Từ chối làm nữ chính truyện ngược ta thành nữ phụ truyện H - Chương 8: Rời khỏi thanh lâu
Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:36:05
Nếu tú bà là đầu tiên kính phục khi xuyên bộ truyện , vì sự khéo léo và tinh tường trong việc kiếm bạc thì các cô nương ở thanh lâu cho mở rộng tầm mắt.
Sau khi hướng dẫn về việc kể chuyện và gợi ý chuyện múa hát, các cô nương còn hơn nhiều. Cùng một câu chuyện, mỗi cô nương tìm cách kể khác , thậm chí từ kinh nghiệm bán hoa của bản mà thêm thắt các chi tiết, thậm chí mô tả cảm giác vô cùng chân thật.
Ta là phận nữ nhi, các nàng kể còn thấy rạo rực trong .
Có cô nương giỏi đàn hát còn biến tấu câu chuyện thành bài hát, hoặc giữa những lúc cao trào truyện thì thêm vài đoạn luyến láy đầy âm sắc. Có cô nương múa thì kể chuyện còn múa theo, tận dụng tối đa thế mạnh hình thể khiến còn mắt.
Có nàng còn dùng chính câu chuyện cuộc đời , hoặc câu chuyện từ khách nhân để kể. Vô cùng sống động.
Tú bà sự đổi mà hài lòng, đôi mắt vốn tính toán giờ ánh lên vẻ cảm kích. Trước ngày rời , bà gọi phòng, đặt lên bàn một túi bạc lớn.
“Tiểu cô nương, đây là phần thưởng của dành cho con.” bà , giọng trầm nhưng đầy chân thành. “Chúng đều là nữ nhân, đến bước đường đều ai là thật sự nguyện ý. Những điều con , chỉ giúp thanh lâu thêm bạc mà chúng cũng thêm con đường mới. Những nữ nhân ở đây luôn sợ khi hoa tàn liễu héo sẽ c.h.ế.t đói, nhưng giờ, lẽ nếu lớn tuổi, vẫn thể giữ họ kể chuyện.”
Ta bất ngờ sự rộng lượng , hôm bà cần bạc chuộc ngờ còn cho thêm, nhưng cũng khách sáo mà nhận lấy.
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-choi-lam-nu-chinh-truyen-nguoc-ta-thanh-nu-phu-truyen-h/chuong-8-roi-khoi-thanh-lau.html.]
“Đa tạ!” cúi đầu thi lễ với bà: “Từ giờ, thanh lâu sẽ cần đến nữa.”
Khi rời khỏi cánh cửa quen thuộc, một luồng gió lạnh thổi qua khiến cảm nhận rõ ràng sự tự do. Đường phố tấp nập, ánh sáng mặt trời chiếu rọi, cốt truyện đổi, cũng đổi.
Cầm theo túi bạc và một chút hành lý, tìm đến tiệm tạp hóa nhỏ của cha nương. Nghe nương đưa tin họ mua một tiệm tạp hóa nhỏ ở trong con đường nhỏ trong trấn.
Khi đến nơi, thấy Tam thúc đang tiệm tạp hóa nhỏ của cha nương. Bộ dạng ông vẫn y như cũ, dáng vẻ kênh kiệu, giọng to tiếng, cố tình dọa nạt hai già yếu.
“Ta bảo , mảnh đất đó vốn cha cho hai ! Các ngươi bán đất, chỉ chia cho một nhúm bạc lẻ. Rồi mở cả cái tiệm tạp hóa , công đạo ở ?” Tam thúc quát lớn, mặt mày đỏ gay.
Cha nương bên trong, yếu ớt giải thích:
“Đại ca, cũng đến cha. Ta là em trai . lúc bệnh gần đất xa trời, cầu cho mượn chút bạc, cũng cho. Đến khi bán đất để chữa bệnh, đại ca cũng bắt đưa cho một nửa, đưa. Bạc bán đất còn đủ chữa bệnh, còn cái tiệm tạp hóa bạc mở là do.. là do… Yên nhi của chúng …”
Cha hết lời ho khan, nương thì lên.
“Không nhiều, giờ một là đưa bạc, hai là đưa hàng hóa trong tiệm mang về. Ta cũng nhiều, liền lấy hai bao gạo và ít điểm tâm là .!”