Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TÚ NƯƠNG - 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:44:24

8.

Có lẽ quá ngốc nghếch .

Ta nảy sinh ý nghĩ đích g.i.ế.c c.h.ế.t Tam hoàng tử, bắt đền mạng cho phu quân . khi rút cây trâm bạc từ lưng , bỗng dưng đổi ý. Vùng bụng còn bằng phẳng của nhắc nhở rằng, thế gian xa lạ , vẫn còn một .

Chỉ vì đứa trẻ ...

Ta cũng thể hành động nóng vội. Ta cố nén cơn hận ý đang bừng bừng trong lồng ngực, từ từ thu cây trâm . biến cố ập đến quá nhanh. Vừa định xoay về phòng, thấy đôi mắt của Lâm Nguyệt bỗng dưng trợn trừng. Nàng lao tới như một mũi tên, miệng hô to: “Cẩn thận!” nhào về phía Tam hoàng tử.

Nàng lướt qua , vô tình va bờ vai .

Thân thể vốn suy nhược, ôm đầy đau thương phẫn hận kịp nguôi ngoai, chỉ một cú va chạm, cả liền đổ ập xuống đất. Ngay khoảnh khắc ngã xuống, thấy Lâm Nguyệt kéo cánh tay Tam hoàng tử, hai lập tức đổi vị trí. Lâm Nguyệt lấy che lưỡi d.a.o sắc bén của một nha .

Lưỡi d.a.o cắt qua cánh tay nàng , m.á.u đỏ tươi lập tức trào . Tam hoàng tử kinh hãi thốt lên, vội vàng đỡ lấy nàng , trong cơn phẫn nộ, rút d.a.o đ.â.m thẳng tim kẻ hành thích.

Sự xuất hiện bất ngờ của thích khách khiến cả đám hạ nhân rối loạn. Còn Lâm Nguyệt xô ngã xuống đất, kịp dậy thì dòng xô đẩy, cuốn giữa đám đông hỗn loạn.

Bụng đột nhiên đau nhói.

Ngay khoảnh khắc ý thức dần tan rã, thấy Tam hoàng tử ôm lấy Lâm Nguyệt, sắc mặt tràn đầy lo lắng và giận dữ. Hắn sải bước về phía , gấp gáp hét lên:

“Mau gọi đại phu! Nhanh lên!”

9.

Ta như đang chìm một giấc mộng dài. Trong mộng, phu quân của vẫn còn sống, khi mang thai, vui mừng đến mức tươi rạng rỡ. Hắn hứa sẽ bảo vệ con cả đời, một đời một kiếp rời xa. Chúng thủ thỉ tâm tình, vươn tay chạm gương mặt . kịp chạm đến, như rơi xuống vực sâu đáy, mắt chỉ còn một màu đen kịt.

Ý thức dần trở .

Ta bỗng nhớ đến đứa trẻ trong bụng. ngay khi ngất , cảm nhận cơn đau nhói nơi bụng , thậm chí còn cảm thấy một dòng chất lỏng nóng ấm chảy .

Con ...

Đứa bé còn ?

Ta dám nghĩ đến. Bên tai lờ mờ thấy tiếng trò chuyện. mí mắt quá nặng, dù ai đó vén màn giường, nắm lấy cổ tay bắt mạch, vẫn tài nào mở mắt nổi.

Những âm thanh vụn vặt vang lên. rõ. Chỉ giọng đầy áy náy của Lâm Nguyệt là rõ ràng nhất.

“Là với Nhu Nương... Ta còn sẽ đỡ đầu của đứa trẻ, mà cuối cùng thể bảo vệ nổi nó...”

Ta thấy, nhưng thể động đậy. Ngực đau nhói, nước mắt theo khóe mắt chảy xuống, thấm ướt gối mềm.

Đứa trẻ đáng thương , rốt cuộc vẫn thể đến với thế gian .

Còn duy nhất của nơi đây, cuối cùng cũng g.i.ế.c chết.

“Sở Chi, thích khách nhất định là do Vinh vương phái tới! Chính vì mà Nhu Nương mới sảy thai!”

“Bây giờ tuyên chiến với chúng , chúng cũng cần nể tình nữa!”

Lời nàng dứt, giọng Tam hoàng tử vang lên. Hắn hừ lạnh một tiếng, như thể đang cố nén cơn thịnh nộ tột cùng. Vị hoàng tử cao cao tại thượng, điên cuồng vì tình, cất giọng căm hận khi nhắc đến Vinh vương:

“Vinh vương chẳng qua là cậy là đích tử của Trung cung, là hoàng tử duy nhất phong vương nên mới hành sự càng lúc càng kiêng nể! Hắn vô tình vô nghĩa thì cần gì nghĩ đến tình nghĩa ?”

“Sở Chi, đừng kích động.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-nuong-gmny/4.html.]

Lâm Nguyệt hạ thấp giọng. trong căn phòng yên tĩnh, ngoài bọn họ , chỉ còn – kẻ vẫn đang hôn mê giường. Nên dù nàng cố ép giọng xuống, vẫn rõ từng câu từng chữ. Và cũng sự thật tàn nhẫn nhất.

"Hiện giờ Vinh vương đắc ý vô cùng, chúng từ từ tính toán. Lần bảo lấy mạng kẻ hầu của để răn đe, xem chẳng chịu nổi một chút áp chế nên mới thể lộ liễu phái sát thủ đến như ."

"Nếu là một tên ngu xuẩn thì cần gì tức giận? Nếu thực sự nhịn thì cứ tiếp tục g.i.ế.c kẻ của để răn đe . Khiến thiên hạ đều thấy sự rộng lượng của , để bọn họ lên án sự độc ác của Vinh vương, thế nào?"

"..."

Hai bọn họ vẫn tiếp tục chuyện, nhưng thể rõ nữa. Cơn choáng váng bao phủ ý thức, nhưng câu quan trọng nhất, thấy . Lấy mạng phu quân để uy h.i.ế.p Vinh vương, ý nghĩ đó chính là do Lâm Nguyệt đến từ cùng một thế giới với bày .

Thật nực .

Ta nỗ lực bao nhiêu để sinh tồn nơi thế giới , nhưng kẻ đến từ cùng một thời đại với như Lâm Nguyệt dễ dàng hủy hoại bộ hạnh phúc mà .

Lâm Nguyệt và Chu Sở Chi.

Một kẻ bày mưu tính kế.

Một kẻ vung kiếm g.i.ế.c .

Không ai cảm thấy bọn họ sai trái, thậm chí còn ca tụng bọn họ sợ cường quyền. Bọn họ hưởng thụ ánh mắt tán thưởng của giới quyền quý thành Trường An.

chân bọn họ giẫm đạp, là hài cốt của phu quân .

Nực đến cực điểm.

10.

Khi tỉnh , thấy Lâm Nguyệt bên cạnh giường, đôi mắt hoe đỏ, tràn đầy vẻ tự trách.

"Nhu nương, là bảo vệ cho ngươi. Nếu ngươi đánh mắng, đều nhận."

Nói , nàng liền kéo tay lên đánh mặt . Chỉ đáng tiếc, bàn tay còn kịp vung xuống thì Tam hoàng tử Chu Sở Chi đến hất cánh tay .

Vốn dĩ chẳng còn sức lực gì, Chu Sở Chi tay dùng lực hề nhẹ. Mu bàn tay đập mạnh xuống giường, cúi đầu , nơi đó dần dần tím bầm , đau đớn vô cùng. Mà Chu Sở Chi và Lâm Nguyệt thì quấn quýt rời, nắm chặt hai vai nàng, gương mặt tràn đầy đau lòng: 

"Nguyệt nhi, đây của nàng, nàng cần tự trách."

Lâm Nguyệt lắc đầu, về phía , một giọt nước mắt trong suốt rơi xuống, giọng mang theo tiếng nghẹn ngào, vô cùng đáng thương:

"Nếu , cũng sẽ đắc tội với Vinh vương, càng đến mức khiến Nhu nương vì mà mất đứa bé. Ta mới là kẻ tội nhất."

Chu Sở Chi đau lòng ôm nàng lòng, dịu dàng dỗ dành, chẳng để tâm đến vẫn đang giường.

Hắn : "Đây vốn là một tai nạn, đại phu nàng tổn thương đến thể, vẫn thể con..."

Bàn tay trái của giấu trong chăn, siết chặt thành nắm đấm, mặc cho móng tay cắm sâu da thịt, cũng chẳng cảm thấy đau. Nỗi đau nơi lồng n.g.ự.c khiến tê dại. Còn lời của Chu Sở Chi, khiến trong lòng dấy lên từng đợt hận ý.

Ta ... vẫn còn thể con ư?

Phu quân của c.h.ế.t thảm lưỡi kiếm của . Mà đứa bé kịp chào đời , là cốt nhục cuối cùng mà phu quân để .

Sẽ còn cái gọi là " " nữa.

Những lời bao biện , mà chỉ cảm thấy ghê tởm.

Tam hoàng tử Chu Sở Chi, Lâm Nguyệt, Vinh vương Chu Ngộ Chi.

Ta... sẽ tha cho bất cứ ai trong bọn chúng.

Loading...