VÂN LỘ - 10
Cập nhật lúc: 2025-07-22 21:47:35
“Chắc là Vân Lộ đêm qua mệt quá, nên mới để quên bát thuốc an thai quý giá . , nay là trong lòng Hầu gia, tỷ tỷ đây chẳng ngại đích mang thuốc tới cho .”
Nàng dịu dàng ngọt ngào.
Thẩm Vãn Ngâm xưa nay luôn lễ binh , để khác kẻ xung phong.
Lưu mụ đưa thuốc cho , bộ cúi hành lễ:
“Xin thỉnh di nương uống thuốc, đừng khó bọn nô tỳ.”
Chỉ điều, giờ còn dễ mắc lừa nữa.
Ta lạnh nhạt đẩy bát thuốc , từ chối sự trói buộc bằng đạo đức của họ.
“Thuốc , hôm nay uống. Về tỷ cũng cần mang đến nữa.”
“Tối qua Hầu gia với , con cái vốn như gieo hạt mùa xuân, gặt hái còn xem thiên thời địa lợi. Có thì , thì nên cưỡng cầu. Muội và Hầu gia tận tâm tận lực, còn thì tùy trời.”
Nụ mặt Thẩm Vãn Ngâm lập tức đông cứng .
Nàng chằm chằm, vẻ dịu dàng ngụy trang trong mắt tan vỡ thành tro bụi.
“Xem quên ơn tri ngộ của tỷ tỷ . Mới sủng một chút ỷ sủng mà kiêu.”
Nàng còn dám mặt dày nhắc chuyện đó.
Ta ngẩng đầu thẳng mắt nàng, từng lời vô cùng rõ ràng:
“Chẳng chính phu nhân , chúng chỉ là lợi dụng lẫn . Nay tỷ là Hầu phu nhân đắc ý, ai nghi ngờ Thẩm gia nữa, sứ mệnh của cũng thành.”
“Huống hồ, phu nhân dùng ân tình để ép , cư xử ngang ngược, thì khác gì bà chủ thanh lâu? Hay là… Thẩm gia định giống như năm xưa, diệt sạch cả đám nô tỳ chừa một ai?”
“Ngươi dám vu khống ?”
Giọng Thẩm Vãn Ngâm bỗng trầm xuống.
“Dù giữa và ngươi chẳng còn nợ nần gì nhưng hiện giờ là chủ mẫu của Hầu phủ, còn ngươi là thất mà dám vô lễ. Ta dùng gia pháp trị ngươi là chuyện hợp lẽ. Lưu mụ, đánh cho !”
Giọng nàng đầy sát khí.
“Tỷ tỷ vội gì , còn hết mà.”
Ta mỉm.
“Các vị phu nhân của Hầu gia đều là tiểu thư danh môn khuê tú, bảo bối trong nhà. Tỷ xem, nếu mà ngoài bừa vài câu, liệu họ truy bà v.ú từng hầu hạ ba đời phu nhân như Lưu mụ đây, mang tra khảo?”
Lưu mụ hoảng sợ, quả nhiên dám tay.
“Ngươi chỉ giở trò mượn oai hùm, bằng chứng gì !”
Thẩm Vãn Ngâm chọc giận , giật lấy roi mây định đích tay.
Bình thường trông thì dịu dàng yếu ớt nhưng lúc nổi giận phu nhân dữ dằn trò.
Chỉ riêng việc đỡ lấy tay nàng cũng khiến dùng đến sáu phần sức.
“Hôm nay bao nhiêu ánh mắt, hề vô lễ nửa lời. Nếu Hầu gia hỏi đến, phu nhân định lấy lý do gì mà giải thích đây?”
O mai d.a.o Muoi
“Hay lắm, thật quá! Ta đúng là rước sói nhà, tự tay rước họa !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/van-lo/10.html.]
Lồng n.g.ự.c Thẩm Vãn Ngâm phập phồng tức giận.
“Vân Lộ, ngươi cứ chờ đấy!”
Đêm đó, Lưu mụ âm thầm xử lý.
Thẩm Vãn Ngâm quyết tay thì còn nương tình.
Nàng cho đổ thuốc độc miệng Lưu mụ, cuộn bằng chiếu, ném thẳng bãi tha ma.
Tên què sai đến từ sớm, đợi ở đó, kịp thời đem Lưu mụ lúc vẫn còn thoi thóp cứu về.
“Cho dù cứu sống , cũng moi chút lời thật từ miệng bà .”
Chuyện đời khó lường, buộc chuẩn đường lui cho bản .
Thẩm Vãn Ngâm là thời thế.
Nhất là khi đang sủng ái, nàng sẽ chính diện đối đầu.
Mãi đến khi chẩn đoán mang thai, nàng mới bắt đầu tay.
“Mang thai thì gì ghê gớm? Sinh , phúc nuôi lớn mới là bản lĩnh thật sự!”
“Thế gian bao nhiêu nữ nhân vui mừng khi mang thai, cuối cùng c.h.ế.t vì băng huyết khó sinh, con thì c.h.ế.t yểu.”
là lời nguyền độc ác.
Nữ nhân thai vốn dễ xúc động, nàng cố tình truyền những lời tai .
Muốn khiến lo lắng bất an, để từng chút từng chút phá hoại tinh thần của , khiến sống trong sợ hãi ngày đêm.
12
Vì , Thẩm Vãn Ngâm tự dựng nên một sân khấu, tung tin nàng và Tiêu Lẫm vẫn viên phòng.
Lúc gửi lễ tiết đến các phủ, nàng cố tình để bà v.ú bên cạnh lỡ miệng kể :
“Phu nhân nhà đêm nào cũng ôm phòng trống thầm, Vân Lộ di nương trẻ trung xinh nịnh bợ nên Hầu gia sớm còn nhớ đến phu nhân nữa. Mấy hôm , phu nhân bụng đưa thuốc an thai, mà di nương đem trả mặt , còn Hầu gia chỗ dựa, cần phu nhân bận tâm, phu nhân đau lòng mãi.”
“Thế thì còn thể thống gì? Đường đường là chính thất chủ mẫu Hầu phủ, thành nửa năm mà chẳng thấy mặt trượng phu, để một kỹ nữ hạ đẳng chen lên , bám riết lấy Hầu gia ngày đêm buông.”
Chờ đến khi đám mệnh phụ phẫn nộ bất bình, Thẩm Vãn Ngâm vẻ độ lượng, đỡ:
“Dù Vân Lộ di nương cũng đang mang thai con của Hầu gia, chỉ cần thể nối dõi cho Hầu phủ, là ai thì gì khác biệt .”
Khắp phố lớn ngõ nhỏ, ai cũng bàn tán râm ran.
Về tình, Tiêu Lẫm đúng là thiên vị.
Về lý, bạc đãi chính thất là tội Ngự sử dâng tấu.
Thẩm Vãn Ngâm đẩy bản thế yếu, ép đưa nam nhân đầu gối tay ấp về bên nàng .
Đêm , Tiêu Lẫm mang theo một chiếc mũ hổ con đến thăm :
“Ta linh cảm, Vân Nhi chắc chắn sẽ sinh một tiểu tướng quân oai phong.”