Vạn Cổ Long Đế
Chương 62: Xem như ngươi lợi hại!
“Ngươi nói xem ngươi đã tăng lên cấp hai rồi mà sao ngoại hình vẫn không có chút thay đổi nào vậy?”
Lâm Thần nắm Nuốt Nuốt, nhìn kỹ một lúc lâu. Đúng là không thay đổi một chút nào!
“Huyễn thú của người ta đều trông rất ghê gớm. Chỉ có ngươi là cây non cỡ bàn tay, nhìn giống đồ cùi bắp.”
“Ngươi biết cái gì, độ mạnh yếu của huyễn thú không liên quan gì đến ngoại hình cả, tên ngốc to con có tác dụng gì hả!” Nuốt Nuốt bĩu môi, “Không nói nhiều với ngươi nữa!”
Dứt lời, Nuốt Nuốt chạy sang một bên.
Nó mới vừa tăng lên một cấp, tinh thần rất mệt mỏi, ngã đầu là ngủ.
“Nuốt Nuốt dần tăng cấp, gỡ phong ấn lực lượng, chiến lực của ta cũng theo đó mà mạnh hơn”
Lâm Thần đánh bừa vài quyền, cảm giác được tiếng xé gió và khí lực đều mạnh hơn vài phần. Đồng thời, sự lĩnh ngộ Đế Quyết của hắn cũng càng sâu hơn một chút.
“Từ khi ta bắt đầu tu luyện lại, ta không hề thiếu công pháp, chỉ hơi thiếu võ kỹ, phải tìm một ít võ kỹ có thể tăng lên chiến lực để tu luyện mới được”
Lâm Thần nằm Tụ Linh Châu, nghĩ nghĩ gì đó.
Tụ Linh Châu hút hết linh khí trong khu vực này, tụ lại thành lốc xoáy, điên cưồng trút vào trong cơ thể Lâm Thần.
Đợi Nuốt Nuốt tỉnh ngủ rồi hỏi nó vậy. Hỏi nó xem có võ kỹ thích hợp với mình hay không.
Nếu không có thì đi hỏi Tô Vũ Vĩ.
Lâm Thần nghĩ vậy, rồi nhắm mắt lại, bắt đầu dựa theo cách hô hấp được ghi trên Đế Quyết hút linh khí trong không trung, vận chuyển vài vòng trong cơ thể, sau đó thở ra khí bẩn.
“Hít”
Tiếng hô hấp trầm thấp tựa như rồng thở.
Mỗi lần hít vào thở ra đều hút hết tinh hoa linh khí, không lãng phí một chút nào.
Nếu chỉ bàn về cách hô hấp thì hắn mạnh hơn các thiên kiêu khác rất nhiều.
Một đêm lặng lẽ trôi qua. Nuốt Nuốt dụi mắt, tỉnh lại từ giấc ngủ.
Ánh mặt trời buổi sáng chiếu lên người Lâm Thần, khiến bóng dáng hắn càng thêm thẳng tắp.
“Lâm Thần, ngươi tu luyện suốt đêm hả, vất vả vậy sao.” Nuốt Nuốt ngáp một cái, giấc ngủ tối qua cực kì thoải mái.
“Nuốt Nuốt, ngươi có loại võ kỹ nào mạnh một chút, có thể tăng lên chiến lực hay không?”
Lâm Thần không hề quên những lời mà Từ Khôn đã nói với mình vào hôm qua.
Sắp tới sẽ có rất nhiều đệ tử dùng đủ loại cách để đến khiêu chiến mình.
Có thể đánh thắng thì đánh, không thể đánh thắng thì trốn!
“Võ kỹ? Để ta nghĩ lại xem..” Nuốt Nuốt nhíu chặt mày, bắt đầu suy nghĩ.
Có thể thấy được ký ức và huyết mạch của nó đều bị phong ấn.
Đế Quyết và Vạn Mộc Tranh Vanh Thể trước đó đều là do nó vô thức nhớ ra tới rồi lập tức chia sẻ với Lâm Thần.
Lúc này, Lâm Thần đột nhiên hỏi nó về võ kỹ.
Nó phải nhớ kỹ lại xem có võ kỹ hay không.
“Có rồi!"
Vài giây sau, Nuốt Nuốt phấn khích nói: “Võ kỹ này rất mạnh, lại còn mang tính trưởng thành, ngươi muốn học. không?”
“Bớt nói nhảm, mau dạy ta đi!”
Lâm Thần thúc giục.
“Ta có thể dạy ngươi, nhưng ngươi phải cho ta mười viên linh ngọc ba linh văn!” Nuốt Nuốt chào giá cực cao, cười ha hả nói: “Trước đó trong phủ Kinh Lôi, cộng thêm cô nàng kia đưa ngươi, chắc chẳn là ngươi vẫn còn linh ngọc, đừng giấu nữa, lấy ra đi!”
“Không học!” Lâm Thần quay đầu: “Ta đi hỏi Tô Vũ Vil Chắc chắn là nàng sẽ đưa ta võ kỹ rất mạnh!”
“Ø, Lâm Thần, ngươi đừng nói đùa, võ kỹ của ta mới là mạnh nhất!" Ý cười trên mặt Nuốt Nuốt cứng đờ: “Mười viên hơi nhiều, năm viên, năm viên thôi được không? Chỉ cần ngươi cho ta năm viên linh ngọc ba linh văn, ta nhất định sẽ dạy võ kỹ cho ngươi!”
Thấy Lâm Thần thật sự đi, Nuốt Nuốt sốt ru viên được chưa?”
“Một viên!”
Lâm Thần lấy một viên linh ngọc ba linh văn từ trong nhẫn trữ vật ra, xụ mặt nói: “Muốn thì lấy, không muốn thì thôi, dù sao Tô Vũ Vi cũng có rất nhiều võ kỹ!”
“Xem như ngươi lợi hại!”
Nuốt Nuốt khóc không ra nước mắt.
Cứ như vậy, bọn họ hoàn thành giao dịch với giá một viên linh ngọc ba linh văn.
“Chiêu này tên là Long Ngọc Thủ, khi dùng nó thì chưởng như rồng, cứng như ngọc, có điểm chung với Vạn Mộc Tranh 'Vanh Thể, có thể bổ trợ tăng mạnh lẫn nhau.”
Nuốt Nuốt giơ tay, đánh một luồng ký ức vào giữa mày Lâm Thần.