VÂN CHÂU LÀ TRÂN CHÂU - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:22:10
8
Hương long tiên nồng đượm khiến mê man.
Không ngoài dự đoán, khi tỉnh , ở trong cung.
Trong mơ màng, thấy :
"Chặt đôi tay đó ."
Giọng ôn hòa, nhưng lời lạnh lùng đến vô tình.
Một cung nữ lên tiếng: "Điện hạ tỉnh ."
Thấy tỉnh , đó vội vã bước đến, mặt lộ rõ vẻ lo lắng, dường như giả vờ.
"Vân Châu của trẫm, con chịu khổ ."
Lúc , mới rõ đang quỳ bên ngoài chính là Trần Phương.
Ta : "Đừng c.h.ặ.t t.a.y , ."
Hắn giúp thấy rõ con thật của Tịch Liệt, cũng đưa rời khỏi .
Hoàng đế lạnh: "Chỉ là một kẻ giả mạo, dám để con gái trẫm chịu tội ."
, tin đồn trong dân gian sai.
Năm đó, để giành lấy danh hiệu Hoàng trưởng tôn, Đại hoàng tử giao con gái ruột của cho nhà họ Tống nuôi dưỡng, đặt tên là Tống Trân.
Đáng tiếc, Tống gia chăm sóc , mất nàng khi mới mười tuổi. Thế là, nhà họ Tống tìm khắp nơi, kiếm một cô gái vài phần giống nàng.
Họ mời cao nhân dịch dung, chỉnh sửa xương mặt của kẻ giả mạo để thể thật giả khó phân.
Nhà họ Tống sớm phạm tội lừa gạt thiên tử. Vậy nên, việc phản bội đó cũng gì bất ngờ.
Còn , chính là Tống Trân thật. Là công chúa thật sự.
Ai hàng thật, ai hàng giả???
Ta tìm nhân, nhưng nhà họ Trịnh là giả, còn hoàng đế là thật.
Chỉ là đó một lời dối trá thể vạch trần, nên hoàng đế sắp đặt cho phận tiểu thư thất lạc của nhà họ Trịnh.
Con cháu hoàng thất đông đúc, hoàng đế nhất thiết thương yêu . là đứa con duy nhất của vợ hy sinh vì ông trong trận chiến đoạt vị.
Ta là đứa trẻ từng ông từ bỏ, cũng là một công chúa mang huyết thống hoàng tộc.
Trần Phương : "Trong ngục đổi sang một tử tù khác."
"Tịch Liệt đang chạy khắp nơi, thiên lao gặp Điện hạ..."
Ta cắt ngang: "Ta về."
Hoàng đế hỏi: "Về ?"
"Con về Thanh Thành."
Hoàng đế trầm ngâm trong giây lát.
Rồi hỏi: "Nghĩ kỹ ?"
"Nghĩ kỹ , nơi hợp với con."
Lần đầu tiên, trong đôi mắt luôn giả vờ hiền hòa của hoàng đế, thấy chút ít sự hiền từ thật sự.
Ông đưa tay xoa đầu , : "Nếu con quyết định, trẫm sẽ cho phép. Con là đứa trẻ đầu tiên của trẫm, trẫm nợ con."
Ông , dường như xuyên qua , hoài niệm về hoàng hậu từng cùng ông nắm tay chinh chiến.
"Con yên tâm, dù thể công khai bảo vệ con, trẫm cũng sẽ để con chịu thiệt."
---
9 【Tịch Liệt】
Mấy ngày đầu khi Trịnh Vân Châu đưa , Tịch Liệt từng dành thời gian tìm nàng bởi vì Tống Trân hoảng sợ quá độ nên hát sốt.
Đại phu , nàng chắc hẳn lâu nay sống trong lo lắng bất an, suy nghĩ quá nhiều nên mới dễ dàng dọa sợ như .
Tịch Liệt nhíu mày, đồng ý với cách , Tống Trâ là xưa nay luôn trầm , coi nhẹ sinh tử.
Việc để Trịnh Vân Châu thế nàng chính là chủ ý của . Hắn nhất quyết như , nếu , Tống Trân chắc chắn sẽ chịu đồng ý.
💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓
Ba ngày , Tống Trân hạ sốt, Tịch Liệt bắt đầu tìm cách xoay sở.
dù nhiều ngày trôi qua, vẫn thể thiên lao.
Quan trông coi ngục ngày thường nhận tiền bạc chút do dự, mà đột nhiên công chính liêm minh một cách kỳ lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/van-chau-la-tran-chau-xodl/chuong-6.html.]
Trong lòng Tịch Liệt dâng lên một dự cảm chẳng lành. Kế hoạch để Trịnh Vân Châu thế Tống Trân vốn tính toán từ .
Có vô nhân chứng và vật chứng thể chứng minh Trịnh Vân Châu là Tống Trân. Chỉ cần đợi thêm vài ngày, xác nhận Tống Trân an thì sẽ đến nhà lao đón Trịnh Vân Châu .
Trong thời gian , cũng sẽ sắp xếp để nàng thể sống thoải mái hơn trong ngục.
Hơn nữa, Tống Trân là công chúa, Trần Phương dám hại giả mạo nàng. Mọi chuyện vốn tính toán hảo.
hôm đó, Trần Phương đến quá nhanh, đây cũng là điều mà hiểu nổi.
Đáng lý, với phận là “diều hâu” của thiên tử, Trần Phương thể nào Tống Trân là ai. Vậy tại ngang nhiên đến bắt nàng?
Hôm đó, Tịch Liệt kịp trốn , còn Trần Phương thẩm vấn mấy .
Nghĩ , e rằng Trần Phương dễ dàng thả như thế.
Tịch Liệt dùng hết tất cả các mối quan hệ, chỉ để thể thiên lao gặp Trịnh Vân Châu một .
Để với nàng…hãy chờ thêm chút nữa, nhất định sẽ đưa nàng ngoài.
tất cả đều vô ích.
Lúc , là một tháng kể từ khi và Trịnh Vân Châu chia xa.
Tần Lương bên cạnh, nhạo: "Một tháng , còn cố chấp gì? Huynh tưởng Trần Phương là loại ôn nhuận thiện chắc? Sợ là họ Trịnh sớm..."
Tịch Liệt đá văng ngoài.
Hắn suy nghĩ cả đêm, sáng hôm liền đến Trịnh phủ. Vừa gặp cha của Trịnh Vân Châu, liền quỳ xuống.
Hắn thẳng thắn thừa nhận lầm của , chỉ cầu xin Trịnh lão gia, nếu ông quan hệ gì trong triều, xin hãy giúp ngục gặp nàng một .
Trịnh lão gia xong, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, xác nhận : "Ngươi ... ngươi vì Tống Trân, đưa con gái thiên lao?"
Rõ ràng là chuyện . Rõ ràng là cách giải quyết nhất, bảo Tống Trân, tổn hại đến Trịnh Vân Châu nhưng khi những lời từ miệng khác, khiến cảm thấy hổ và giận dữ.
Tịch Liệt im lặng, gật đầu.
Trịnh lão gia mỉa mai .
"Tề tướng quân, xin mời về cho. Ta cũng cách nào giúp ."
Nói xong, ông xoay rời .
Tịch Liệt lập tức dậy, thể tin nổi:
"Nàng là con gái của ông, ông thể thờ ơ như ?!"
Trịnh lão gia liếc một cái.
"Nó cũng là thê tử của ngươi đấy thôi. Ngươi chẳng cũng chính tay đưa nó tay Trần Phương ?"
Tịch Liệt cứng họng, lời nào.