VÂN THƯỜNG - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-29 21:41:55
1
Thời loạn thế , trinh tiết của nữ tử thành thể diện của nam nhân.
Đêm thành hôn, Từ Thế Khôn từng tỉ mỉ thuật cho , nguyên thê Liễu Như Mi của phản bội phu thê tình thâm , giữ lễ giáo nữ tử thế nào.
Hắn , khi buôn bán ở phương bắc một năm rưỡi, nàng cùng nam tử lạ qua đường cấu kết thông gian, khiến trở thành trò khắp đất Thượng Châu.
“Ta giàu thì ? Cuối cùng vẫn là con rối thiên hạ chê , xem là kẻ đội nón xanh đáng thương mà thôi!”
Hắn nghiến răng ken két, răng hàm siết chặt.
Tay siết lấy tay , càng lúc càng chặt, đau đến tận xương.
Chính khoảnh khắc khiến tỉnh táo.
Người từng rắn cắn một , khó tránh lòng sinh đa nghi, đem bóng nọ áp lên .
Ta cuống quýt mở miệng thề thốt:
“Phu quân yên tâm, gả nhà , tất sẽ an phận nơi khuê phòng, tuyệt khiến mất mặt, càng để đời khinh chê.”
Nến hỷ lay động chập chờn.
Hắn , trong mắt tựa hồ một thoáng ngẩn ngơ.
Ta bất giác khẽ run, các ngón tay nắm đến cong .
Hắn phát giác, vội vàng buông tay, ngập ngừng xin :
“Nàng là nàng, còn nàng là nàng , nàng hạng như .”
“Chúng kết tóc thành phu thê, chỉ cần nàng phụ , tất phụ nàng.”
2
Phu thê hòa thuận cũng chỉ nửa năm.
Từ Thế Khôn phía bắc buôn bán nữa.
Có vết xe đổ , vốn định đưa cùng .
mấy cửa hàng ở Thượng Châu xảy biến cố, nếu kịp thời tra xét căn nguyên sợ rằng đại họa sẽ giáng xuống.
Phụ từng là sư gia nha môn, khi còn sống, những toan tính sổ sách từng tai mắt thấy.
Dù đó gả phế bỏ học hành thêm nhưng khi gả Từ gia, liền nhặt từng chút một, càng ngày càng thành thạo.
Mấy vụ ăn nhỏ qua tay , chẳng những sinh lời còn khiến mang danh hiền thê trợ phu.
Ta thường miệng sự đều là nhờ phu quân dạy dỗ, cũng giúp Từ Thế Khôn lấy ít thể diện nơi đất Thượng Châu.
Cân nhắc lợi hại nhiều bề, Từ Thế Khôn bỏ ý định dẫn theo, để ở .
Phần là vì thấy đích thực là thể giúp đỡ, phần cũng chẳng qua vì sợ ... hồng hạnh xuất tường.
Trước ngày lên đường, trốn ở cửa , dặn dò trăm bề bọn quản sự trong mấy cửa tiệm: nhất nhất theo dõi nhất cử nhất động của .
Ta qua với ai, chuyện gì, mỗi ngày đều thư báo , để dù ở nơi xa muôn dặm, cũng nắm rõ trong lòng bàn tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/van-thuong/1.html.]
Ta xem như thấy, chỉ chú tâm kiểm sổ, tiếp khách ngoài, hành sự thận trọng, chỉ mong giữ trong sạch.
Nào ngờ, chính Từ Thế Khôn, lòng đổi .
Nửa năm trở về, phía còn theo một cỗ kiệu nhỏ màu hồng thắm, vẻ mặt áy náy, ấp úng lời.
Ta liền hiểu, ở bên ngoài hồng nhan tri kỷ, nạp .
Phu thê nửa đường, từng nếm trải gió sương, cầu mong đầu bạc răng long, chi bằng giữ lễ tương kính như tân.
Huống chi, nhà buôn nạp là chuyện thường tình, chẳng qua thêm một kẻ ăn cơm trong nhà, nếu nàng thể sinh con, cũng coi như giải nỗi khổ thai nghén cho .
O mai d.a.o Muoi
Hà tất gắt gao bức ép, tự mang tiếng ghen tuông nhỏ nhen?
Thế là thản nhiên đồng ý, cho kiệu phủ.
Tưởng nàng chỉ là , lấy sắc hầu mà thôi.
Nào ngờ, khi nàng vén màn kiệu, quỳ xuống mặt dâng , dung nhan quyến rũ yêu mị mang theo nụ khiêu khích, đường hoàng hiện diện.
Chén trong tay , phút chốc rơi thẳng xuống đất.
Dù từng gặp mặt nhưng từng thấy chân dung nàng .
Trong kho chứa của phủ, mấy chiếc hòm lớn đựng đầy tranh vẽ nàng chất cao như núi.
Hạ nhân trong phủ xác nhận với : đó chính là thê tử nguyên phối mà Từ Thế Khôn từng hưu bỏ, Liễu Như Mi.
Bấy giờ họ còn ngụ ý nhắc : kho phủ đều do Từ Thế Khôn định đoạt.
Ta chẳng để tâm, bởi từng nghĩ đến sẽ một ngày, Từ Thế Khôn đem nàng trở về, màng hiềm khích cũ, nạp nàng .
3
Ta chỉ thấy khó hiểu đến cực điểm.
Rốt cuộc là thứ gì thể khiến một nam nhân từng nhục đến tận xương tủy, cam lòng ăn cỏ nhổ?
“Phu nhân , chuyến gian nan ngoài ý liệu. Hành thương ở Tuyền Châu tính kế còn vướng án mạng, nếu nhờ gặp Như Mi, chỉ sợ sớm suối vàng.”
Từ Thế Khôn thở dài, lòng vẫn còn sợ hãi.
Thì là vì ân cứu mạng.
Nghe năm xưa gian tình bại lộ, Liễu Như Mi sinh tâm hối cải, dù Từ Thế Khôn nhẫn tâm hưu thư, nàng cũng chạy theo gian phu bỏ trốn.
Sau chờ đợi kết quả, mới đành nương nơi cửa nhà quan .
Ngờ nhân duyên quái gở, xử vụ án của Từ Thế Khôn chính là Lục huyện lệnh mà Liễu Như Mi đang hầu hạ.
“Lục đại nhân thanh liêm đạm bạc, hiểu lý đạt tình, chẳng những minh oan cho còn thấy Như Mi vẫn còn tình cũ dứt, nên mở cho nàng một đường sống.”
Nói đến đây, Từ Thế Khôn cẩn trọng liếc .
Thấy sắc mặt dị biến, chỉ sai dọn dẹp chén rơi vỡ, liền thêm lời nào.
Hắn gượng một tiếng, :
“Dẫu năm xưa nàng sai nhưng cũng hối đầu.