Tu Ma Phi Thăng Quyển
Chương 37: Đấu giá hội
Ma Bảo Điện nơi tổ chức đấu giá hội lớn nhất ở Thiên Hữu Thành,nhìn vào thì nó cao khoảng hơn 50m,gồm 3 toà nhà xếp ngang nhau,mỗi toà nhà sẽ có một ký hiệu đặc biệt được gán ở trên mái,đấy chính là 3 ký hiệu đại diện cho 3 thương hội tổ chức đấu giá hội,phân biệt là Hắc Vân Hội,Ma Vân Hội,Diệu Vân Hội.
Hiện tại ở trước cửa lớn của toà nhà Diệu Vân Hội,một lão bà tu vi Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ mỉm cười từ tốn nói với hai người Mỹ Linh và Huỳnh Trấn Thiên"Mời hai vị khách quý đi theo ta,chúng ta đã chuẩn bị sẵn chỗ ngồi cho hai vị,cần gì có thể nói để cho chúng ta chuẩn bị thêm"
Mỹ Linh nghe vậy thì hài lòng cười cười nói"Tốt lắm,chúng ta vào trong thôi,thật là lâu lắm rồi ta mới tới lại nơi này,thật chờ mong ah"nói xong nàng kéo tay Huỳnh Trấn Thiên đi theo lão giả kia bước vào trong Ma Bảo Điện.
Huỳnh Trấn Thiên thấy vậy cũng tùy ý để nàng kéo tay đi vào điện,trước khi đi hắn nhìn về một hướng,sau đó hắn nhíu mày nói bằng giọng điệu chỉ có mình hắn nghe"Ma Môn,có vẻ rắc rối đây,không biết có phiền phức gì không đây"
Cùng lúc đó ở trước cửa lớn của toà nhà Ma Vân Hội,một thiếu niên 18 tuổi,mặt chữ V,mắt híp sắc bắn,mũi cao,môi mỏng,nhìn vào khá là tuấn tú,đây chính là thiếu chủ của Ma Môn tên là Vương Long,hắn nhìn vào vị trí nơi mà Huỳnh Trấn Thiên vừa đứng nói"Xem ra tên giả mạo kia đã nhìn thấy chúng ta rồi,khà khà,thật là tinh ý ah,không biết diện mạo ở đằng sau chiếc mặt nạ quỷ kia ra làm sao,ta thật chờ mong ah,khà khà,chúng ta đi"
................................................
Huỳnh Trấn Thiên cùng Mỹ Linh một đường đi theo lão bà kia,cuối cùng xuất hiện ở một căn phòng kín xung quanh bố trí vòng cách âm,ở đối diện cánh cửa là một mặt trong suốt làm bằng kính,nhìn ra thì sẽ có thể thấy được nơi diễn ra đấu giá hội,đây chính là phòng vip chỉ dành cho Thoát Phàm Cảnh và những nhân vật có địa vị ngồi,tất nhiên còn có một tầng ở trên,cho Tạo Đan Cảnh lão quái tham gia đấu giá nữa,mà thường thì Tạo Đan Cảnh lão quái sẽ không tham gia mấy cuộc đấu giá này,bởi vì bọn họ có những cuộc trao đổi ngầm riêng,không cần phải tham gia mấy cuộc đấu giá hên xui ra vật phẩm hiếm như vầy,tất nhiên nếu có thông tin vật phẩm hiếm bị lộ ra,thì bọn lão quái ấy cũng sẽ xuất hiện rất nhanh.
Huỳnh Trấn Thiên ngồi xuống ghế đá có sẵn ở trong phòng,hắn nhìn xuống phòng đấu giá thì thấy có khoảng 50 Tụ Linh Cảnh tu sĩ đang tụm lại nói chuyện,tất nhiên không phải tụm lại thành 1 nhóm mà là chia ra thành 3 nhóm khác nhau,trong đó phân biệt là Tụ Linh Cảnh tiên tu,Tụ Linh Cảnh ma tu,Tụ Linh Cảnh tán tu.
Huỳnh Trấn Thiên thấy vậy thì không lộ biểu tình gì,hắn tiếp tục nhìn lướt qua 3 nhóm người,sau khi nhìn lướt qua nhóm người Tụ Linh Cảnh tiên tu thì sắc mặt hắn biến hoá một chút,hắn nhìn chằm chằm vào một cô bé khoảng 11 tuổi mặt tròn,mắt to đẹp,mũi cao,môi mộng,nhìn vào rất dễ thương.
Huỳnh Trấn Thiên sau khi nhìn một lát thì thu hồi ánh mắt lại,Mỹ Linh ở một bên thấy vậy thì hầm hừ nói"Đẹp lắm sao,ngươi đừng quên hiện tại ngươi là vị hôn phu của ta đấy,ko được nhìn người con gái khác nhiều như vậy,nếu không đừng trách ta vô tình"
Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy thì nhíu mày,hắn chầm chậm quay đầu nhìn vào Mỹ Linh,sau một lát hắn hừ lạnh nói"Chỉ là một người quen cũ của ta thôi,hơn nữa chuyện của ta không cần ngươi quản,muốn vô tình thì cứ vô tình đi,đừng tưởng nắm được điểm yếu của ta là ép buộc được ta"
"Ngươi.....ngươi......."Mỹ Linh chỉ tay vào Huỳnh Trấn Thiên định nói gì đó,nhưng cuối cùng lại không nói thành lời,chỉ đành hậm hực ngồi một bên tức giận lầm bầm,hắn thấy vậy thì cười nhạt không để ý vấn đề này nữa,hơn nữa hắn có thể xác định Mỹ Linh cũng không phải đang uy hiếp gì hắn,còn vì sao nàng lại như vậy thì hắn chả biết.
Đúng lúc này một luồng khí tức khủng bố đột nhiên phát ra từ sàn đấu giá,ngay lập tức một lão giả gầy ốm không biết từ đâu xuất hiện,sau đó lão không nói một lời,ngồi lên cái ghế của giám định sư nhắm mắt lại nhập định,xem ra lão giả gầy ốm này là giám định sư bảo đảm cho hội đấu giá lần này.
Trong một căn phòng khác dành cho khách quý,thiếu chủ của Ma Môn Vương Long nhìn thấy lão giả gầy ốm kia xuất hiện,thì ồ lên một tiếng nói"Ồ không ngờ lần đấu giá này lại có Giám Mục Lão Quái,xem ra vật phẩm của đấu giá lần này sẽ không đơn giản,không biết mấy lão ma ở trong tông có biết tin tức mà đến không đây"
"Không sao,dù mấy lão già ấy không đến,thì với tài sản của ta cũng đã đủ để cân cả hội đấu giá lần này rồi,còn nếu bị phỏng tay trên,thì cướp thôi ah,Hắc Xoa ngươi nói xem có đúng không,ta thật càng ngày càng nóng lòng rồi đấy,khà khà"
Hắc Xoa ở một bên nghe Vương Long nói vậy thì không lộ biểu tình gì nói"Ai cảng đường của thiếu chủ,đều phải Chết"
Vương Long nghe vậy thì cười nhạt từ từ nhìn qua một căn phòng khác nói"Vậy thì sắp có việc cho ngươi làm rồi đấy,chuẩn bị đi"theo ánh mắt của hắn xuất hiện chính là căn phòng của Mỹ Linh và Huỳnh Trấn Thiên,không biết hắn nói lời này là ý gì đây.
Huỳnh Trấn Thiên cũng từ trong miệng của Mỹ Linh biết được thân phận của Giám Mục Lão Quái,hắn tà tà nhìn vào lão,sau một lát hắn nói"Giám Mục Lão Quái,xem ra đấu giá hội lần này không đơn giản ah,chẹp chẹp,ta cũng có chút chờ mong với cuộc đấu giá này rồi đấy,có khi đây là cơ hội của ta không chừng"
Mỹ Linh ở một bên nghe Huỳnh Trấn Thiên nói vậy thì nghi hoặc hỏi"Cơ hội?,ý của ngươi là gì?"
Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy thì mỉm cười chầm chậm nói"Tạm thời ta còn chưa biết cơ hội đó là gì,nhưng nếu đấu giá hội lần này thật sự có đồ vật trân quý,vậy thì cơ hội đó sẽ tự động hiện ra,đến lúc đó tự nhiên ngươi sẽ biết được cơ hội đó là gì"
Mỹ Linh nghe vậy thì chu mỏ không để việc này trong lòng,nàng cảm thấy Huỳnh Trấn Thiên đây là đang nói hàm hồ,cái gì mà cơ hội sẽ tự động hiện ra chứ,nghe thật mơ hồ ah.
Huỳnh Trấn Thiên thấy nàng biểu hiện như vậy thì mỉm cười liếc mắt nhìn xuống đài đấu giá.
Đúng lúc này Giám Mục Lão Quái một mực ngồi an vị tại ghế giám định đột nhiên đứng dạy,lão khom người nhàn nhạt nói"Giám Mục xin ra mắt hai vị tiền bối,cảm ơn hai vị tiền bối đã quan tâm đến đấu giá hội lần này,tại hạ sẽ cho người sắp xếp chỗ ngồi cho hai vị,có gì sai sót mong hai vị bỏ qua cho"
Nghe vậy tất cả mọi người đang có mặt ở trong phòng đấu giá đa phần đều cả kinh,nên biết Giám Mục Lão Quái nổi danh là một Thoát Phàm Cảnh trung kỳ,người mà được lão xưng là tiền bối,chẳng lẽ nào là......
Không để cho mọi người tò mò quá lâu,hư không đột nhiên xuất hiện 2 bóng người,hai người đó không ai xa lạ mà chính là Doạ Xoa Lão Ma và Lão Bà tên Hoa.
Lão Bà tên Hoa vừa xuất hiện,há miệng đang định lên tiếng đáp lại Giám Mục Lão Quái vài câu,dù sao Giám Mục Lão Quái cũng là nhân vật có tiếng,đáp lại vài câu cũng coi như không hạ thấp thân phận Tạo Đan Cảnh của mình,nhưng đột nhiên như có cảm ứng gì đó bà ta quay người lại nhíu mày nói"Là đạo hữu nào đang ẩn ẩn núp núp không ra gặp mặt,chẳng lẽ ngươi xem thường ta và Doạ Xoa đạo hữu sao"
"Chẹp chẹp nào có,nào có,ta sao có thể xem thường mỉm cười đoạt mệnh,Doạ Xoa huynh,cùng Băng Tuyết Liên,Hoa đạo hữu ah"một giọng nói hèn mọn đột nhiên vang lên,sau đó một thân ảnh gầy gò vận thanh bào cao chưa tới 1m xuất hiện.
.........................HCVVCH........................
Mất ngủ méo biết làm gì,vì thế viết chương truyện đăng chơi.
Hiện tại ở trước cửa lớn của toà nhà Diệu Vân Hội,một lão bà tu vi Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ mỉm cười từ tốn nói với hai người Mỹ Linh và Huỳnh Trấn Thiên"Mời hai vị khách quý đi theo ta,chúng ta đã chuẩn bị sẵn chỗ ngồi cho hai vị,cần gì có thể nói để cho chúng ta chuẩn bị thêm"
Mỹ Linh nghe vậy thì hài lòng cười cười nói"Tốt lắm,chúng ta vào trong thôi,thật là lâu lắm rồi ta mới tới lại nơi này,thật chờ mong ah"nói xong nàng kéo tay Huỳnh Trấn Thiên đi theo lão giả kia bước vào trong Ma Bảo Điện.
Huỳnh Trấn Thiên thấy vậy cũng tùy ý để nàng kéo tay đi vào điện,trước khi đi hắn nhìn về một hướng,sau đó hắn nhíu mày nói bằng giọng điệu chỉ có mình hắn nghe"Ma Môn,có vẻ rắc rối đây,không biết có phiền phức gì không đây"
Cùng lúc đó ở trước cửa lớn của toà nhà Ma Vân Hội,một thiếu niên 18 tuổi,mặt chữ V,mắt híp sắc bắn,mũi cao,môi mỏng,nhìn vào khá là tuấn tú,đây chính là thiếu chủ của Ma Môn tên là Vương Long,hắn nhìn vào vị trí nơi mà Huỳnh Trấn Thiên vừa đứng nói"Xem ra tên giả mạo kia đã nhìn thấy chúng ta rồi,khà khà,thật là tinh ý ah,không biết diện mạo ở đằng sau chiếc mặt nạ quỷ kia ra làm sao,ta thật chờ mong ah,khà khà,chúng ta đi"
................................................
Huỳnh Trấn Thiên cùng Mỹ Linh một đường đi theo lão bà kia,cuối cùng xuất hiện ở một căn phòng kín xung quanh bố trí vòng cách âm,ở đối diện cánh cửa là một mặt trong suốt làm bằng kính,nhìn ra thì sẽ có thể thấy được nơi diễn ra đấu giá hội,đây chính là phòng vip chỉ dành cho Thoát Phàm Cảnh và những nhân vật có địa vị ngồi,tất nhiên còn có một tầng ở trên,cho Tạo Đan Cảnh lão quái tham gia đấu giá nữa,mà thường thì Tạo Đan Cảnh lão quái sẽ không tham gia mấy cuộc đấu giá này,bởi vì bọn họ có những cuộc trao đổi ngầm riêng,không cần phải tham gia mấy cuộc đấu giá hên xui ra vật phẩm hiếm như vầy,tất nhiên nếu có thông tin vật phẩm hiếm bị lộ ra,thì bọn lão quái ấy cũng sẽ xuất hiện rất nhanh.
Huỳnh Trấn Thiên ngồi xuống ghế đá có sẵn ở trong phòng,hắn nhìn xuống phòng đấu giá thì thấy có khoảng 50 Tụ Linh Cảnh tu sĩ đang tụm lại nói chuyện,tất nhiên không phải tụm lại thành 1 nhóm mà là chia ra thành 3 nhóm khác nhau,trong đó phân biệt là Tụ Linh Cảnh tiên tu,Tụ Linh Cảnh ma tu,Tụ Linh Cảnh tán tu.
Huỳnh Trấn Thiên thấy vậy thì không lộ biểu tình gì,hắn tiếp tục nhìn lướt qua 3 nhóm người,sau khi nhìn lướt qua nhóm người Tụ Linh Cảnh tiên tu thì sắc mặt hắn biến hoá một chút,hắn nhìn chằm chằm vào một cô bé khoảng 11 tuổi mặt tròn,mắt to đẹp,mũi cao,môi mộng,nhìn vào rất dễ thương.
Huỳnh Trấn Thiên sau khi nhìn một lát thì thu hồi ánh mắt lại,Mỹ Linh ở một bên thấy vậy thì hầm hừ nói"Đẹp lắm sao,ngươi đừng quên hiện tại ngươi là vị hôn phu của ta đấy,ko được nhìn người con gái khác nhiều như vậy,nếu không đừng trách ta vô tình"
Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy thì nhíu mày,hắn chầm chậm quay đầu nhìn vào Mỹ Linh,sau một lát hắn hừ lạnh nói"Chỉ là một người quen cũ của ta thôi,hơn nữa chuyện của ta không cần ngươi quản,muốn vô tình thì cứ vô tình đi,đừng tưởng nắm được điểm yếu của ta là ép buộc được ta"
"Ngươi.....ngươi......."Mỹ Linh chỉ tay vào Huỳnh Trấn Thiên định nói gì đó,nhưng cuối cùng lại không nói thành lời,chỉ đành hậm hực ngồi một bên tức giận lầm bầm,hắn thấy vậy thì cười nhạt không để ý vấn đề này nữa,hơn nữa hắn có thể xác định Mỹ Linh cũng không phải đang uy hiếp gì hắn,còn vì sao nàng lại như vậy thì hắn chả biết.
Đúng lúc này một luồng khí tức khủng bố đột nhiên phát ra từ sàn đấu giá,ngay lập tức một lão giả gầy ốm không biết từ đâu xuất hiện,sau đó lão không nói một lời,ngồi lên cái ghế của giám định sư nhắm mắt lại nhập định,xem ra lão giả gầy ốm này là giám định sư bảo đảm cho hội đấu giá lần này.
Trong một căn phòng khác dành cho khách quý,thiếu chủ của Ma Môn Vương Long nhìn thấy lão giả gầy ốm kia xuất hiện,thì ồ lên một tiếng nói"Ồ không ngờ lần đấu giá này lại có Giám Mục Lão Quái,xem ra vật phẩm của đấu giá lần này sẽ không đơn giản,không biết mấy lão ma ở trong tông có biết tin tức mà đến không đây"
"Không sao,dù mấy lão già ấy không đến,thì với tài sản của ta cũng đã đủ để cân cả hội đấu giá lần này rồi,còn nếu bị phỏng tay trên,thì cướp thôi ah,Hắc Xoa ngươi nói xem có đúng không,ta thật càng ngày càng nóng lòng rồi đấy,khà khà"
Hắc Xoa ở một bên nghe Vương Long nói vậy thì không lộ biểu tình gì nói"Ai cảng đường của thiếu chủ,đều phải Chết"
Vương Long nghe vậy thì cười nhạt từ từ nhìn qua một căn phòng khác nói"Vậy thì sắp có việc cho ngươi làm rồi đấy,chuẩn bị đi"theo ánh mắt của hắn xuất hiện chính là căn phòng của Mỹ Linh và Huỳnh Trấn Thiên,không biết hắn nói lời này là ý gì đây.
Huỳnh Trấn Thiên cũng từ trong miệng của Mỹ Linh biết được thân phận của Giám Mục Lão Quái,hắn tà tà nhìn vào lão,sau một lát hắn nói"Giám Mục Lão Quái,xem ra đấu giá hội lần này không đơn giản ah,chẹp chẹp,ta cũng có chút chờ mong với cuộc đấu giá này rồi đấy,có khi đây là cơ hội của ta không chừng"
Mỹ Linh ở một bên nghe Huỳnh Trấn Thiên nói vậy thì nghi hoặc hỏi"Cơ hội?,ý của ngươi là gì?"
Huỳnh Trấn Thiên nghe vậy thì mỉm cười chầm chậm nói"Tạm thời ta còn chưa biết cơ hội đó là gì,nhưng nếu đấu giá hội lần này thật sự có đồ vật trân quý,vậy thì cơ hội đó sẽ tự động hiện ra,đến lúc đó tự nhiên ngươi sẽ biết được cơ hội đó là gì"
Mỹ Linh nghe vậy thì chu mỏ không để việc này trong lòng,nàng cảm thấy Huỳnh Trấn Thiên đây là đang nói hàm hồ,cái gì mà cơ hội sẽ tự động hiện ra chứ,nghe thật mơ hồ ah.
Huỳnh Trấn Thiên thấy nàng biểu hiện như vậy thì mỉm cười liếc mắt nhìn xuống đài đấu giá.
Đúng lúc này Giám Mục Lão Quái một mực ngồi an vị tại ghế giám định đột nhiên đứng dạy,lão khom người nhàn nhạt nói"Giám Mục xin ra mắt hai vị tiền bối,cảm ơn hai vị tiền bối đã quan tâm đến đấu giá hội lần này,tại hạ sẽ cho người sắp xếp chỗ ngồi cho hai vị,có gì sai sót mong hai vị bỏ qua cho"
Nghe vậy tất cả mọi người đang có mặt ở trong phòng đấu giá đa phần đều cả kinh,nên biết Giám Mục Lão Quái nổi danh là một Thoát Phàm Cảnh trung kỳ,người mà được lão xưng là tiền bối,chẳng lẽ nào là......
Không để cho mọi người tò mò quá lâu,hư không đột nhiên xuất hiện 2 bóng người,hai người đó không ai xa lạ mà chính là Doạ Xoa Lão Ma và Lão Bà tên Hoa.
Lão Bà tên Hoa vừa xuất hiện,há miệng đang định lên tiếng đáp lại Giám Mục Lão Quái vài câu,dù sao Giám Mục Lão Quái cũng là nhân vật có tiếng,đáp lại vài câu cũng coi như không hạ thấp thân phận Tạo Đan Cảnh của mình,nhưng đột nhiên như có cảm ứng gì đó bà ta quay người lại nhíu mày nói"Là đạo hữu nào đang ẩn ẩn núp núp không ra gặp mặt,chẳng lẽ ngươi xem thường ta và Doạ Xoa đạo hữu sao"
"Chẹp chẹp nào có,nào có,ta sao có thể xem thường mỉm cười đoạt mệnh,Doạ Xoa huynh,cùng Băng Tuyết Liên,Hoa đạo hữu ah"một giọng nói hèn mọn đột nhiên vang lên,sau đó một thân ảnh gầy gò vận thanh bào cao chưa tới 1m xuất hiện.
.........................HCVVCH........................
Mất ngủ méo biết làm gì,vì thế viết chương truyện đăng chơi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương