Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

VÂN CHÂU LÀ TRÂN CHÂU - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:22:06

4

Ta vén rèm xe ngựa, bước xuống. Trong ánh mắt kinh ngạc của đám gia nhân bước , lưng thẳng tắp.

Từng bước, từng bước. Ngẩng cao đầu.

Trên mặt, nửa bên má sưng vù.

Chỉ còn Tịch Liệt lặng trong xe ngựa.

chút tôn nghiêm yếu ớt của chẳng duy trì bao lâu. 

Tịch Liệt gọi tên , giọng kìm nén cơn giận.

"Trịnh Vân Châu, ý nàng là gì…"

Hắn bỗng khựng .

Mây tía rực rỡ. Dưới tán cây xanh rì, một nữ tử áo trắng đó. Dáng vẻ đoan trang, so với sự chật vật của thì như trời với vực, nhưng hàng chân mày, khóe mắt sự tương đồng thể diễn tả.

Trong khoảnh khắc, hiểu vì Tịch Liệt là hàng giả. 

Nữ tử mở miệng: "Tịch phu nhân."

Chính là Tống Trân.

Vừa thấy nàng, Tịch Liệt lập tức bước xuống xe. Hắn sải ba bước thành hai, vội vàng tiến đến mặt nàng.

Một đại tướng sát phạt quyết đoán, lúc rụt rè cẩn trọng, dám đến gần thêm nửa bước.

"Nàng đến đây gì?"

Tống Trân khẽ mỉm , tao nhã đáp: "Vừa dường như thấy hai tranh cãi, lo lắng nên mới… sợ phu nhân hiểu lầm."

Nói , nàng sang : "Ta và Tịch đại ca là cố nhân từ thuở thiếu thời, nay sống khổ cực, lòng giúp đỡ một chút."

"Ngoài điều đó , quan hệ gì khác."

Từng câu, từng chữ, quang minh lạc.

Nếu vì trong ánh mắt Tịch Liệt nỗi chua xót thể che giấu, chắc chắn tin lời giải thích .

Ta còn kịp mở miệng, Tịch Liệt dịu giọng: "Nàng cần bận tâm như ."

"Chẳng nàng vẽ một bức Thượng Hà Đồ ? Sao phí sức lo chuyện tranh giành ghen tuông nơi hậu viện?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/van-chau-la-tran-chau-xodl/chuong-3.html.]

Nói , cởi áo choàng , định khoác lên cho Tống Trân. 

"Ngoài gió lớn, nàng mau về ."

Dường như quên, chiếc áo choàng chính tay may. Lúc đột ngột nhận chỉ xuất chinh, thức mấy đêm liền để thêu.

Tống Trân khéo léo từ chối, nhưng cuối cùng vẫn khoác lên. Khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn ẩn lớp áo dày.

Tịch Liệt đích đánh xe, đưa nàng về. Còn , từ đầu đến cuối, chen một câu.

Giống như một vai hề lố bịch sân khấu, bỏ trong im lặng.

Cái lạnh và vị chua xót nhấn chìm bộ cảm giác của . Rõ ràng, nãy, chuẩn sẵn sàng cho tất cả. Đã dự cảm từ lâu, nhưng vẫn chống đỡ nổi khi tận mắt chứng kiến từng mảnh sụp đổ.

Ba năm phu thê. Mặn nồng gắn kết. Ta từng nghĩ, và Tịch Liệt là những thiết nhất đời.

Năm mười tuổi, lạc đường, một thợ săn núi nhặt về. Ta học săn bắn, học cách sinh tồn trong rừng, sống nương tựa với ông .

Năm mười hai tuổi, ông qua đời. Ta để tang ba năm, rời Thanh Thành, đến Thượng Kinh thử vận may, tìm kiếm .

nhà họ Trịnh của . Ta vẫn cô đơn lẻ loi, cho đến khi gặp Tịch Liệt.

Hắn giống khác, nhạo hiểu thơ văn lễ nghi. Khi săn bắn, còn nhờ chỉ cách săn cáo, loài vật vốn gian xảo.

Ta nghiêm túc sửa lời : "Cáo gian xảo, chúng chỉ sinh tồn. Nếu nỗ lực sinh tồn, chúng sẽ lột da."

"Nếu cũng vì sinh tồn, thể dạy. nếu chỉ để lấy da chúng, sẽ ."

Nghe , ha hả. Từ đó, mỗi gặp , đều chủ động bắt chuyện. Có lẽ là do duyên phận, chúng gặp nhiều

Sau khi thành , mới , là cố ý. Hắn , thích chuyện với , ưa ở bên các tiểu thư khuê các, cũng thích những tiểu thư danh gia mà nhà tìm mối cho .

"Rập khuôn lễ giáo, là thấy chán."

Đó là nguyên văn lời , sự đặc biệt của thu hút.

từ lâu, trái tim Tống Trân, một kiêu sa như hạc giữa bầy gà mang mất .

Tịch Liệt , cáo gian trá và đa tình. , cáo mới là loài chung thủy nhất.

Hắn còn chẳng bằng một con cáo.

💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓

...

Ta về núi.

 

Loading...