UYÊN HẬU TRUYỆN - Chương 5: Đi xem tuồng
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:57:25
9
Ta thêm lời nào, xoay bước lên xe ngựa.
Không ngoài dự liệu— chắc chắn bọn họ sẽ nhân lúc lục tung viện lên.
Đáng tiếc, những thứ quý giá sớm âm thầm chuyển ngoài phủ.
Ngay cả cuốn sổ sổ sách mà họ ngày đêm mong nhớ, hiện đang trong bọc hành lý của .
Ta cố tình chọc giận bọn họ, chính là để tranh thủ thời gian chuyển dọn tài sản.
Kỳ phủ bây giờ còn an nữa .
Liễu Vân Phi thể dùng sắc để quyến rũ khác, thì dám chắc nàng sẽ dùng chính nhan sắc đó để mua chuộc hạ nhân trong phủ.
Kỳ phủ thiếu trung thành, nhưng cũng thể kẻ hai lòng.
Nếu thì đời , chén rượu độc lẫn trong cơm canh dùng mỗi ngày, thể xuất hiện trong phòng ?
Hiện giờ, thời gian để vạch mặt từng tên phản trắc. Việc cấp bách nhất vẫn là lôi bốn tên súc sinh xuống địa ngục.
Ngay khi cấm túc, sớm giao phong thư chuẩn từ cho Liên Kiều, nhờ nàng đưa thẳng cung.
Ta và công chúa Huệ Ninh – Diệp Vị Ương – lớn lên cùng , là đôi tri kỷ thiết nhất nơi khuê phòng.
Ta khiến chuyện ầm ĩ cả kinh thành, chỉ dựa một là đủ.
Huống hồ, quan hệ huyết thống với những kẻ , mặt trực tiếp sẽ dễ dàng.
Vậy nên… chỉ thể trông cậy Vị Ương.
Ta nhớ đời , thời gian trong cung cũng một buổi yến tiệc, vốn dĩ cũng mời.
Đáng tiếc lúc đó cứu về, tâm tình sụp đổ, cả ngày chỉ rơi lệ, tự ti hổ, dám gặp , nên mới bỏ lỡ yến tiệc.
Lần thì khác .
Ta nhân cơ hội , sắp đặt một vở kịch lớn dành riêng cho bốn kẻ cầm thú .
Khi đến cung, liền thuật việc gần đây với Vị Ương.
Nàng hai lời, lập tức đồng ý giúp.
"Ta với ngươi bao nhiêu ? Liễu Vân Phi chẳng hạng an phận! Ta ở trong cung thấy qua bao loại nữ nhân, chỉ tiếc ngươi tin!"
Ta chua chát, còn gì để phản bác.
Trước , Vị Ương nhắc nhở ít đề phòng Liễu Vân Phi.
Thế nhưng luôn thương cảm cho phận cô nhi của nàng , nghĩ đến cũng từng mất từ nhỏ, nên mới sinh lòng cảm thông, xem nàng như ruột thịt mà đối đãi.
Không ngờ… chính thứ tình cảm chân thành đó nàng lợi dụng, đổi lấy sự phản bội tan nát cõi lòng.
Còn đau hơn cả cảnh nàng cùng cha , trưởng và vị hôn phu của —đồng loã giường.
Vị Ương thở dài, vỗ nhẹ vai , sai cung nữ thu dọn phòng nghỉ cho .
"Được , lát nữa y phục, theo đến mắt phụ hoàng. Dù ngươi cũng sẽ lưu trong cung vài hôm, ban đêm chúng sẽ trò chuyện nhiều hơn."
Ta mỉm gật đầu.
Chuyện , cũng từng ngỏ ý với nàng .
Dù gì còn vài ngày nữa mới đến đại yến, ở trong cung an hơn nhiều.
Nếu về Kỳ phủ, bọn họ giở trò gì nữa.
Huống hồ, mới khiến Lâm Tuần mất mặt bao , nhất định hận thấu xương .
Chỉ tiếc, ngoại tổ phụ tuy là đại tướng quân, nhưng học võ nghệ, tất cả kỳ vọng đều dồn lên Kỳ Hạc.
Mẫu khi còn sống từng , chỉ cần Kỳ Hạc mạnh mẽ, là đủ để bảo vệ .
Ai ngờ , Kỳ Hạc cũng giống hệt như cha — lòng hiểm độc, tâm địa đen tối.
Ta thở dài, lòng rối như tơ vò.
Kỳ Hạc khác hẳn ba kẻ còn .
Liễu Vân Phi và Thẩm Úc là ngoài, xử lý chút lưu tình cũng chẳng hề gì.
Lâm Tuần là con rể nhập trạch, chuyện bẩn thỉu, đuổi khỏi phủ là xong.
Kỳ Hạc… mang họ Kỳ.
Hắn chỉ là trưởng của , mà còn là trưởng tôn đích hệ của Kỳ đại tướng quân.
Ngoại tổ phụ vì mất con gái quá sớm, nên cũng nuông chiều ít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/uyen-hau-truyen/chuong-5-di-xem-tuong.html.]
Muốn đuổi khỏi phủ là điều thực tế.
Càng thể để cưới Liễu Vân Phi.
Chuyện chỉ khiến khinh rẻ, mà còn ảnh hưởng đến hôn sự tương lai của .
Chậc… ngờ tên trưởng là kẻ khiến đau đầu nhất.
Có như thế, thật là… sỉ nhục.
10
Vài ngày , yến tiệc trong cung diễn .
Lâm Tuần, Kỳ Hạc, Liễu Vân Phi đều mời cung, Thẩm gia cũng tới.
Ta cạnh Vị Ương, chẳng bao lâu liền thấy Liễu Vân Phi cùng ba lén lút núp ở góc vườn chuyện trò.
Ta và Vị Ương , cùng dậy bước về phía bọn họ.
"Biểu ."
Nghe thấy giọng , cả bọn như gặp đại địch, lập tức che chắn cho Liễu Vân Phi phía .
"Kỳ Uyên, đây là hoàng cung, ngươi gì?"
Ta nhướng mày Thẩm Úc:
"Thẩm công tử, ngươi cũng đây là hoàng cung. Vậy ngươi gào lên như gì? Không sợ mất mặt cho Thẩm bá phụ ?"
Ta vẫy tay, Liên Kiều dâng lên chiếc hộp chứa trang sức chuẩn từ .
"Biểu , mấy hôm nay suy nghĩ nhiều. Cũng thấy lúc quá mức đa nghi, khiến ủy khuất."
"Đây là quà chọn riêng cho , hy vọng nhận lấy."
Nói tươi nhét thẳng chiếc vòng tay nàng .
Liễu Vân Phi mừng rỡ, tham lam xoay xoay chiếc vòng ngọc tay, đeo ngay lên cổ tay.
"Hừ, coi như ngươi thức thời!"
"Đừng tưởng tặng chút đồ là thu phục ! Chuyện chưởng quản gia sự..."
Ta nắm tay nàng , cố tình vỗ nhẹ chiếc vòng.
"Không vội, yến tiệc kết thúc hãy ."
"Công chúa gọi , xin . Các ngươi cứ từ từ trò chuyện."
Ta liếc sâu bốn một lượt, ưu nhã rời .
Sau một lúc trò chuyện cùng vài tiểu thư danh môn, liền cung nữ đến mời chúng chính điện.
Vị Ương khẽ vỗ tay , dịu dàng:
"Đi thôi, A Uyên."
"À đúng , biểu của ngươi ? Ta thấy nàng ."
Ta cố tình quanh:
"Ồ, nãy còn thấy nàng với cha và …"
"Hay là, công chúa ? Ta tìm nàng một chút. Lần đầu cung, sợ nàng lạc chỗ nên đến thì phiền."
Vị Ương mỉm :
"Không cần, cùng ngươi . Các vị phu nhân, cùng chứ?"
Mấy phu nhân danh giá nào kẻ ngốc— cái là hiểu ngay ý công chúa là gì.
Đây rõ ràng là… xem tuồng.
Dĩ nhiên là vui vẻ đồng hành.
Mẫu Thẩm Úc cũng mặt, chỉ khẽ liếc một cái, gì.
Điều khiến bất ngờ là, Thái tử Diệp Đình Triệt cũng đến, dẫn theo cả nhóm nam quyến.
Hắn hỏi vài câu, :
"Ta cũng cùng."
Ta thoáng lo lắng sang Vị Ương, thấy nàng nháy mắt với , nụ rực rỡ.
Ta lập tức an tâm.
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Xem Diệp Đình Triệt cũng chuyện.
Vậy thì càng —
Để cha của Thẩm Úc tận mắt thấy bộ mặt thật đê tiện của nhi tử nhà họ.