Vạn Cổ Long Đế
Chương 63: Long Ngọc Thủ?
Long Ngọc Thủ?
Lâm Thần nhướng mày trong mắt lướt qua vẻ phấn khích.
Cứ là dồ mà thằng nhãi Nuốt Nuốt cho mình, dù là Vạn Mộc Tranh Vanh Thể hay là Đế Quyết • Quyến Một thì đều cực kì quý giá.
Vậy nên Long Ngọc Thủ có lẽ cũng không bình thường.
Phương pháp tu luyện Long Ngọc Thủ hoàn chỉnh đã được in vào trong đầu, không cần phải đi nghiên cứu những câu chữ khó hiểu, chỉ cần nhắm mắt tưởng tượng là mọi phương pháp tu luyện đều nằm trong tầm tay.
“Xoátr
Lâm Thần vận chuyển linh khí trong cơ thể, dần dần tụ tập lên tay phải.
Đặc điểm của Long Ngọc Thủ là khi tu luyện đến cảnh giới cao nhất thì cả cánh tay sẽ cứng như kim cương.
Dù là quyền hay là chưởng dều có uy lực cực kì mạnh mẽ.
Mấu chốt là khi tu luyện đến cảnh giới cao nhất còn có thể phát ra một tia long uy.
Một tia long uy kia mới thật sự là linh hồn của Long Ngọc Thủ.
“Để ta luyện thử cho ngươi xem!”
Nuốt Nuốt nghênh ngang nhảy xuống vai Lâm Thần, chỉ vào một người đồng trong phòng luyện công, cười nói: “Tinh túy của Long Ngọc Thủ ở một chữ ‘cứng’. Dồn linh khí xuống bàn tay, khiến bàn tay như được tôi luyện hàng nghìn lần, trở nên cực kì cứng rắn, đạt tới mức độ kia thì uy lực trong một chiêu có thể phá núi phá đá, vô cùng khoa trương.”
Lâm Thần nhìn Nuốt Nuốt, trong mắt chứa đầy tìm tòi.
Hắn thật sự nắm được phương pháp tu luyện Long Ngọc Thủ, nhưng chỉ xem thì không hiểu được bao nhiêu, có Nuốt Nuốt làm mầu một lần thì sẽ dễ hiếu hơn rất nhiều.
Nuốt Nuốt biến dây leo thành cánh tay, tụ tập linh khí lại, một lớp màu xanh ngọc nhợt nhạt chợt phủ lên cánh tay, mới đầu hơi trong suốt, nhưng khi linh khí phủ lên, lại hoàn toàn biến thành xanh biếc, trông giống như một khối ngọc hoàn mỹ đang tỏa sáng rực rỡ.
“Bùm!”
Nuốt Nuốt vung quyền ra, đấm mạnh lên người dồng.
Nó ra tay vừa nhanh lại vừa mạnh.
Một quyền nện thẳng vào đầu người dồng.
“Răng rắc!”
Một tiếng nứt thanh thúy vang lên. Người đồng
cực kì cứng rắn vỡ nứt từ trên đỉnh đầu ngay tại giây phút này.
Sau đó, vết nứt lan ra toàn thân, rồi vỡ nát hoàn toàn!
Nuốt Nuốt thu tay lại, cười khẽ nói: “Long Ngọc Thủ chính là như vậy!”
Lâm Thần thấy hết mọi thứ, con ngươi co rút lại.
Hắn nhìn từ đầu đến cuối, trong lòng chỉ cảm thấy uy lực của Long Ngọc Thủ quả nhiên rất mạnh mẽ.
Gợn sóng không khí tản ra ngay tại giây phút ấy mơ hồ sánh ngang với vạn vật, đồng thời có chứa một luồng hơi thở từ rồng, mạnh mẽ lại nặng nề, giống như một con rồng khổng lồ chợt hiện ra rồi rơi xuống từ khồng trung, đâm vỡ núi non.
“Thảo nào có tên là Long Ngọc Thủ, đúng là mạnh mẽ như rồng, cứng rắn như ngọc!”
Lâm Thần hít sâu một hơi, trong lòng nảy sinh vô số mong chờ.
Nếu mình có thể tu luyện được chiêu thức kia thì sức chiến đấu nhất định sẽ tăng mạnh trong các trận chiến ở tương lai.
“Nuốt Nuốt, làm mầu một lần nữa đi!” Lâm Thần bước lên trước một bước, giọng điệu có vẻ phấn khích.
Nuốt Nuốt lắc đầu, rồi nhếch miệng cười nói: “Muốn học cũng được, lấy ba viên linh ngọc ba linh
văn ra trước đi!
Lần này nó khôn ra rồi, không còn mở miệng là chào giá đầy trời nữa.
Nói cách khác, nếu lỡ dọa Lâm Thầnm thì nó sẽ chẳng có gì cả.
“Ba viên đúng không? Cho ngươi!”
Lâm Thần búng tay, ba viên linh ngọc ba linh văn bay vào tay Nuốt Nuốt.
“Răng rắc! Răng rắc!”
Nuốt Nuốt không nói nhiều, ném linh ngọc vào trong miệng.
Nó nhai nuốt linh ngọc liên tục, phát ra tiếng vang rôm rốp.