Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

VÂN THƯỜNG - 11

Cập nhật lúc: 2025-07-29 21:42:08

Ta thong thả hành lễ, đáp:

 

“Khởi bẩm đại nhân, tiểu nữ là thất trong phủ Từ gia.”

 

“Ngươi là ?”

 

Tần đại nhân lập tức buông lơi cảnh giác, ánh mắt mang theo khinh miệt, thèm để mắt.

 

Chỉ phất tay, bảo tránh qua một bên.

 

Thiên hạ đều , thất là phận thấp hèn như bùn đất. 

 

cũng chính vì phận thấp hèn đó, mà trong lúc đại họa giáng xuống, một lợi thế mà thiên hạ khó ai sánh bằng: trong cửu tộc, chẳng liên đới.

 

Tình thế như , e rằng Liễu Như Mi nhận , giáng từ chính thất xuống nên mới thể bình an bên ngoài, còn nàng vất vả lắm mới lên địa vị chính thê, nay cùng Từ Thế Khôn ngục chịu tội.

 

Nàng điên cuồng giãy giụa, kêu oan thảm thiết:

 

“Nàng ! Nàng là chính thê! Ta mới là ! Ta mới là !”

 

Từ Thế Khôn trừng lớn mắt nàng , thần sắc đầy ngỡ ngàng như chất vấn: mới khi nãy còn tình thâm ý thiết, cớ trong một thoáng lao ngục, hóa thành tự cứu, ai lo nấy?

 

Liễu Như Mi lúc nào còn tâm trí để ý đến ánh mắt của .

 

Nàng bắt đầu mặt kể rõ: là loại nữ nhân lẳng lơ, Từ Thế Khôn hưu bỏ, đó mặt dày về, cam thất để bước chân Từ phủ.

 

“Khẩn cầu đại nhân minh xét! Xin đừng để kẻ khác mê hoặc!”

 

Quả nhiên, trông thấy Tần đại nhân chút do dự, sai đến bắt cả .

 

Ta liền lấy bản cam kết mà Từ Thế Khôn dốc lòng dàn xếp mới , nhẹ nhàng rút từ trong tay áo , đặt mặt ông .

 

Trên đó đầy đủ quan ấn, tên họ, nội dung, rõ ràng rành mạch.

 

Ai là chính, ai là , cần tranh luận, liếc một cái liền .

 

Tần đại nhân giận tím mặt, trừng mắt một cái, tên nha sai đang giữ Liễu Như Mi liền nhảy dựng lên, tát nàng hai cái như trời giáng.

 

Lực đạo nặng độc.

 

Không chỉ đánh đến nỗi nàng thể kêu la, mà còn khiến miệng đầy m.á.u, răng cũng văng hai chiếc.

 

Nàng mềm nhũn ngã lăn đất, thật thảm thương, nhếch nhác vô cùng.

 

Một màn đó Từ Thế Khôn nhất thời quên luôn lý do khiến nàng chọc giận quan sai mà lâm cảnh ngộ thảm hại như thế.

 

Hắn mặc cho lưỡi đ.a.o cứa rách da cổ, vẫn lao tới, chắn lấy nàng .

 

Gậy gộc vung như mưa, giáng thẳng lên thể hai bọn họ.

 

Trong cơn hấp tấp cứu Liễu Như Mi, gào lên phản bác:

 

“Từ gia từng buôn lậu muối! Các chỉ dựa lời suông mà đột ngột xông phủ, tịch thu tài sản, bắt bừa bãi, oan sai trắng trợn như thế, còn là vương pháp? Còn là thiên lý!”

 

Người thương gia vốn trọng lợi khinh tình, hỏi thử thiên hạ ai từng trốn thuế lậu phí.

 

Từ Thế Khôn dám mạnh miệng vô tội diện, đành cố gắng tự biện minh trong chuyện buôn muối. Đáng tiếc, chạm nghịch lân của Tần đại nhân.

 

“Ngươi dạy bổn quan vương pháp?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/van-thuong/11.html.]

 

Tần đại nhân bật lạnh, sải bước tới gần, một cước đá thẳng n.g.ự.c Từ Thế Khôn.

 

“Lục phu nhân đại nghĩa diệt , từ lâu trình tấu lên bổn quan tội trạng của ngươi và tên tham quan Lục Đức Chiêu. Nhân chứng vật chứng đầy đủ, há thể vì vài câu kêu oan của ngươi mà xóa sạch cho ?”

 

“Nói về thiên lý…”

 

Hắn chuyển bước tới mặt Liễu Như Mi, rút khỏi búi tóc nàng một cây trâm vàng, nhạt đùa nghịch trong lòng bàn tay.

O mai d.a.o Muoi

“Miền Bắc loạn giặc, mỗi ngày c.h.ế.t vạn hồn oan, mà chỉ riêng món trang sức nhỏ bé của phụ nhân đây đủ đổi lấy mạng của năm tên quân ngoài tiền tuyến. Ngươi thử xem, đây là thiên lý gì?”

 

17

 

Triều đình đang thời loạn thế, thà g.i.ế.t lầm còn hơn bỏ sót.

 

Đó là thánh chỉ do hoàng đế ban, rõ ràng bằng mực đen trục lụa vàng, giao cho Tần đại nhân với phận khâm sai đặc sứ.

 

Huống hồ, Tuyền Châu từ xưa là chốn phồn hoa giàu , chỉ tiếc nơi đây các thương hộ đồng tâm hiệp lực, Tần đại nhân hết lời khuyên giải, dùng đủ phương pháp nhu cương kết hợp để thuyết phục hiến bạc quân phí, mà bọn họ cứng đầu lay chuyển.

 

Nay Từ gia g.i.ế.t gà dọa khỉ, dẫu bạc trắng chất đầy kho cũng dễ như trở bàn tay.

 

Nửa tháng , gọi lên công đường cuối để thẩm tra.

 

Trước mặt là khẩu cung rõ rành rành.

 

Mấy hiệu buôn mới Liễu Như Mi đưa cho Lục Đức Chiêu, trong kho chứa tới ba nghìn thạch muối lậu, tang chứng bạc một vạn sáu nghìn lượng.

 

Còn về chuyện thông đồng quan thương thì…

 

Người hầu của Lục phủ và Từ phủ đều lời khai xác thực, Liễu Như Mi thường xuyên qua , đủ để kết luận ba gian d.â.m thông mưu, phạm tội ác tày trời.

 

“Vệ thị, ngươi dị nghị gì ?”

 

Thấy chậm chạp chịu điểm chỉ, Tần đại nhân lộ vẻ bất mãn, rõ ràng chỉ mong sớm kết thúc vụ án.

 

Ta nào dám theo, chỉ là lòng chỗ nghi hoặc:

 

“Đại nhân, chỉ thấy cáo trạng mà chẳng thấy kết luận?”

 

“Theo luật xử trảm nhưng nay quân phí thiếu hụt, ngoài tang vật tịch thu nếu Từ gia chịu dốc sạch gia sản, cũng cơ hội sống sót.”

 

Tần đại nhân tưởng còn luyến tiếc chủ cũ, định họ cầu xin một đường sinh cơ.

 

Không chỉ thật lòng khuyên nhủ, mà còn cho phép ngục khuyên giải Từ Thế Khôn.

 

đem cơ hội kể cho ?

 

Tuy Từ gia âm thầm vét sạch quá nửa nhưng mạng Từ Thế Khôn, cũng chẳng đáng giá đến thế.

 

Dù gì cũng là một đoạn phu thê.

 

Ta xin Tần đại nhân cho mang tờ cáo trạng khuyên cùng điểm chỉ.

 

Hắn ban đầu còn kêu oan kêu uổng nhưng khi mắt lướt qua dòng cuối, rõ Liễu Như Mi và Lục Đức Chiêu thông d.â.m thì đột nhiên thất thần.

 

“Sao thể như ! Không thật! Không thật!”

 

Hắn điên cuồng nắm lấy vai lay động, ánh mắt tràn ngập hoang mang như c.h.ế.t đuối bám lấy cọng rơm, chỉ mong mở miệng phủ nhận giúp một câu.

 

Loading...