Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Từ Thanh Xuân Đến Bên Nhau - Phần 5

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:33:15

17

Giờ nghỉ trưa, cô giáo nhờ chuyển một tập tài liệu cho thầy Lý – giáo viên cấp ba.

Đây là đầu tiên bước tòa nhà của học sinh cuối cấp. Lúc nhầm tầng, lên đến tầng bốn, giữa hành lang dài mà quên mất phòng thầy Lý ở .

"Là tầng bốn tầng ba? Hay là tầng sáu?"

lẩm bẩm một , cầm tập tài liệu, suy nghĩ nhiều.

Ban đầu, còn hi vọng thể vô tình gặp Tưởng Hà Nghi.

Bây giờ thì… quên mất cả chuyện chính.

"Bạn học nhỏ? Em cần giúp đỡ ?"

Một giọng trầm ấm quen thuộc vang lên bên cạnh . ngẩng đầu, bắt gặp nụ quyến rũ của Tưởng Hà Nghi.

nhanh chóng kiềm chế niềm vui, lén lút liếc xung quanh. Hành lang nhiều học sinh đang và trò chuyện.

nghiêm túc đáp: "Có ạ."

"Vậy phòng việc của thầy Lý ở ?"

Anh cầm lấy tài liệu từ tay , lẩm bẩm: "Sao thể sai vợ việc ?"

Sau đó, chỉnh giọng, thản nhiên : "Tất nhiên là . Để đưa em ."

"Cảm ơn !"

Từ bên ngoài , đây chỉ là một sự giúp đỡ bình thường giữa đàn đàn em trong trường.

theo lên tầng năm, đường ít ánh mắt tò mò đổ dồn về phía chúng .

bối rối.

Cuối cùng, Tưởng Hà Nghi dẫn một văn phòng độc lập.

Anh đặt tập tài liệu lên bàn, dựa mép bàn, : "Không ai ở đây cả."

gật đầu: "Vậy cứ để ở đây . Em về lớp nhé?"

Anh chau mày, kéo : "Em hiểu ý ?"

"Hả? Ý gì cơ?"

"Đây là cơ hội hiếm ."

Vừa dứt lời, đột ngột nâng cằm lên, cúi xuống hôn.

!

giật lùi một bước, nhỏ giọng trách: "Tưởng Hà Nghi! Anh điên ? Đây là văn phòng! Bên ngoài ! Nếu thầy giáo trở về thì ?"

Anh bật , giọng lười biếng: "Thì nào?"

Nói , tiến sát, áp cánh cửa lưng. Một nữa, môi áp lên môi , mạnh mẽ mà cuồng nhiệt.

Bất chợt—

Cạch.

Cánh cửa phía đẩy nhẹ, nhưng mở .

"Ai ở trong đó?"

hoảng hốt đẩy Tưởng Hà Nghi , vội chạy sang một bên, mặt đỏ bừng cúi gằm xuống.

Thầy Lý bước , tay cầm tách , cái đầu trọc bóng lưỡng phản chiếu ánh đèn.

"Cô văn phòng của gì?"

18

"Thưa thầy, em giao mang tài liệu đến cho thầy nhưng tìm đường, nên em giúp em mang đến đây."

Tưởng Hà Nghi vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, như thể đẩy góc phòng và hôn .

Thầy Lý lướt qua, thấy bàn quả thực một xấp tài liệu. Không nghĩ nhiều, thầy chỉ phất tay hiệu cho chúng rời .

thở phào nhẹ nhõm, thì thầm: "Suýt nữa thì tim rớt ngoài luôn ."

Tưởng Hà Nghi chỉ khẽ, đưa tay xoa đầu : "Nhát gan quá!"

bực bội tránh xa , vuốt mái tóc rối nhắc nhở: "Anh ở trường nữa ."

"Ồ."

Anh nhướng mày, giọng điệu trêu chọc: "Vậy ý em là ngoài giờ học thì đúng ?"

đỏ mặt, bực : "Anh đang linh tinh gì thế?"

Anh : "Anh cần một dịp đặc biệt mới hôn em ?"

lườm , rõ rằng bao giờ thắng khi tranh luận với .

"Thôi, em về lớp đây, sắp tiết ."

"Ừ, ."

lưng, gọi với theo:

"Mà !"

do dự , chạm ngay ánh mắt chăm chú của .

Cảm giác lành khiến phản xạ lùi , nhưng nhanh hơn, chồm tới định giữ . lập tức né tránh chạy mất.

Sau lưng, tiếng trầm thấp của Tưởng Hà Nghi vang lên: "Cô nhóc, cứ đợi đấy!"

bật vì phản ứng đáng yêu của , nhưng chợt nhớ câu cuối cùng ... Khoan , lẽ định chặn giờ học?

Ngay lúc đó, điện thoại trong túi rung lên.

[WeChat - Tưởng Hà Nghi]: "Sau giờ học, đợi ở chỗ cũ nhé."

chằm chằm tin nhắn, lẩm bẩm: "Tên đúng là cách bất ngờ!"

khi đến giờ tan học, một tin đồn lan truyền khắp lớp.

Tiểu Nhuệ hào hứng kể với : "Bác Bác, tin gì ? Có một nữ sinh khối tỏ tình với Tưởng Hà Nghi ngay giờ học đó!"

Tim bỗng siết .

"Rồi ?"

"Anh từ chối thẳng luôn!"

"Sao cơ?"

"Chuyện kích thích lắm!" Tiểu Nhuệ phấn khích, "Nghe Tưởng Hà Nghi thích ! Cô gái đó chạy ngay đó."

Nhịp tim đập loạn nhịp.

Tiểu Nhuệ vẫn tiếp tục bàn luận: "Đây là đầu tiên Tưởng Hà Nghi công khai thừa nhận thích ai đó. Chẳng lẽ thật sự bạn gái ? Ai mà may mắn đến ?"

bất giác hỏi: "Cậu nghĩ Tưởng Hà Nghi thích mẫu con gái thế nào?"

suy nghĩ một lúc: "Chắc chắn là một cực kỳ xinh , cao ráo, dáng chuẩn, kiểu mỹ nhân lạnh lùng ."

: "..."

Bỗng dưng, chuyện với bạn cùng bàn nữa.

19

Sau giờ học buổi chiều, đợi Tưởng Hà Nghi ở chỗ hẹn quen thuộc cổng trường.

Dòng tấp nập, tiếng chuông xe đạp leng keng vang vọng trong khí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-thanh-xuan-den-ben-nhau/phan-5.html.]

Bỗng hai cô gái xa lạ tiến gần. Một trong họ gương mặt trái xoan thanh tú, tóc dài suôn mượt, trông xinh .

"Cậu là Lâm Bác Bác ?" Cô gái khuôn mặt trái xoan hỏi.

chần chừ gật đầu: "Ừm... . Có chuyện gì ?"

Hai cô gái liếc , kéo sang một góc. Dù họ nhỏ, vẫn thấy.

"Chắc chắn là cô chứ?"

"Ừ, đúng là cô ..."

Sau khi thì thầm gì đó, cô gái mặt trái xoan , mỉm đầy ẩn ý:

"Chúng chuyện hỏi, thể với chúng một lát ?"

lập tức cảnh giác, lắc đầu từ chối: "Xin , quen các ."

định rời , nhưng cô đột nhiên giật lấy túi của , nhạt: "Căng thẳng gì chứ? Chúng ."

"Trả túi cho !" vươn tay giật .

Không ngờ, cô ném chiếc túi về phía một cô gái khác phía . Đến lúc , mới nhận chỉ hai , mà còn thêm một cô gái nữa.

"Đừng căng thẳng , bọn ác ý , chỉ chuyện một chút thôi."

Cô gái tóc ngắn cầm lấy túi xách của , bằng ánh mắt trêu chọc.

Những học sinh khác ngang qua bắt đầu về phía chúng với ánh mắt tò mò. thấy hổ và giận dữ nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.

"Các gì?" hỏi.

Cô gái tóc ngắn nhếch môi: "Chẳng gì, chỉ hỏi một câu thôi. Tưởng Hà Nghi là bạn trai ?"

"Không nghĩ là ai, dám tranh giành với Tây Hi ?"

"Nhìn mà cũng đòi ?"

siết chặt góc áo, cố nén sự bực bội.

"Trả túi cho em !"

Một giọng lạnh lùng vang lên.

Tưởng Hà Nghi xuất hiện từ lúc nào, chắn . Ánh mắt lạnh đến đáng sợ.

"Trả ."

Cô gái cầm túi rõ ràng sợ hãi, lập tức ném trả . Một vài khác thì tỏ phục.

Tưởng Hà Nghi quan tâm. Anh nhẹ nhàng xoa đầu , đó ôm lòng, giọng trầm nhưng đầy áp lực:

"Em tuyệt vời nhất."

"Em học giỏi, đáng yêu, đơn giản và trong sáng."

"Nếu thực sự so sánh, mới là xứng với em ."

Cả nhóm nữ sinh cứng đờ .

Một trong họ lắp bắp: " Tây Hi..."

Tưởng Hà Nghi nhếch môi, ánh mắt sắc bén: "Tây Hi là ai? Nếu cô còn dám phiền , sẽ kiện cô tội quấy rối và đưa thẳng đến đồn cảnh sát."

Anh siết chặt bàn tay , kéo ngang qua họ, khi rời , chỉ để một câu đầy cảnh cáo:

"Đừng trách nể mặt."

20

Nhiều học sinh thấy Tưởng Hà Nghi nắm tay . nghĩ rắc rối sẽ sớm xảy thôi.

...

nghiêng đầu khuôn mặt hảo và điển trai của . Cảm nhận ánh mắt của , cúi xuống hỏi:

"Có chuyện gì ? Em sợ ?"

"Đừng lo, ở đây ai thể chạm em ."

mỉm , siết c.h.ặ.t t.a.y và cảm thấy an tâm. Lâm Bác Bác sẽ sợ, nhiều nhất cũng chỉ triệu tập lên văn phòng để gọi phụ đến trách mắng mà thôi.

"Này, Tưởng Hà Nghi, em ăn kem."

Anh bóp nhẹ lòng bàn tay : "Vậy thì mua thôi."

Chúng quầy kem, nơi đầu tiên mua cùng .

"Em ăn vị gì?"

"Dâu tây."

Thấy dừng , vội vàng bổ sung:

"Em thực sự thích vị dâu tây, nên những gì mua hôm đó hợp khẩu vị của em. Hehe."

Tưởng Hà Nghi khẽ , dịu dàng xoa đầu .

Mặt trời sắp lặn, ánh hoàng hôn rực rỡ lan tỏa khắp thị trấn nhỏ. Những cơn gió nhẹ lướt qua mang theo chút mát mẻ của mùa thu.

chậm rãi ăn từng muỗng kem. Tưởng Hà Nghi bên cạnh chợt hỏi:

"Em tò mò về Tây Hi là ai ?"

"À... cũng tò mò," thành thật đáp.

" em tin rằng sẽ xử lý , và em chỉ thích em thôi, đúng ?"

tựa cánh tay , nở nụ tinh nghịch:

" ?"

Tưởng Hà Nghi lắp bắp, mặt thoáng chốc đỏ bừng.

Ôi trời! phát hiện điều gì thế ?

Tưởng Hà Nghi – con cáo già của trường – thể lúng túng đến mức nên lời chỉ vì vài câu dỗ dành của ?

Aizz! Sự đối lập thực sự thích thú!

Một lát , xoa đầu thật mạnh :

" , chỉ thích em thôi."

"Chỉ là..." Anh đột nhiên dừng , ánh mắt chăm chú , "Gần đây em cứ lạnh nhạt với mãi."

"Không , mới là lạnh nhạt với em ." khẽ , xúc một thìa kem cho miệng.

"Anh cũng ăn."

"Anh giở trò nữa . Vừa nãy chẳng ăn ?"

Tưởng Hà Nghi thấy trốn lưng như thể đang bảo vệ đồ ăn thì khẽ :

"Anh cũng ngại ăn chung với em ."

hừ nhẹ:

" mua cho em , nó là của riêng em."

"Được thôi." Anh bật , chậm rãi tiến đến gần.

"Vậy thì... kem là của em, còn em là của , ?"

"Anh..."

Trước khi kịp gì, đột nhiên cúi xuống, hôn nhẹ lên gáy , giọng trầm thấp:

"Anh sẽ cho em cơ hội phản bác ."

Loading...