thể trút gánh nặng.

"Chúng ly hôn một năm ba tháng . Tình yêu sâu đậm đến mấy cũng bào mòn hết . Lúc đầu, lóc cầu xin đừng rời , đó sống c.h.ế.t đòi ly hôn cũng là , cần gì cả chỉ ly hôn, điều khiến tức giận! Đến nước cũng chẳng còn gì để nữa. Người cũng c.h.ế.t , yêu ghét cũng vô dụng! Chúng sớm còn liên quan gì đến . Anh c.h.ế.t , thì sống thế nào cũng đừng trách ."

Lý Thất đang do dự nên đánh ngất Minh Giản ngay bây giờ , thì đột nhiên thấy sống thế nào cũng đừng trách ”. Anh “Hả?” một tiếng. Sao , Minh Giản đến để tự sát ?

Minh Giản mỉm rạng rỡ.

"Xem như nể mặt để cho nhiều tiền như , Thanh Minh Hàn Thực sẽ đốt nhiều tiền giấy cho . Anh cứ yên tâm , đừng lo lắng cho . Anh yên tâm, nghĩ thông , thể mãi treo cổ một cái cây. Sau , sẽ bar, tìm bạn tình một đêm, xem mắt tìm đối tượng, nhất định sẽ tìm một hơn , sống lâu hơn và sống với cả đời. Cầm tiền bồi thường tính mạng của cùng chồng mới của sống những ngày tháng hạnh phúc!"

Anh vỗ vỗ bia mộ của Nhung Cửu, cứ như hai em .

Cái quái gì thế ?

Lý Thất choáng váng cú bẻ lái gắt như đường cao tốc , đầu óc cuồng, lồng n.g.ự.c như nổ tung!

Cầm tiền bồi thường tính mạng của chồng cũ cùng chồng mới sống cuộc sống hạnh phúc ư?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truoc-mo-chong-cu-co-xanh-muot/chuong-3-trong-co-tren-mo.html.]

chồng cũ quá thảm ?

Chẳng đến để tự sát ?

Vậy chuyện đau buồn quá độ lăn từ sườn đồi xuống thì giải thích thế nào?

Tâm lý mạnh mẽ đến ? Mới vài tiếng đồng hồ mà nghĩ thông suốt ?

Không đúng, suy nghĩ quá thất đức ?

Tiếng cú đêm kêu vang kéo Lý Thất đang choáng váng trở về thực tại. Anh vội vàng về phía Đông Nam, cách năm mươi mét một bóng đen đang xổm bên cạnh một bia mộ.

Những lời thất đức hổ đó sẽ thấy chứ?

Lý Thất bỗng cảm thấy tự trách, phán đoán sai lầm, khi còn khiến một tài giỏi tự sát!

Minh Giản cũng xoay , quanh nghĩa trang trống trải.

"Anh đang ?"

Minh Giản theo hướng Lý Thất đang , chẳng gì cả.

"Không gì, chỉ là cảm thấy bầu khí kỳ quái. Âm khí nặng nề."

Lý Thất gượng.

"Ai c.h.ế.t chứ? Nhiều oán niệm tụ tập với nên mới sinh âm khí."

"Tuy c.h.ế.t như đèn tắt, chẳng còn gì nữa nhưng mà chuyện vẫn nên chú ý một chút, đừng linh tinh, càng nên chuyện trái với lương tâm. Trước mặt Nhung Cửu mà nào là bar, tìm bạn tình một đêm, tìm yêu mới, lỡ Nhung Cửu thấy thì sẽ tức giận đến mức nào! Anh sợ về báo mộng quấy phá ?"

Thôi đừng mấy lời kích động đó nữa.

Minh Giản khịt mũi , khoanh tay bia mộ của Nhung Cửu với vẻ khinh bỉ.

"Đừng là mò về cãi với trong mơ, giỏi thì nhảy bật khỏi đây cãi tay đôi với xem! Xem sợ ! tát cho lệch mặt thì sẽ theo họ nữa!"

Bóng đen đang xổm một bia mộ thấy câu , theo bản năng đưa tay lên xoa đầu gối.

Lý Thất nuốt nước bọt, dùng lời gì để khen ngợi Minh Giản nữa, chỉ đành giơ ngón tay cái lên, dâu, đỉnh thật!

"Thế… Anh xem lời cũng , giờ cũng muộn , là chúng ai về nhà nấy ?"

Cái , đúng là chịu nổi mà! Chẳng hiểu nổi nghĩ gì gì nữa! Chỉ mong tống khứ vị "đại Phật" cho nhanh!

Chẳng tự sát nữa ? Vậy thì quá , cầm tiền sống cho .

"Vẫn còn chút việc."

Lý Thất chửi thề, lắm chuyện thế?

Minh Giản vòng quanh mộ của Nhung Cửu, vẻ mặt hài lòng.

"Trọc lóc thế , khó chịu quá. Các mang theo cỏ , trồng cỏ lên mộ ."

Không chỉ Lý Thất c.h.ế.t lặng, mà mấy công nhân cũng hình tập.

Nhà giàu thì trồng cỏ ở sân vườn, trồng cỏ ở dải phân cách, từng trồng cỏ mộ bao giờ.

Mộ xanh mướt một màu... Chết mà vẫn "cắm sừng" gì?

Rầm! Một tiếng động vang lên từ góc Đông Nam.

Minh Giản quát về phía đó.

"Ai ở đó? Trốn kỹ đừng , để thấy thì đánh chết!"

Bóng đen bia mộ ôm lấy lư hương vô tình rơi, sợ hãi run lẩy bẩy.

"Nhìn gì? Mau việc ! Nhanh lên, sắp mười hai giờ ! Cẩn thận thứ gì đó chui lên lôi các xuống bây giờ."

Minh Giản trừng mắt bốn năm công nhân.

Mấy công nhân sợ xanh mặt. Thảo nào tiền công cao gấp năm bình thường, nó chứ đây việc dành cho sống !

Trong lòng họ chửi rủa điên cuồng nhưng vì sợ hãi nên ai dám chậm trễ. Nếu thật sự quá mười hai giờ, thì đúng là phim kinh dị!

Họ cúi đầu vái ba cái bia mộ của Nhung Cửu.

"Không của chúng , đừng tìm chúng nhé! Tìm kìa!"

Chỉ thiếu nước quỳ xuống lạy lục van xin.

Họ chẳng dám lề mề nữa, vội vàng cầm dụng cụ lên việc!

"Anh dâu, ! Ai trồng cỏ mộ bao giờ? Chết cũng để cho yên ?"

Lý Thất quýnh lên can ngăn, ngôi mộ mặt sắp phủ một màu xanh rì, xanh đến mức tươi lạ thường!

" báo với sẽ cắm sừng còn gì."

Minh Giản đáp tỉnh queo, lý lẽ hùng hồn.

Anh lấy từ trong cặp tài liệu một cây bút màu xanh lá cây mua từ lúc nào, chắc là mua lúc mua sắm điên cuồng hôm nay.

Anh mở nắp bút, nửa nửa quỳ bia mộ, khéo léo vẽ lên đầu bức ảnh Nhung Cửu dán bia mộ một chiếc mũ ngư phủ tô màu xanh lá cây lên. Xanh vô cùng, xanh như lá hành! Quả là một chiếc mũ xanh mới toanh!

"Trời ơi! Đừng mà! Đừng! Nhung Cửu mà thấy chắc sẽ tức đến phát điên đấy! Anh dâu ơi, điên hả?  Dừng mà!"

Lý Thất kéo giật cũng tài nào ngăn cản hành động vẽ mũ xanh cho Nhung Cửu của Minh Giản!

Loading...