Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

VÂN LỘ - 4

Cập nhật lúc: 2025-07-22 21:47:27

Tại trái tim chân thành nâng niu, chỉ là vật đặt cược rẻ mạt trong trò cá cược của bọn họ?

 

Chỉ vì đầu thai sai chỗ, nên đáng giày xéo ?

 

Ta há miệng mắng nhưng cổ họng như nuốt viên sắt, nghẹn cứng.

 

Không cho thời gian chấp nhận sự thật, bà chủ đến hỏi tội.

 

Một cái tát bỏng rát, vang giòn.

 

giận đến run mắng:

 

“Tiện nhân tự sa đọa! Mười mấy năm khổ công đào tạo ngươi, một tên nam nhân chỉ giỏi dẻo mồm dụ dỗ lừa sạch xác. Giờ ngươi trở thành một đóa hoa tàn, ai còn chịu bỏ bạc đến mặt ngươi?”

 

Cố Ngọc là nam nhân duy nhất bước khỏi hương phòng của vẹn.

 

Sự thành công của biến thành tâm điểm của mũi tên.

 

Bà chủ tay thật.

 

chẳng buồn quan tâm bao nhiêu c.h.ế.t, cũng tay.

 

bọn họ cũng đều tự nguyện ký sinh tử trạng mà.

 

để tâm là đẩy tên tuổi Xuân Phong Lầu vang xa hơn nữa.

 

Mà sống trong chốn phong trần, đánh cược chân tình và mộng tưởng si tình… cái giá trả là sống bằng c.h.ế.t.

 

Bà chủ từng chữ như d.a.o cứa:

 

“Một đóa hoa cao lãnh mất trinh tiết, chẳng còn giá trị gì nữa.”

 

“Nhân lúc còn trẻ trung xinh , ngày mai sẽ gọi bà mối đến bán ngươi , đỡ mất mặt Xuân Phong Lầu.”

 

Lòng n.g.ự.c như một mảng, đau đến nghẹn thở.

 

Ta đúng là một con thiêu ngu xuẩn, liều lao ngọn lửa do chính chọn.

 

Cuối cùng cố chấp đốt gãy cánh, đến cả tro tàn cũng chẳng còn.

 

5

 

Ta ném nhà củi.

 

Nhìn bức tường đá dày sừng sững bên cạnh, đột nhiên nảy ý c.h.ế.t.

 

Ta mắng Cố Ngọc trong lòng là tên bạc tình, là thứ cặn bã giả nhân giả nghĩa; mắng bà chủ là tiện nhân chỉ lợi ích, ích kỷ vô sỉ.

 

mắng cỡ nào, bọn họ cũng chẳng thấy lấy nửa câu, càng chẳng bao giờ nghĩ tới cảnh khốn khổ của bây giờ.

 

Người vẫn , nữ nhi đem bán, vận mệnh về thế nào đều trong miệng mấy bà mai mối, nịnh vài câu dễ khi còn nhà quyền quý nha ; lỡ đắc tội chỉ thể đến nơi thấp kém, kỹ nữ hạ đẳng.

 

Ta ngẩn ngơ suốt đêm, cuối cùng vẫn nhát gan, dám c.h.ế.t.

 

, vận mệnh rốt cuộc cũng ưu ái một .

 

Xuân Phong Lầu đến một bà mối, dẫn theo một vị quý phu nhân khí chất bất phàm.

O Mai d.a.o Muoi

Hai chỉ đích danh gặp .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/van-lo/4.html.]

Ta như một mảnh giẻ rách, mấy tên kỹ nam khiêng phòng khách.

 

“Gặp quý nhân mà giữ kẽ, lỗ mãng như thế còn thể thống gì?”

 

Bà chủ giả bộ quát mắng mấy đó, sang quý phu nhân lấy lòng.

 

Phu nhân ngượng ngùng che miệng bằng khăn tay.

 

Bà chủ liếc mắt đầy ẩn ý với bà mối ăn mặc chỉnh tề bên cạnh quý phu nhân, vồn vã khoác tay bà :

 

“Tỷ của , hiếm khi tỷ ghé chơi, mang cho vụ ăn gì đây?”

 

Cả hai cùng đưa mắt về phía , trao đổi ánh mắt ngầm.

 

Rồi bà mối bắt đầu trổ tài:

 

nịnh hót, :

 

“Phu nhân, nàng mới treo biển đến nửa năm mà khắc c.h.ế.t hơn chục gã nam nhân, đúng là mệnh đá thật sự đó ạ! Nạp nàng về, nhất định thể trừ tà giải họa cho ngài. Hơn nữa, thể nàng hiện vẫn còn xem là trong sạch…”

 

Từ lời của bọn họ, nhanh chóng hiểu đầu đuôi.

 

Quý phu nhân đó là Thẩm Vãn Ngâm, kế thất thứ tư của Trấn Bắc Hầu.

 

Ba thê tử của Hầu gia đều c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, vì thế Hầu phủ lời đồn khắc thê.

 

Thẩm gia vì trèo cao, bất chấp đều né tránh Hầu phủ, vẫn ép gả nữ nhi đó.

 

Nghe Thẩm gia tìm thầy đoán mệnh, bảo rằng chỉ cần đưa một nữ tử mệnh cứng đến bên Hầu gia chịu c.h.ế.t thì từ đó về Thẩm Vãn Ngâm sẽ sống yên , đầu bạc răng long với phu quân.

 

Thấy vẫn còn ngây đó, bà chủ tức giận, đá mấy phát:

 

“Còn mau dập đầu tạ ơn phu nhân trúng ngươi?”

 

Thẩm Vãn Ngâm cau mày, giọng bình tĩnh nhưng thiếu uy nghiêm:

 

“Nếu những cô nương bất hạnh như thế , Xuân Phong Lầu của bà lấy gì mà lớn mạnh? Cùng là nữ nhân cần gì quá đáng như , khó một tiểu cô nương?”

 

Bà chủ rụt cổ, liên tục xin .

 

Thẩm Vãn Ngâm đích dậy, đỡ cánh tay , dịu dàng kéo dậy:

 

“Ta chuộc cho cô nương, đưa Hầu phủ cho Hầu gia. Cô nương đồng ý ?”

 

Quý nhân mà cũng hỏi ý ?

 

Ta ngẩn ngơ lâu.

 

Đây là nơi nhất thể đến lúc , lý do gì để từ chối.

 

vẫn mạnh dạn thử một .

 

“Được, nhưng lấy khế của . Ta nhập lương tịch, từ nay tự do.”

 

cũng là bán.

 

Đánh cược một , đổi tương lai hơn.

 

Thẩm Vãn Ngâm mỉm , như gió xuân thoảng qua:

 

Loading...