VÂN THƯỜNG - 2
Cập nhật lúc: 2025-07-29 21:41:56
Huống chi còn cứu một mạng.”
“Hạ nàng coi như trừng phạt đủ, phu nhân nghĩ ...?”
Lời lời dở, đều chiếm .
Ta còn gì?
Huống hồ, năm xưa đội nón xanh là .
“Phu quân cứ chủ, từ đến nay chỉ giữ bổn phận, thuận theo ý phu quân, chẳng nhiều tâm tư rối rắm như thế, cũng chẳng nghĩ xa .”
Ta mỉm ứng đáp, lời nhẹ mà sắc nhọn.
Từ Thế Khôn mới nửa câu, tay vươn định đỡ Liễu Như Mi dậy, lập tức khựng , hổ dừng tại chỗ.
Có lẽ nhớ đến những nhục nhã năm xưa.
Ngón tay duỗi , mặt lạnh mà thu về.
Liễu Như Mi lập tức níu lấy : “Khôn lang tin rửa tâm đổi ý!”
Nàng lóc như hoa lê dầm mưa, đem sự d.â.m loạn đây gán cho ma quỷ mê hoặc tâm trí.
Miệng lưỡi lanh lẹ, chỉ e đường về luyện tập bao nhiêu .
Quả nhiên, đến khi một giọt lệ cố ý lăn xuống rơi mu bàn tay Từ Thế Khôn đang đặt đầu gối nàng .
Hắn như bỏng, lập tức bật dậy nâng nàng lên, liên tục dỗ dành:
“Ta đón nàng trở về là xóa hết hiềm khích, ân oán nhắc nữa, chúng bắt đầu từ đầu.”
“Còn về Vệ gia...”
Khi sang , cách xưng hô của Từ Thế Khôn đổi, đôi mày lạnh lẽo.
Ta bình tĩnh , chờ xem từ miệng sẽ thốt lời lẽ băng giá thế nào.
Liễu Như Mi giành một bước:
“Vệ tỷ tỷ dung , cũng là điều dễ hiểu. Dù năm xưa, cũng là hại phu quân nàng uất ức mà c.h.ế.t, mới khiến nàng thành quả phụ.”
Một câu , nàng liền đem tất cả phản kháng của quy kết là do còn nhớ thương phu quân mất.
nàng đúng.
Người từng tư thông với Liễu Như Mi chẳng ai khác…
Chính là tiền phu của , Sở Liêm Sinh!
4
Khi khốn quẫn tận cùng, chính là lúc gặp Từ Thế Khôn.
Ban ngày, ngâm mười ngón tay dòng nước sông rét buốt giữa mùa đông tháng chạp để giặt giũ thuê kiếm ăn.
Đêm đến cầm lấy kim thêu, móc đỏ dắt chỉ.
Mười đầu ngón tay, tê cóng đóng vảy chai, thương tích chằng chịt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/van-thuong/2.html.]
Chỉ mong đổi lấy đôi đồng để cầu sinh tồn.
Mai mối đến cầu cho , lời như mây bay hoa rơi, chỉ một điều dặn kỹ:
“Thê tử nguyên phối của mê hoặc bỏ nhà mà . Ngươi ngàn vạn chớ dẫm lên vết xe đổ.”
Thế thái nhân tình, vốn dĩ đều tương tự.
O Mai d.a.o muoi
Lúc chẳng nghĩ nhiều, chỉ thấy lễ vật đưa vô cùng hào phóng.
Lại nhân khi hỏi vì chịu khổ như thế, một câu dối trá:
“Phu quân tuy khuất nhưng vẫn một phần mộ đàng hoàng.”
Hắn cảm động lòng thủy chung của , khen là nữ tử mẫu mực, liền bỏ tiền sính lễ, lập tức cưới thê tử.
Lại còn rộng rãi, cùng đắp mộ.
Nào ngờ đến nơi thấy mộ phần, mới nhận : Chu Liêm Sinh chính là gian phu từng thông d.â.m vụng trộm với Liễu Như Mi.
So với điều hoang đường , càng thêm sợ hãi, sợ nhân duyên thể kéo khỏi vực sâu sẽ vì thế mà tan vỡ.
Ta quỳ sụp xuống đất lóc thảm thiết, trong lòng nhanh chóng xoay chuyển, nghĩ cách để biện bạch cho sạch tội danh.
Không ngờ, Từ Thế Khôn chẳng những giận mà còn ngửa đầu dài:
“Lòng thể mờ ám nhưng đạo trời sai một ly!”
Dù từng nhục, từng chê nhưng kết cuộc là Chu Liêm Sinh xương mục đất vàng, còn thì đèn hoa tân phòng.
Mà cưới chính là .
Hắn ngốc nghếch tin đây là thiên đạo tuần , báo ứng nhân quả.
Ta thế thì cũng cam lòng lấy .
Tưởng khổ tận cam lai, gió tạnh mây tan, cũng đến lúc đời chút ánh sáng.
“Chỉ sợ tỷ tỷ hận thấu xương, bởi cả hai phu quân đều một đoạt mất.”
Trên con đường nhỏ trong phủ, nơi qua , Liễu Như Mi lột bỏ vẻ yếu mềm tội nghiệp, rực rỡ còn hơn gió thu ngạo nghễ.
Nàng chẳng chịu song song với , mà còn cố tình , dẫn thẳng đến Thủy Tiên Các, nơi nàng từng ở.
Hạ nhân trong viện bận rộn dọn dẹp, vội vàng tay chân.
Đều là bởi lệnh của Từ Thế Khôn, vật dụng trong các sắp xếp đúng như ngày xưa.
Ta chỉ cảm thấy nực .
Vật còn đổi, dẫu dốc tâm gượng ép thể giống y như ?
Năm xưa, nàng là chính thất.
nay chính thất là .
Còn nàng chỉ là một thất.