Từ chối làm nữ chính truyện ngược ta thành nữ phụ truyện H - Chương 9: Trưởng bối
Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:36:07
“Đại ca, cũng , gạo cũng lấy bao nhiêu bao !” Nương phẫn nộ hét lên. Gạo đều là bạc nữ nhi bán đổi lấy.
Nhìn cảnh tượng , m.á.u nóng trong sôi lên. Ta bước tới, rằng, vớ lấy cái nồi lớn bên cạnh xách giữa đường mà gõ thật mạnh.
“Cạch! Cạch! Cạch!”
Tiếng nồi vang dội khắp con đường nhỏ, lập tức thu hút đám đông gần. Ai nấy đều tò mò cảnh tượng .
Ta giữa sân, lớn tiếng: “Mọi đến đây mà xem! Tam thúc của đến đòi mạng của cha nương đây !”
Đám đông xì xào, ai cũng bắt đầu bàn tán. Ta để họ chờ lâu, tiếp tục kể lể:
“Khi cha nương bệnh tật, nghèo khổ, Tam thúc chẳng đoái hoài. Cha nương bán hết đất đai, chia cho Tam thúc một nửa bạc, còn mua vài thang thuốc, lên đây thuê gian nhà nhỏ để sống qua ngày. Vậy mà giờ Tam thúc còn đến đây đòi cái gì nữa? Chẳng lẽ chúng nhảy xuống sông c.h.ế.t sạch cả nhà mới lòng ?”
Nghe đến đây, một bà lão trong đám đông lên tiếng: “Trời đất! Còn ác như ?”
Một đàn ông khác cũng phụ họa: “ là thể chấp nhận !”
Tam thúc thấy tình hình , liền quát lớn: “Các ngươi chuyện, đừng xen ! Đây là chuyện nhà !”
Ta nhạt, với đám đông: “Mọi , Tam thúc dù cũng là trưởng bối, đừng trách mắng ông quá. Ta chỉ một lời công đạo, vì Tam thúc luôn đất là ông nội để cho hai , cha bán đất, chia cho Tam thúc một nửa , mấy ngày qua Tam thúc cũng đến đây lấy thêm gạo thêm điểm tâm. Ta hỏi, nhà còn nợ ông bao nhiêu ?”
Ai ngờ câu của càng khiến đám đông phẫn nộ hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-choi-lam-nu-chinh-truyen-nguoc-ta-thanh-nu-phu-truyen-h/chuong-9-truong-boi.html.]
“Trưởng bối thì phép ức h.i.ế.p khác ? Hàm hồ! Đã chia một nửa còn tham lam.”
“Ta còn thấy ông vác gạo , còn chửi bới vợ chồng họ nữa!”
“Loại như ông , chửi !”
Tam thúc đám đông vây lấy, nổi câu nào. Ông đành thở hồng hộc, hậm hực rời .
“Yên nhi… mơ chứ!” Nương lảo đảo nắm c.h.ặ.t t.a.y lên. Còn cha chỉ dựa bên cửa .
“Cha nương, là nữ nhi, nữ nhi về !” Ta , vì sự m.á.u mủ tình trong huyết mạch vì quá lạnh giá, cha nương đau lòng , bỗng thấy thứ đều xứng đáng.
Đến khi nhà, đóng cửa cẩn thận, ăn cơm hỏi: “Cha nương, bạc nương mang về đủ trị bệnh cho cha ?”
“Không, . Cha con… cha con, chỉ uống vài thang thuốc mua từ tiền bán đất, còn bạc nương mang về, chúng mua tiệm tạp hóa , còn đều cất kỹ, dùng đến một đồng nào.” Nương nhỏ, tay gắp thêm thức ăn cho , còn cha nơi khác.
“Cha…. là chê bạc dơ bẩn ?” Ta khẽ hỏi.
“Yên nhi, con gì , chúng chê dơ chứ, kẻ dơ bẩn chính là chúng . Là chúng đẩy nữ nhi của nơi đó.” Nương xong thì rơi cả đũa, nhào đến ôm lòng mà .
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Còn cha gì nhưng ánh mắt ông , hiểu, ông là hổ thẹn với . Ta còn thấy cả ánh nước trong mắt ông.
“Mọi chuyện qua , giờ chúng sẽ cùng an sống, giàu.” Khóc đủ, nhào lòng cha nương, hạ quyết tâm giàu.
ngờ, nam chính của cốt truyện đến!