Trường Ninh Cung Ký Sự - Chương 5: Tề tựu
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:21:07
13
Bụng của đích tỷ ngày một lớn.
Kiếp , giấu kỹ, để nàng bắt bằng chứng và Bùi Như Cố tư thông.
Cũng may mắn nhờ nàng cho hầu hạ trong cung.
Ta ngầm thu thập nhiều bằng chứng xác thực về việc nàng tư thông với thị vệ.
Đêm dài lắm mộng, quyết định tay .
Vì , kiếp , vai trò đảo ngược.
Người tố cáo tư thông trở thành .
Ngày đó, đích tỷ vẫn còn đang đắc ý dạy dỗ .
Hoàn tai họa sắp ập đến.
"Những ngày , bản cung sẽ trị cái tính hồ mị của ngươi."
"Cho ngươi học hai chữ 'an phận'."
"An phận? Nếu an phận, tỷ tỷ cung gì?"
Đích tỷ lạnh, "Ngươi tưởng giống ngươi, cung để bợ đỡ, cầu vinh hoa phú quý ?"
Ta giả vờ kinh ngạc, "Chẳng lẽ ?"
"Hoang đường. Bản cung thể tầm thường như ngươi."
Nàng ngẩng đầu.
"Cả đời bản cung cầu, chẳng qua chỉ là một đời một kiếp một đôi ."
Ta bừng tỉnh đại ngộ.
"Vậy tỷ tỷ, giữ cách với Cố thị vệ."
Sắc mặt đích tỷ trắng bệch trong giây lát.
"Ngươi ý gì?!"
"Muội ý gì khác." Ta híp mắt : "Chỉ là Cố thị vệ mấy ngày nay nghỉ phép, hạ sính lễ cho tam tiểu thư của Quốc Công phủ."
"Có tin đồn , hứa với tiểu thư đó, chính là 'một đời một kiếp một đôi '."
"Chắc hẳn theo tỷ tỷ lâu như , nhất định là tỷ tỷ chân truyền."
Đối diện với ánh mắt thể tin của nàng , bật thành tiếng.
"Tỷ tỷ của Hoàng thượng, thì thể của Cố thị vệ nữa."
Nàng cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng trán toát mồ hôi lạnh.
"Nói bậy!"
"Bản cung ngươi đang gì!"
Ta , đích tỷ phái ngóng, quả nhiên là như .
nàng vẫn từ bỏ.
Không tin Cố thị vệ sẽ phản bội nàng .
Đêm đó, đích tỷ cải trang xuất cung.
Nghe bằng thấy, nàng tận mắt chứng kiến.
Khi lẻn căn nhà nhỏ đó, ánh nến trong phòng Cố thị vệ vẫn còn sáng.
Nàng gõ cửa sổ, hạ thấp giọng.
"Cố Lang, là ."
Bóng của Cố thị vệ khẽ động, : "Nương nương, hãy về , thần đính hôn ."
Đích tỷ ngây trong giây lát.
Tinh thần căng thẳng cao độ của nàng giống như một sợi dây, đứt phựt.
Giây tiếp theo, nàng điên cuồng đập cửa sổ.
"Ta tin! Không thể nào!"
"Cố Lang, chúng , ở trong cung bầu bạn cả đời—"
"Có con tiện tì của Quốc Công phủ quyến rũ ngươi ?"
"Ta cầu xin Hoàng thượng, cầu Hoàng thượng trị tội cả nhà bọn họ!"
Cánh cửa gỗ đóng chặt, đột nhiên mở .
Đích tỷ tràn đầy hy vọng ngẩng đầu.
Hoàng thượng cao xuống nàng , giọng trầm trầm.
"Trẫm trị tội của ngươi."
"Tiện phụ, ngươi thật dám cùng thị vệ loạn cung cấm, tư thông!"
Cố thị vệ trong phòng trói chặt, đầy vết thương.
Hắn quỳ mặt đất, ngừng dập đầu.
"Hoàng thượng, cho thần một vạn lá gan cũng dám như !"
"Là nương nương ép thần!"
Đích tỷ mềm nhũn chân, quỳ rạp xuống đất, mặt xám như tro tàn.
Đôi mắt ngây dại chuyển động.
Nàng thấy từ phía Hoàng thượng .
"Tiện nhân!"
Đích tỷ vô cùng phẫn nộ.
Đâu còn dáng vẻ thản nhiên như tiên, tranh với đời thường ngày.
"Chính là ngươi hại !"
"Vân Trăn! Ngươi đáng xuống địa ngục!"
Ta lo lắng nàng .
"Tỷ tỷ cẩn thận động thai—"
Lời đột ngột dừng .
Hoàng thượng và Bùi Như Cố đồng loạt sang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truong-ninh-cung-ky-su/chuong-5-te-tuu.html.]
Ta che miệng, cúi đầu.
"A. Thần thất ngôn."
Trong sự im lặng đến ngạt thở.
Đích tỷ đột nhiên điên cuồng nhào tới.
Không ai ngờ rằng nàng còn dám phản công.
Sức lực lớn đến kinh ngạc, là một đòn giãy dụa cuối cùng.
"Ta sống nổi, ngươi con tiện nhân cũng đừng hòng sống !"
Bùi Như Cố cử động, khẽ lắc đầu đáng kể.
———— Đừng qua đây.
Xảy chuyện , Hoàng thượng càng thêm nghi ngờ.
Ta mất thăng bằng, thấy sắp rơi xuống ao.
Phía , nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy .
"Nương nương, cẩn thận!"
14
Giọng chút quen thuộc, hình như ở đó.
Ta vững, đột nhiên đầu .
Nhìn thấy khuôn mặt tròn trịa còn mang nét trẻ con đó.
Đó là một thái giám nhỏ tuổi, mày mắt còn ngây ngô.
... Tiểu Phúc Tử?!
Kiếp , Tiểu Phúc Tử vì mua một cỗ quan tài mỏng để chôn cất , tịnh cung thái giám.
Vì vô tình bắt gặp đích tỷ và Cố thị vệ tư thông.
Cố thị vệ nhét than cổ họng , hủy hoại giọng của .
Hắn qua khỏi, c.h.ế.t năm mười bốn tuổi.
Đích tỷ đảo ngược trắng đen, ăn bất kính, mạo phạm , nàng mới trừng phạt nhẹ.
Kiếp , việc cuối cùng , chính là tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t tên thị vệ đó.
Hắn hại Tiểu Phúc Tử, cũng hại Phục Linh.
Đáng tiếc, thể g.i.ế.c cả đích tỷ.
Mà kiếp —
Ta cứu Phục Linh , liền sai đưa bạc cho .
Dùng tiền mua quan tài xong, còn đủ để mở một cửa hàng, chút việc buôn bán nhỏ.
Về cưới vợ sinh con, bình an cả đời.
Không cần dính dáng đến chốn thâm cung ăn thịt nữa.
Ai thể ngờ, cuối cùng vẫn cung thái giám.
Sống một đời, vẫn thể đổi vận mệnh của ?
Ta nhếch khóe miệng.
Từ xa, thấy tiếng quát lớn của thống lĩnh thị vệ.
"Phúc Lộc, ngươi là một thị vệ , cho ngươi cải trang xuất cung, bảo ngươi mặc quần áo thái giám!"
Ta: "..."
Hôm nay cảm xúc lên xuống thất thường.
Ai còn nhớ trong bụng còn một đứa, chịu kinh sợ.
May mà, hôm nay đến đây là còn việc gì nữa .
Ta nhắm mắt, yên tâm ngất .
15
"Vậy nên, là vì báo ân mới cung ?"
Phục Linh gật đầu, "Cũng ngóng , đưa bạc cho lúc là nương nương."
Thanh Lam nhướng mày, "Tên nhóc cũng lanh lợi."
Ta nhất thời nên biểu cảm gì.
sót ngẫu nhiên, nhân duyên kỳ ngộ.
Những ở Trường Ninh Cung kiếp , kiếp vẫn vòng vo, tề tựu đông đủ.
Ngoài điện, Tiểu Phúc Tử... bây giờ nên gọi là Phúc Lộc , vẫn còn đang kêu la om sòm.
"Nương nương, ngài thu nhận !"
"Ta nguyện ý trâu ngựa cho nương nương, báo đáp ân tình của nương nương!"
Ta xoa trán, cảm thấy đầu đau nhức.
"Bảo đừng kêu nữa, đến Trường Ninh Cung việc ."
Bùi Như Cố im lặng nãy giờ hừ một tiếng, ánh mắt u ám.
"Thì ngươi thích kiểu đó?"
Ta: "..."
Phục Linh bật thành tiếng.
Bị trừng mắt, vội che miệng.
"Ta, gọi !"
Thanh Lam nén , nhanh như bay theo Phục Linh ngoài.
Cửa đóng , liền thấy tiếng lớn kiêng dè của họ.
Ta: "..."
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Ta hung hăng đ.ấ.m Bùi Như Cố một quyền.
Hắn né, bao lấy tay , như đang dỗ dành.
" sai ."
"Xin nương nương."