Trường Ninh Cung Ký Sự - Chương 4: Đêm xuân ngắn ngủi
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:21:06
9
Đêm Bùi Như Cố trở về, vẫn còn đang nghịch tàn hương trong lư.
Đây là loại hương mà để khi
Ta đầu Hoàng đế đang ngủ bên cạnh .
Hắn hiện tại, chắc hẳn vẫn còn đang mơ thấy .
"Ánh mắt thật đáng thương."
"Sao , nương nương thị tẩm đến ?"
Phía , đột nhiên truyền đến một giọng như .
Ta bịt miệng , "Hoàng thượng còn đang ngủ, ngươi nhỏ tiếng chút—"
Ánh mắt Bùi Như Cố vô tội.
Hắn đưa tay, nhéo má một cái, vẻ hài lòng.
"Gầy ."
Ta lười biếng ngáp một cái.
"Bởi vì nhớ ngươi mà, chưởng quản."
Bùi Như Cố khẽ động yết hầu.
Ta mỉm , "Phấn má đào hoa của ?"
Hắn cũng , lấy một cái hộp nhỏ từ trong tay áo.
"Không quên ."
Eo buông lỏng, áo lụa trượt khỏi vai.
Trời đất cuồng, đè lên chiếc sập quý phi cửa sổ.
Ta sấp sập, chút hoảng loạn.
"Ngươi gì—"
Hoàng thượng còn đang ngủ bên cạnh, đến mức đó chứ?
Giây tiếp theo, lưng trần đau nhói.
Hắn lấy cành liễu dùng để kẻ mày từ trong hộp trang điểm của , cùng với hộp phấn má đào hoa , tùy ý vẽ lên lưng .
Còn ân cần đặt mặt , chiếc gương đồng trang điểm.
Ta ngẩng đầu, liền thấy làn da trắng nõn như ngọc, vài nét bút thành hình.
Mực liễu cành đào, phấn má hoa đào.
Một vẻ diễm lệ khó tả.
Hắn khàn giọng bên tai .
"Phấn má , quả nhiên càng hợp với nương nương."
... Ta nhớ .
Người , vẫn còn nhớ mối thù bôi son lên đuôi mắt .
Ta nhịn giọng nức nở, "Sao , ngươi nhỏ mọn như chứ?"
Hắn khẽ hừ, hạ thêm một nét bút lên eo .
"Chuyện đều nhớ rõ."
Da thịt ở eo vốn mịn màng, từng chịu kích thích như .
"Đừng, ưm!"
Ta mắt ngấn lệ, nắm lấy tay , giữ chặt.
"Nương nương nhỏ tiếng chút, Bệ hạ còn đang ngủ."
Bùi Như Cố tươi.
Nhẹ nhàng nhưng thể kháng cự, ấn tay trở .
"Đêm xuân ngắn ngủi, nương nương cứ chịu đựng ."
10
Kết quả của việc loạn cả đêm là, ngày hôm eo vẫn còn nhức mỏi. Hoàng thượng thấy loạng choạng, chút tự trách.
"Là của trẫm."
Ta giả vờ nịnh hót: "Hoàng thượng dũng mãnh hơn ."
Bùi Như Cố , liếc một cái, như .
Ta bước hụt, loạng choạng một chút.
Hoàng thượng càng thêm áy náy.
Tối đó, thánh chỉ tấn phong phi của Hoàng thượng đến.
"Nương nương thích ?"
Bùi Như Cố ôm eo , thở nóng bỏng phả tai.
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Ta khàn giọng: "... Thích."
Hắn : "Đêm nay, vẽ một bức nữa nhé?"
"Vẽ hoa đào gì ?"
Ta nhào tới, nhướng mày, xuống từ cao.
"Chưởng quản cho bản cung thị tẩm—"
"Không bằng, bản cung tự mượn một đứa con?"
11
Phong phi hai ngày, truyền đến tin đích tỷ thai.
Nàng yên nữa.
Không thể nào thản nhiên, mặc kệ một đường thăng tiến.
Nàng lập tức cầu xin ân điển của Hoàng thượng, để , đứa em gái , đến cung của nàng chăm sóc.
...
Nói là chăm sóc, thực chất là giày vò.
Bắt quỳ chép kinh, cầu phúc cho nàng và thai nhi trong bụng.
Phục Linh ban đêm xoa thuốc cho đầu gối của , nước mắt lớn rơi lã chã.
"Nương nương, nương nương..."
Tiếng gọi , còn tưởng nương nương chết.
Nàng sốt ruột xoay quanh, thở dài, xoa đầu nàng .
"Được , , đừng cho chưởng quản."
"Ngươi gọi Thanh Lam đây."
Cửa điện lặng lẽ đóng .
Thanh Lam oán trách xoa thuốc tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truong-ninh-cung-ky-su/chuong-4-dem-xuan-ngan-ngui.html.]
"Nương nương, Tư Lễ Giám cách Minh Loan Cung, chỉ cần một nén nhang."
Ta chuyện phiếm, nhưng trả lời đúng trọng tâm.
"Cô cô g.i.ế.c Hoàng thượng ?"
Sắc mặt Thanh Lam đổi.
"Cô cô cần khẩn trương."
Ta : "Bản cung còn , cô cô Tiên Hoàng hậu—"
Cổ mát lạnh, cúi đầu, con d.a.o găm sáng loáng đang kề ngay cổ.
"Đủ ."
Thanh Lam lạnh lùng : "Nương nương, cẩn thận lời ."
"Nô tỳ hiện tại còn g.i.ế.c ngài."
Ta nghiêng đầu.
Không kịp thu , lưỡi d.a.o c.h.é.m , để một vết m.á.u mờ.
Dao găm rơi xuống đất, Thanh Lam kinh ngạc tức giận.
"Ngươi gì ?!"
Ta ranh mãnh, "Cô cô, cô cô đau lòng cho ?"
Mi tâm Thanh Lam giật giật.
Cuối cùng cũng xé bỏ lớp vỏ bọc dịu dàng, tức giận xổm mặt cầm máu.
"Nương nương, tổ tông, mấy tuổi ?"
"Ngươi rốt cuộc gì?"
"Ưm." Ta sờ bụng, "Bản cung lẽ là hỉ mạch ."
Thanh Lam đột nhiên ngẩng đầu.
Ta bổ sung: "Của chưởng quản."
Sắc mặt Thanh Lam vô cùng đặc sắc.
Nàng hít sâu một , cố gắng chấp nhận sự thật .
"........ Vậy nên?"
Ta híp mắt, "Cho nên, để bảo vệ đứa bé , bản cung Thái hậu."
Thanh Lam im lặng một lát, thở dài.
"Nương nương, thật sự cách nào với ."
Thanh Lam luôn thiên vị .
Kiếp kiếp , đều .
Giây tiếp theo, cửa điện phát tiếng "kẽo kẹt".
Phục Linh kinh ngạc ngã .
Phía nàng , là bóng lưng im lặng như núi của Bùi Như Cố.
Hắn giống như sắp xử tử Hoàng thượng, hoặc là phá hủy Minh Loan Điện.
Ta: "Ai, khoan ?!"
12
Đêm đó, mơ thấy kiếp .
Kiếp , đích tỷ tố cáo và Bùi Như Cố tư thông.
Hoàng đế vốn đa nghi, kiêng kị , lập tức nổi giận.
Để bảo bản , tự tay g.i.ế.c Bùi Như Cố, chứng minh sự trong sạch của .
tay run rẩy.
Dao găm đ.â.m trúng tim , nhưng cơ hội thứ hai.
Ta yên lặng quỳ xuống đất, chờ đợi sự trả thù của .
Bùi Như Cố thở dài.
"Ta chỉ thể đưa nương nương đến đây."
Hắn nắm lấy tay , đem con d.a.o găm từng chút một, đ.â.m tim.
"Mắt chuẩn, tay vững. Nhớ kỹ ?"
Máu ấm áp chảy theo chuôi dao, ướt tay áo .
Ta thể tin mở to mắt.
Bùi Như Cố nghiêng đầu ho một ngụm máu, đang .
"Giết , chính là đơn giản như ."
"Về nếu ai cản đường nương nương."
"Nương nương cứ giống như hôm nay, g.i.ế.c ."
Kiếp , chỉ quyền thế trong mắt, một lòng chỉ leo lên cao.
từng, rõ tình ý của .
Ta gần như c.h.ế.t lặng.
Sau đó mới nhận , ý thức điều gì đó.
"Bùi Như Cố."
Ta đỡ lấy thể sắp ngã xuống của , giọng run rẩy.
"Ngươi, ngươi —"
Ngươi , chút thích ?
Ý thức đang gì, đột nhiên ngậm miệng.
Bùi Như Cố mắt , khẽ .
Sắc mặt trắng bệch như giấy vàng, nhưng m.á.u nhuộm môi đỏ thắm.
Giống như quỷ mị đến từ địa ngục.
một lời nào.
Cười một tiếng, đôi mắt diễm lệ liền khép .
Đêm đó, đợi thánh chỉ phong Hoàng quý phi của Hoàng đế.
Kim ấn kim bảo nặng trĩu trong tay, vui nổi.
Trong đầu là nụ cuối cùng của Bùi Như Cố.
Nụ đó nhớ nhiều năm.
Trở thành câu đố lời giải, quấn quanh sinh mệnh .
Cho đến khi chết.
Ta mới phát hiện, hình như... là thích .
đuổi theo gấp.
Chúng ai cũng .