Vong Tình Cốc
Chương 8: Tai Họa Bất Ngờ
Hai đàng nhìn nhau một lúc như để dò xét công lực của nhau trước khi giao đấu.
Tên trung niên Thiên Linh giáo lên tiếng trước :
- Tiểu tứ! Ngươi là Hàn Tùng Bá?
Hàn Tùng Bá lạnh nhạt :
- Đúng vậy!
- Vừa rồi ngươi đã giết một vị môn đồ của Thiên Linh giáo phải chăng?
- Đúng vậy.
Tên trung niên tiếp :
- Vì sao ngươi giết môn đồ của bản giáo?
Hàn Tùng Bá thản nhiên :
- Vì hắn đã dám vô lễ với vị hiền muội này nên bản thiếu gia phải trừng trị để làm gương.
Tên trung niên Thiên Linh giáo hừ bằng giọng mũi :
- Như thế ngươi đã đắc tội với bản giáo. Nhưng ngươi có biết sẽ bị hình phạt gì không?
- Ngươi hãy nói bản thiếu gia nghe thử.
- Một là băm xác ngươi ra làm trăm mảnh tại nơi này, còn hai là thu nạp ngươi về cho Giáo chủ xử hoặc dùng cực hình bách đao xẻo từng mảnh thịt ngươi, hoặc ném ngươi xuống hầm mãng xà cho bọn chúng xơi thịt.
Hàn Tùng Bá cười lớn :
- Các ngươi nói nghe quá dễ dàng. Sự thực bản thiếu gia chỉ e sợ hôm nay các ngươi không còn một mạng sống sót trở về, đừng nói tới chuyện thu nạp kẻ khác.
Tên trung niên Thiên Linh giáo nổi giận quát :
- Tiểu tử! Ngươi muốn chết!
Hắn vỗ ra một chưởng.
Hàn Tùng Bá đang giơ chưởng lên tạo một đạo kình mạnh bạo chống đỡ.
Bộp!
Tên trung niên lảo đảo thân mình mấy cái, trợn cặp mắt sáng ngời nhìn Hàn Tùng Bá. Hắn không ngờ Hàn Tùng Bá tuổi tác còn quá trẻ mà nội lực lại thâm hậu đến thế.
Hắn lại quát :
- Nhận chưởng này xem sao!
Theo tiếng quát, tên trung niên Thiên Linh giáo huy động toàn lực đưa ra một chưởng.
Hàn Tùng Bá thản nhiên cất đơn chưởng lên chấn một đạo kình đối diện.
Bộp!
Hai chân tên trung niên Thiên Linh giáo lún sâu vào mặt đất, cày một đường ngược về sau.
Hắn nhìn Hàn Tùng Bá một cái rồi quát :
- Các ngươi lâm chiến.
Loạt tiếng nổ ứng thính. Mười hai tên môn đồ Thiên Linh giáo chia ra làm hai, sáu tên phóng tới vây chặt Kỳ Hoa Nữ, còn sáu tên cùng tên trung niên áp đảo Hàn Tùng Bá. Liền đó, trận hỗn chiến diễn ra. Tiếng chưởng âm, tiếng quát tháo kèm theo tiếng ré lồng lộng trên sân tràng.
Cát bụi bị kình phong tốc lên tung bay che lấp cả một vùng rộng lớn trên một khúc quan lộ.
Vừa đấu nhau với bảy tên môn đồ Thiên Linh giáo, Hàn Tùng Bá vừa đưa mắt nhìn sang trận đấu giữa Kỳ Hoa Nữ và sáu tên kia dò xét tình hình để kịp thời cứu nguy nàng.
Trải qua một chập, đã có hai tên môn đồ Thiên Linh giáo nằm sóng xoài trên mặt lộ vì trúng nhằm chưởng lực của Hàn Tùng Bá.
Chàng thiếu niên đang trên đà thắng thế.
Hàn Tùng Bá nghĩ thầm :
- Giờ ta cũng nên sử dụng chiêu thức “Triều Dương Lục Địa” đánh ngã tên ma đầu này cho rồi.
Nghĩ xong, Hàn Tùng Bá hét :
- Ác đạo, nhận chưởng này.
Ngọc chưởng của Hàn Tùng Bá vạch đẩy rạt bốn tên môn đồ Thiên Linh giáo ra xa trong khi ngọn hữu chưởng đã ra chiêu “Triều Dương Lục Địa” với mười thành công lực, nhằm ngay tâm huyệt tên trung niên.
Ngó thấy bóng chưởng, tên trung niên hét :
- Tiểu quỷ, quả ác độc.
Hắn giơ cả song chưởng lên với toàn lực chống đỡ.
Bộp!
Tên trung niên Thiên Linh giáo rú lên một tiếng, máu từ nơi cửa miệng tràn ra. Hàn Tùng Bá thét :
- Nằm xuống!
Ngọn chưởng của Hàn Tùng Bá cất lên toan lắc mình tới kết liễu sinh mạng tên trung niên.
Thình lình có tiếng quát như chuông đồng từ trên cao đưa xuống :
- Ngừng lại!
Tiếp đó, ba người thân hình to lớn cùng lượt phóng xuống cản ngay trước mặt Hàn Tùng Bá.
Người đứng đầu là một lão nhân ngũ tuần, bộ mặt giống như vị thổ thần, cặp mắt lộ hào quang. Hai người đứng hai bên tuổi trung niên, cặp mắt sáng rực biểu lộ nội lực rất cao thâm.
Tuy mới vừa ra chốn giang hồ nhưng Hàn Tùng Bá đã nhân ra điều đó.
Trong lòng Hàn Tùng Bá đã thấy rúng động lên. Chàng ít ngại ình mà chỉ lo sợ cho số phận Kỳ Hoa Nữ. Nếu chàng thất trận, Kỳ Hoa Nữ sẽ bị bọn chúng bắt đưa nàng về Tổng đàn Thiên Linh giáo, cuộc đời thiếu nữ sẽ nát tan về tay lão Giáo chủ dâm ác.
Lão nhân ngũ tuần đảo cặp mắt ngang qua sân trường một lượt, rồi nhìn Hàn Tùng Bá cất giọng trầm :
- Tiểu tử! Tác giả hai cái tử thi kia chính là ngươi?
Hàn Tùng Bá gật đầu :
- Đúng vậy!
- Ngươi có biết hành động như thế đã đắc tội với Thiên Linh giáo không?
Hàn Tùng Bá lạnh lùng :
- Chuyện đó ta không cần biết tới. Bọn chúng đến gây sự ta phải giết chúng để làm gương.
- Hừ! Ngươi đã đắc tội cùng bản giáo, giờ còn ngang ngược với bản đàn chủ, có lẽ nào ta dung tha cho ngươi được?
Hàn Tùng Bá khinh khỉnh :
- Lời nói không bằng hành động. Nay ngươi có được bao nhiêu màu sắc võ công hãy mang ra cho bản tiểu gia xem thử.
Lão nhân ngũ tuần chính là Đàn chủ Thiên Linh giáo quát to :
- Tiểu tử! Ngươi phải chết!
Lão ma đầu vỗ ra một chưởng nặng tựa chiếc búa đồng.
Đã ngầm vận sẵn nội lực. Hàn Tùng Bá lẹ làng phát chưởng nghênh đón.
Bốp!
Hàn Tùng Bá lui một bước, khi huyết trong cơ thể nghe sôi lên. Đương nhiên, nội lực của lão Đàn chủ Thiên Linh giáo đã phóng sang phía Kỳ Hoa Nữ.
Tình thế rất nguy ngập cho Hàn Tùng Bá và Kỳ Hoa Nữ.
Võ công lão Đàn chủ Thiên Linh giáo cao thâm tột độ, lại thuộc hạ quá đông. Hàn Tùng Bá khó nổi đương đầu trong trận này.
Nhưng tính nết sẵn quật cường, Hàn Tùng Bá thét :
- Nhận chưởng!
Ngọn hữu chưởng của chàng cùng trong tiếng thét chấn ra một đạo kình “Triều Dương Lục Địa” với mười thành công lực nhằm vào tâm huyệt lão ma đầu.
Hàn Tùng Bá ra chiêu này với ý định trấn áp cái hùng khí của lão Đàn chủ Thiên Linh giáo, thừa kịp phóng sang chỗ Kỳ Hoa Nữ bảo vệ cho nàng.
Chỉ vì Kỳ Hoa Nữ vừa trúng một chưởng, lảo đảo tháo lui nhiều bước.
Đàn chủ quát :
- Khá lợi hại!
Lão ma đầu vỗ một chưởng nặng tương tự chưởng lực của Hàn Tùng Bá
Ầm!
Kình lực của lão ma đầu quá hùng mạnh, đẩy lui Hàn Tùng Bá thêm hai bước nữa.
Song phương thắng, bại đã thấy rõ. Hàn Tùng Bá chưa phải là đối thủ của lão Đàn chủ Thiên Linh giáo. Lão Đàn chủ Thiên Linh giáo cười khà :
- Tiểu tử! Số mạng của ngươi đã hỏng rồi.
Hàn Tùng Bá cắn chặt hai hàm răng, vận toàn bộ nội lực lên ngọn chưởng, thi triển chiêu “Triều Dương Lục Địa” chống đỡ.
Ầm!
Hàn Tùng Bá lảo đảo thân hình nhiều cái, hai chân cày xuống đất vì chưởng lực quá mạnh của lão ma đầu.
Phía bên kia, lão Đàn chủ Thiên Linh giáo đã phải lui một bước, ngọn chưởng như vừa chạm nhằm sét trời.
Lão ma đầu sửng sốt nhìn Hàn Tùng Bá.
Sau mấy chiêu “Triều Dương Lục Địa” thi triển, Hàn Tùng Bá đã có kinh nghiệm nên chiêu vừa rồi vượt tiến hơn các chiêu trước.
Đồng thời, chàng lại có vẻ trí mạng, lão ma đầu coi thường nên mới bị đẩy lui.
Hào khí bốc mờ trên gương mặt tuấn tú của Hàn Tùng Bá vì chàng mới lấy lại cái thế quân bình với đối phương.
Chàng toan động thủ với toàn lực đánh trả lại lão Đàn chủ bỗng nghe Kỳ Hoa Nữ kèm hai đạo kình nhằm vào hai tên trung niên Thiên Linh giáo, giật mình thu hồi thân thủ.
Bọn môn đồ Thiên Linh giáo cũng đồng loạt tháo lui ra bên ngoài nhìn Hàn Tùng Bá.
Hàn Tùng Bá nhìn qua trông thấy Kỳ Hoa Nữ đã ngất đi rồi.
Chàng lắc mình tới, bế xốc lấy nàng lên vai định phóng tới con bạch mã. Có tiếng quát chấn động :
- Tiểu tử chạy đi đâu?
Lão Đàn chủ Thiên Linh giáo phóng mình tới cản ngay trước mặt Hàn Tùng Bá...