Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Váy Hồ Điệp - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:08:43

Ta lắc đầu, ngước mắt , ánh mắt kiên định:

“Bùi Thiệu Niên, hiểu rõ nghĩa là gì. Ta của .”

“Huynh còn nhớ Yến Yến tỷ tỷ ? Trước tỷ thường đến chơi với chúng . mấy năm , mẫu tỷ lâm bệnh, phụ tỷ liền bán tỷ cho Lưu viên ngoại .”

“Yến Yến tỷ tỷ lúc nào cũng , tỷ Lưu viên ngoại thường xuyên đánh tỷ . Rồi đó… tỷ thật sự đánh chết.”

“Mẫu tỷ đến huyện nha đòi công bằng, nhưng Huyện Lệnh đại nhân …”

Ta chậm, từng chút một kể những gì .

nhắc đến Yến Yến tỷ tỷ, sống mũi lập tức cay xè, nước mắt lấp đầy hốc mắt.

“Huyện Lệnh đại nhân , tỷ do Lưu viên ngoại mua về, ngay cả mạng cũng là của .”

“Mẫu tỷ đến mù cả hai mắt cũng thể đòi công bằng. Cuối cùng, Lưu viên ngoại chỉ vì thấy xui rủi mà bồi thường một lượng bạc.”

“Bùi Thiệu Niên, thích Vương Nhị ca ca. Ta của , cũng một ngày dùng một lượng bạc để mua lấy mạng .”

Bùi Thiệu Niên khẽ , ánh mắt như một đứa trẻ hiểu chuyện.

“Thì chỉ sợ chuyện . Tiểu Mai, Lưu viên ngoại, mà cũng Yến Yến. Không ai thể bắt nạt .”

“Ngoài …” Hắn giơ tay định xoa đầu , “Muội thế nào là thích ?”

Ta nghiêng né tránh bàn tay , khiến tay khựng giữa trung, cuối cùng đành bất đắc dĩ thu về.

“Ta thích là gì, Bùi Thiệu Niên.”

“Ta thích Vương Nhị ca ca, vì thịt kho tàu, vì bánh hạt dẻ, cũng vì váy thêu hồ điệp.”

“Chỉ là mỗi khi thấy , sẽ thấy vui. Và mỗi khi thấy , cũng vui.”

“Đây chính là thích.”

“Bùi Thiệu Niên, thích , một chút cũng thích. Vậy nên, dù là thê , cũng gả cho .”

Ánh mắt Bùi Thiệu Niên thoáng trống rỗng, tựa như ngờ những lời .

Hắn ngây , bất chợt nâng chén, từng ngụm từng ngụm uống rượu.

“Muội đang giận dỗi, ? Muội trách , trách năm đó bỏ rơi , đúng ?”

cũng nỗi khổ tâm của ! Ta…”

Ta kéo ghế bật dậy, siết chặt con bướm cỏ trong tay, lớn tiếng quát:

“Huynh nỗi khổ gì hết! Huynh chỉ vì chính mà thôi!”

“Các đều xem thường ngốc nghếch, ngay cả cũng cần tránh mặt, nhưng hề ngốc!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vay-ho-diep/chuong-8.html.]

“Ta rõ, cần là vì quan lớn! Còn bây giờ cưới , chẳng qua chỉ vì danh tiếng! Chẳng chừng sợ vong ân bội nghĩa!”

“Phụ và mẫu đối xử với như , , nhiều năm như thế, ngay cả một bức thư cũng chẳng gửi về! Giờ , dẫn lên kinh thành!”

“Huynh chỉ rằng nhân hậu, ngay cả một kẻ ngốc như cũng chịu cưới ! nếu ai đó lưng chê bai chỗ chỗ nọ, cũng sẽ chán ghét thôi!”

“Bùi Thiệu Niên, vứt bỏ một , chắc chắn sẽ thứ hai!”

“Ta sẽ với , thê tử của Vương Nhị ca ca!”

Nói xong, đẩy mạnh , định tìm Vương Nhị ca ca. Ta đây thêm giây nào nữa!

Bùi Thiệu Niên bỗng như phát điên, ôm chặt lấy :

“Tại ! Tại ai chịu hiểu cho ! Ta thật sự nỗi khổ tâm mà!”

“Ta quyền thế! Nếu cưới Quận chúa, cả đời cũng chỉ thể dậm chân tại Hàn Lâm Viện mà thôi! Chỉ cần chịu đợi vài năm, tại ?”

“Quận chúa đồng ý để nạp , lập tức về tìm ngay! Ta ghét bỏ ngốc nghếch, cũng chê tái giá, còn điều gì hài lòng?”

Ta trợn to mắt, từng thấy một Bùi Thiệu Niên điên cuồng đến .

Ta liều mạng giãy giụa trong vòng tay , cắn cánh tay , đá mạnh chân , nhưng đều vô ích!

Bùi Thiệu Niên càng ôm càng chặt, thậm chí còn bắt đầu giật áo .

Ta kinh hãi trừng mắt , lớn tiếng kêu cứu.

Ngay khi bàn tay sắp chạm cổ áo , cửa phòng bỗng một cước đá tung!

Vương Nhị ca ca rách rưới, mồ hôi đầm đìa lao .

Hắn vung một tay kéo mạnh Bùi Thiệu Niên , ném mạnh Bùi Thiệu Niên xuống đất, tay còn lập tức ôm chặt lòng.

“Đừng sợ, về ! Hắn gì nàng ?”

Ta vùi n.g.ự.c Vương Nhị ca ca, ấm ức gật đầu.

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

“Phu quân… Hắn bắt nạt … Hắn , nhưng tai …”

“Đừng sợ, đừng sợ.”

Vương Nhị ca ca nhẹ nhàng vỗ về lưng , cẩn thận giúp chỉnh y phục xộc xệch.

Rồi phắt , hung hăng trừng mắt Bùi Thiệu Niên.

Ánh mắt đỏ ngầu, nắm đ.ấ.m giáng thẳng mặt Bùi Thiệu Niên, chút lưu tình.

Bà lão chạy thông báo rằng nhà Vương Nhị ca ca xảy chuyện là giả, theo bà khỏi thành liền phục kích, suýt chút nữa thì mất mạng.

Vừa thoát , lập tức , trong lòng chỉ còn một nỗi sợ hãi—

Nếu về trễ một chút nữa, chuyện gì sẽ xảy

Loading...