Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TÚ NƯƠNG - 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:44:23

6.

Ta cố gắng giãy giụa về nhà. Lâm Nguyệt vội vàng đè , thế nào cũng chịu để rời .

“Vừa lang trung xem qua, rằng ngươi mang thai hai tháng. thai khí chút bất , nên tùy tiện .”

Nàng lập tức kể từng lời của lang trung. Ta đưa tay che bụng, giữa nỗi bi thương đan xen một tia vui mừng.

Ta sắp .

đứa bé … sẽ chẳng bao giờ phụ nữa.

Lâm Nguyệt vẻ tò mò, đưa tay nhẹ nhàng chạm bụng .

“Phụ đứa trẻ ? Có thể gọi đến phủ Thừa tướng, sẽ giúp tìm một công việc nhẹ nhàng, ?”

Trước đó, nàng từng gặp phu quân . Trên ngôi mộ mới đắp, khắc cũng chỉ tên thật của . Vậy nên, nàng hề phu quân c.h.ế.t lưỡi kiếm của Tam hoàng tử.

Vì cứu nàng.

Lâm Nguyệt rạng rỡ, nắm lấy tay , ánh mắt tràn ngập mong chờ:

“Nhu Nương, ngươi ơn cứu mạng với , hãy ở phủ Thừa tướng, ?”

Nói xong, nàng bắt đầu nhắc đến đứa trẻ trong bụng .

“Đã là duyên, sẽ nghĩa mẫu của hài tử, thế nào?”

“Đợi nó chào đời, sẽ tặng cho nó khóa vàng, ngọc như ý, nhất định để nó thiết với nghĩa mẫu nhất.”

Dứt lời, nàng sang phân phó nha chuẩn thuốc bổ cho . Bất kể giá cả thế nào, chỉ cần lợi cho thể thì lập tức đưa hết từ khố phòng đến.

“Nhu Nương, hãy ở bên cạnh , sẽ bảo vệ ngươi!”

Lâm Nguyệt vỗ vỗ ngực, đó hạ giọng khẽ:

“Tam hoàng tử là chỗ dựa của , cũng là của ngươi, thế nào?”

Mỗi khi nhắc đến Tam hoàng tử, đôi mắt nàng ánh lên tia sáng rực rỡ.

Ta trả lời.

Bởi vì ở nơi sườn đồi , một … sẽ giận.

mà… dường như cũng sẽ giận.

Nếu như còn thể chuyện, lẽ sẽ với rằng:

“Nhu Nương, phủ thừa tướng cao quý, nàng ở bên cạnh Tam tiểu thư nàng che chở, cũng thể an lòng .”

Phu quân ngốc của .

Ta khẽ cắn môi, nhịn mà rơi lệ mặt Lâm Nguyệt. Nàng lập tức luống cuống tay chân, vội vàng lấy khăn tay lau nước mắt cho . Ta nghiêng về , tránh khỏi sự đụng chạm của nàng.

Nàng chỉ cho rằng thể yếu ớt, liền dặn dò nghỉ ngơi nhiều hơn. Ngay lúc đó, một tiểu nha chạy , ghé sát tai nàng nhẹ giọng bẩm báo:

“Tam hoàng tử điện hạ đến.”

Lâm Nguyệt lập tức vội vàng ngoài nghênh đón.

Ngay nàng, đưa tay lên búi tóc, tháo xuống cây trâm bạc , nắm chặt trong lòng bàn tay cũng vén chăn bước xuống giường, lặng lẽ theo.

7.

Đây là đầu tiên nghiêm túc quan sát Tam hoàng tử điện hạ.

Khí thế hiên ngang, dung mạo tuấn mỹ, là một nam nhân hiếm đời. Trời sinh mang theo khí chất tôn quý kiêu ngạo, ánh mắt luôn mang dáng vẻ kẻ bề ban ân.

Chỉ một ánh mắt quét qua, liền nhận phận hèn mọn đến nhường nào. vì nể mặt Lâm Nguyệt, vẫn mỉm với :

"Không vị là?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-nuong-gmny/3.html.]

Lâm Nguyệt đầu , vội vàng đưa tay đỡ lấy cánh tay , nhanh nhẹn đáp: "Đây là ân nhân cứu mạng của , Nhu nương."

Rồi nàng sang tươi: "Vị chính là Tam hoàng tử điện hạ."

Ta nghiêng đầu, xem như hành lễ qua loa, như đám nha vội vã cúi . Tam hoàng tử cũng chẳng để tâm, chỉ lo hỏi han Lâm Nguyệt:

"Ngày hôm qua thấy máu, sợ lắm ?"

Lâm Nguyệt khẽ lắc đầu, nụ rạng rỡ như hoa.

"Chỉ là một tên hạ nhân mà thôi."

Ngón tay siết chặt cây trâm trong tay, phần nhọn đ.â.m sâu lòng bàn tay, cảm giác ẩm ướt dần lan tràn..

"Chỉ là… một hạ nhân thôi ?"

Ta bất giác lên tiếng, tam hoàng tử và Lâm Nguyệt đồng thời về phía .

Lâm Nguyệt đưa tay vén mấy sợi tóc lòa xòa trán , giọng điệu thản nhiên như lẽ thường tình: "Giết một tên hạ nhân giữ cửa mà thôi, gì đáng . Chẳng qua chỉ là một lời cảnh cáo cho Vinh vương mà thôi."

Nàng dứt lời, tam hoàng tử cũng chậm rãi tiếp lời:

"Ta chỉ g.i.ế.c một tên hạ nhân vẫn còn thấy đủ . Vinh vương dám ức h.i.ế.p Nguyệt nhi, dù g.i.ế.c sạch đám hạ nhân trong phủ thì ?"

Lời buông xuống, đám nha hầu bên cạnh lập tức cúi đồng thanh hô vang:

"Điện hạ uy vũ!"

Ha.

Uy vũ ?

Dẫm đạp lên m.á.u tươi của kẻ vô tội để nâng cao uy vọng của bản . Nếu thật sự thù oán, tại nhắm thẳng kẻ gây tội ác?

Phu quân của .

Hắn gì chứ?

Chỉ vì kiếm chút bạc nuôi gia đình, chỉ vì cho và đứa con chào đời một cuộc sống định hơn, mới tận tâm tận lực tròn phận sự, trông coi cửa viện, chẳng sai bất cứ điều gì.

Vậy tại đáng chết?

Cơn đau dồn dập ập tới, mắt dần trở nên mờ mịt. vẫn cố gắng gượng bước lên mặt tam hoàng tử, từng chữ như rít qua kẽ răng:

"Hạ nhân… là đáng c.h.ế.t ?"

Tam hoàng tử khẽ bật .

"Một hạ nhân mà thôi, c.h.ế.t thì chết. Được c.h.ế.t tay bổn điện hạ, đó chính là vinh hạnh lớn lao của ."

Đám nha bên cạnh cũng lập tức phụ họa:

"Cô nương hà tất lòng Bồ Tát đến thế?"

"Giết một hạ nhân thôi mà, đó là ân điển của Tam hoàng tử đấy."

"Chỉ là một kẻ vô danh tiểu , g.i.ế.c thì giết. Ai bảo là chó săn của Vinh vương, ức h.i.ế.p tiểu thư nhà chứ?"

Từng câu, từng chữ.

Mỗi đều chỉ là một tên vô danh tiểu quan trọng. Toàn bộ thế gian đều cho rằng đáng để bận tâm.

với , chính là quan trọng nhất.

Một giọt nước mắt lặng lẽ lăn xuống khóe mi, giấu kín tất cả hận ý tận đáy lòng.

Vô danh tiểu thì ?

Thế gian , nhất định sẽ đòi công bằng.

Ta siết chặt cây trâm bạc trong tay, từng bước từng bước ép sát tam hoàng tử mặt.

Loading...