Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Vượng Tài

Chương 1



1.
Tôi vuốt đầu Vượng Tài, cảm thấy hơi bối rối trước câu hỏi này.

“Đúng là có vết khâu, có chuyện gì vậy?”

Vượng Tài của tôi là một chú chó Alaska siêu to.

Nửa năm trước tôi suýt nữa bị tai nạn xe cộ, là Vượng Tài cứu tôi mà nhém tí thì bị đâm chết. Trải qua một đợt phẫu thuật mới giữ lại được cái mạng, mà trên thân thể nó lại lưu lại rất nhiều vết sẹo. Nhất là trên lưng, có một đường dài ngoằng từ đỉnh đầu đến tận đuôi. Mới đầu tôi cũng cảm thấy hơi quái lạ.

Phẫu thuật như thế nào mà cần mổ một vết lớn như vậy? Nhưng bác sĩ thú ý nói xương sống của Vượng Tài bị gãy nên cần được cố định lại.

Sau đó tôi cũng không hỏi nhiều nữa, còn tặng cờ tuyên dương cho phòng khám thú y nữa.

“Không thể như thế, không thể như thế.”

Người đàn ông bế Maltese trong phòng livestream lắc đầu, chủ phòng livestream đó tên Bạch Quý, cũng là blogger thú cưng giống như tôi. Nhưng so với tôi thì độ hot cũng như lượng người theo dõi đều kém hơn.

Anh ta sững sờ hồi lâu, sau đó dùng ngón trỏ chạm nhẹ vào quầng mắt xanh.

“Nói ra thì ngay cả bản thân tôi cũng không tin.”

“Chó nhà cô báo mộng cho tôi.”

Bạch Quý nói xong câu đó, khu bình luận nháy mắt bùng nổ.

【Gì cơ? Chó báo mộng sao?】

【Hông phải chỉ con người mới báo mộng thôi sao? 】

【Đây là nghệ thuật lăng xê mới hả?】

Tôi nhìn chằm chằm màn hình, ôm Vượng Tài, ngơ ngơ ngác ngác nói ra một chữ:

“Hả?”

Là tôi ngủ tới ngu hay là anh ta ngủ tới ngốc thế?

“Là Vượng Tài, nó nhờ tôi nhắn với cô.”

Thấy tôi không tin, Bạch Quý cho chút nôn nóng lôi ra một tờ giấy, bắt đầu vẽ vẽ.

“Là thật, tôi đã mơ thấy nó, cô xem này, đây có phải nhà cô không?”

Thực sự giống như đúc.

“Đúng là nhà tôi, nhưng mà…”

Người xem trong phòng livestream mạnh mẽ lên tiếng.

【Giả đó! Ngày thường Nghiên Nghiên livestream cũng có quay nhà cô ấy mà.】

【Chuẩn cmnr, này có thể chứng minh gì chứ?】

【Chó báo mộng còn nhắn gửi lại, chẳng lẽ chủ phòng bên kia cũng nói tiếng chó luôn hả?】

Mười mấy phút tiếp theo, Bạch Quý mô tả chi tiết cách bố trí nhà tôi, chuẩn đến tận ngăn tủ tôi đặt nội y luôn.

“Hơn nữa gần đây lông tơ khắp người cô mọc nhanh như điên.”

“Mọc rất nhanh còn là lông tơ nhỏ mảnh.”

“Móng tay cũng dài rất mau.”

Còn chuẩn xác nói ra những thói quen sinh hoạt của tôi với Vượng Tài.

“Anh gắn camera ở nhà tôi sao?”

Tôi nói mà da đầu tê dại, ôm chặt Vượng Tài.

Đầu óc tôi đã ngừng hoạt động, quyết định sau khi tắt livestream sẽ đi kiểm tra xem có camera không.

Lượng người trong phòng livestream tăng vọt, giang cư mận hóng chuyện nhiệt tình thảo luận.

【Tỉ mỉ kỹ càng như vậy, là báo mộng thật sao?】

【Nói không chừng là có camera đó!】

【Khủng khiếp quá đi! Tôi xem xong mà lạnh sống lưng luôn á…】

“Gâu gâu!”

Vượng Tài nhào vào lòng ngực tôi, liếm liếm mặt tôi như đang an ủi. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm phần nào nhưng lại thấy trong màn hình sắc mặt Bạch Quý xanh mét.

Anh ta rùng mình.

“Coi như tôi xin cô, đừng cập nhật gì mới, trong mấy ngày tới đừng cập nhật thêm gì cả.”

Chú chó Maltese vừa tỉnh ngủ, lúc ngẩng đầu nhìn lên màn hình đột nhiên sủa như điên lên. Bạch Quý hơi hoảng hốt ôm lấy nó.

“Cách xa c.hó nhà cô ra một chút, đừng cập nhật thêm gì, nhớ rõ đừng cập nhật thêm gì!”

Maltese điên cuồng lao về phía màn hình, cảnh giác tấn công.

Trong lúc hỗn loạn, Bạch Quý vội vàng ngắt kết nối. Chỉ còn tôi bị bỏ lại với vẻ mặt ngu ngơ cùng với cư dân mạng đang đặt câu hỏi ầm ầm trên phòng livestream.

【Hiện tại đều dựa vào thủ đoạn để knock out đối thủ cạnh tranh sao?】

【Cười chết tôi, bịa chuyện để chủ phòng ngưng cập nhật.】

【Nhưng anh thật sự biết rõ hết nhà chủ phòng luôn.. 】

【Thật khủng khiếp! Anh trai nhỏ này không phải biến thái đó chứ?】

Tôi vẫn như cũ phát livestream đến rạng sáng. Sau khi tắt, tôi nhận được số điện thoại của Bạch Quý qua mục tin nhắn riêng.
Kèm theo lời nhắn: Sau khi cô tắt livestream thì gọi cho tôi!

“Suỵt, đừng mở loa, tránh xa con chó đó một chút!”

Điện thoại kết nối trong nháy mắt, đầu bên kia đã truyền đến giọng điệu hấp tấp của Bạch Quý.

“Ừm, được, tốt rồi.”

Trong căn phòng tối đen như mực, tôi áp điện thoại vào lỗ tai. Có chút buồn bực nhìn chằm chằm thân hình siêu to khổng lồ của Vượng Tài trên mặt đất.

“Chó nhà cô báo mộng cho tôi…”

Anh ta đè thấp giọng, gằn từng chữ một.

“Hiện giờ, con chó, ở nhà cô, không phải, người.”

2.
Trong đêm tối, tôi thấy mắt Vượng Tài sáng rực lên.

Nghe xong những lời này tôi thấy cả người không rét mà run, đầu óc muốn đình trệ.

“Cái, cái gì cơ?”

Hiện giờ chó không phải người?

Chó chính là chó, đương nhiên không phải là người rồi?

Chó hiện tại, chẳng lẽ trước kia còn có chó?

“Chờ một chút, Vượng Tài làm sao dùng tiếng chó sủa để nói chuyện với anh chứ?”

Tôi ngu ngơ hỏi lại.

Dưới sàn nhà phát ra âm thanh lạch bạch.

Là Vượng Tài béo ú chạy đến.

Tôi run rẩy theo bản năng định ngắt điện thoại.

Chạm vào bộ lông mềm mượt kia, tôi thấy hơi sợ hãi.

Trước khi đi ngủ, tôi lại bắt đầu cảm thấy vớ vẩn, bởi vì lời nói của một cư dân mạng xa lạ lại nghi ngờ c.hó nhà mình không phải là c.hó.

Cứ tưởng sẽ ngủ như thường lệ nhưng trong đầu óc tôi luôn tràn ngập những cơn ác mộng.

Ngày hôm sau tôi đứng ở xa xa nhìn Vượng Tài đang nằm trên ghế sô pha, trong đầu nảy ra một suy nghĩ đáng sợ.

“Chẳng lẽ Vượng Tài là người nào đó sao?”

“Ừm trong lúc phẫu thuật đã lột da chó ra rồi tự khâu vào người chính mình…”

Tôi lẩm bẩm, càng nhìn Vượng Tài càng thấy khủng khiếp.

“Nhưng nội dung giấc mơ tại sao con chó hiện tại lại không phải là người?”

“Gâu gâu!”

Vượng tài sủa rồi chơi với quả bóng đang ngậm trong miệng.

Càng nhìn mặt nó tôi càng cảm thấy giống mặt người.

Là mặt một người đàn ông.

Tôi bắt đầu tìm kiếm không ngừng ảnh chụp chó rồi trộm so sánh với Vượng Tài. Vừa sợ hãi nhưng đồng thời cũng thấy áy náy hoang đường.

Suy cho cùng Vượng Tài không chỉ là chó cứu mạng tôi mà còn là cây hái ra tiền của tôi. Hôm nay như thường lệ đã đến giờ phát livestream rồi.

Nội dung phát sóng trực tiếp là reaction lại video.

Cũng tức là livestream lại phản ứng khi xem video do người hâm mộ gửi đến.

“Gâu gâu!”

Vượng Tài nhìn người đẹp nóng bỏng nhảy múa, hưng phấn đến lè lưỡi.

Mặt nó kề sát vào màn hình, không ngừng quẩy qua quẩy lại.

【Trời đựu, đáng yêu quá!】

【Ha ha ha ha chó cũng thích ngắm gái đẹp!】

Tôi đơ mặt chuyển sang video trai đẹp thay đổi quần áo. Vượng Tài nhanh chóng cúi đầu xuống, dùng móng vuốt kéo video cũ lại.

Giờ phút này màn trình diễn đã phát huy hiệu quả cực đỉnh.

【Ha ha ha Vượng Tài chỉ thích ngắm gái đẹp thôi.】

【Chó thích ngắm gái đẹp, tôi cũng thích ngắm, vậy xem như tôi là chị của chó!】

【Vượng Tài thông minh thiệt, xứng danh chú chó giống người nhất trên internet.】

Lượng người trong phòng livestream tăng vèo vèo nhưng tôi chỉ cảm thấy sợ hãi. Có lẽ bình thường là bị tình cảm che đậy.

Hiện tại mới để ý tới “bản chất con người” của Vượng Tài hình như có hơi quá rồi.

Quả thật rất giống con người.

Tôi thấp thỏm lo âu mở những đoạn video trước đây của tôi với Vượng Tài.

【Ghi hình phát sóng trực tiếp: Giả chết khảo nghiệm chó cưng, kết quả nó đứng dậy châm thuốc.】

【Vượng Tài như ông bác trung niên nằm liệt trên sô pha.】

【Vượng Tài dùng điện thoại chụp lén cô chủ của mình.】

【Chó trộm nội y.】

【Đêm khuya ngủ say phát hiện chó ngậm dao phay…】

【Cư dân mạng bàn tán: Xác suất chó giết người rất thấp nhưng không phải không có!】

Tôi càng xem càng thấy rét run cả người. Người xem trong phòng livestream dần dần phát hiện thấy tôi không thích hợp.

【Móa, sắc mặt của Nghiên Nghiên kém quá!】

【Không có việc gì chứ?】

“Tôi không sao đâu, có thể là do ngủ không đủ giấc thôi.”

Tôi trả lời rồi tiện tay bật filter của app phát sóng trực tiếp lên.

“Lạ thật.”

Không biết tại sao mà dù bật thử cái nào thì trên mặt tôi cũng không xuất hiện filter.

【 Ha ha ha ha ha ha cười đau ruột đau gan. 】

【 Ha ha ha ha ha. 】

Khu bình luận lại bắt đầu điên cuồng spam.

Lúc này tôi mới phát hiện filter làm đẹp lại…. Ở trên mặt Vượng Tài.

Còn trên mặt tôi không thấy chút gì.

Tôi ngốc lăng tại chỗ đến tận khi Vượng Tài chậm rãi quay đầu qua.

Nó nhếch khóe miệng rồi nở một nụ cười dung tục với tôi.

“A a a a a!”

Tôi sợ hãi hét lên một tiếng sau đó mang theo điện thoại trốn vào phòng ngủ. Trong lúc đang rối bời thì tôi nhận được tin nhắn của bạn thân.

【Có chuyện gì thế cục cưng?】

【Ngày mai cậu có thể tham gia chương trình livestream kết nối nữa được không?】

【Toàn dựa vào cậu với Vượng Tài chấn trụ không đấy.】

Tôi cầm điện thoại, mồ hôi lạnh túa ra như mưa.

Chương tiếp
Loading...