VƯU VẬT - CHƯƠNG 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:30:22
06
Ta trói chặt, nhét xe ngựa, thẳng đến thanh lâu.
Khăn bịt miệng , dây thừng trói chân .
Ta như con lợn ván xe, kêu trời trời thấu, kêu đất đất chẳng .
May mà Phạm Bưu kịp thời đến cứu .
"Cô nương, đưa cô chạy trốn."
Hắn hình cường tráng, chút võ nghệ, đánh ngã Hạ phu nhân sắp xếp, dẫn chạy trốn.
Chúng dự định trốn khỏi kinh thành , đợi đến Kim Lăng bên cạnh, nguy cơ giải trừ, tính tiếp.
Ta lấy tro đen bôi lên mặt, che giấu nhan sắc.
Phạm Bưu , thôi.
Ta hỏi : "Sao ?"
Hắn lúng túng , vội vàng giải thích: "Không che , cô nương."
Ta thò đầu trong vại nước.
Vì mặt bôi đen, nên một đoạn cổ lộ ngoài y phục, trắng như sữa khiến chói mắt.
Mặt đen càng nổi bật, càng khiến khó mà chú ý.
Ta giận chính , cúi đầu vốc một nắm tro, một bôi đen cả cổ.
… ngón tay trắng nõn như ngọc của tro đen bẩn… một vẻ tan nát, đến chính cũng nhịn mà thất thần…
Ta tuyệt vọng hất nắm tro đen trong tay, che mặt, kìm nước mắt.
Phạm Bưu im lặng đến bên cạnh .
Bóng đổ lên .
Hắn xuống, nhẹ nhàng an ủi: "Cô nương, đừng sợ, tiểu nhân thề c.h.ế.t bảo vệ cô nương."
Ta nín , ngẩng đôi mắt ngấn lệ, với : "Đa tạ."
Hắn lắc đầu.
Người đàn ông vạm vỡ, khôi ngô, mạnh mẽ.
Làn da màu đồng hun đúc như một pho tượng đồng, một sự cường hãn lạnh lùng.
… ánh mắt , dịu dàng, giống như nước mắt của thể tan chảy sắt thép trong , khiến tiếc .
Nhiều năm qua, tự hạ thấp , lấy lòng, dốc lòng kinh doanh hơn mười năm, chỉ vì an lập mệnh.
, đến cuối cùng, tay trắng, lưu lạc đầu đường xó chợ, trốn đông trốn tây, như chó nhà tang.
Người đầu ấp tay gối thể dựa dẫm, ngược là đàn ông từng nhận lợi ích gì từ cứu khỏi nước sôi lửa bỏng.
Thôi .
Nếu thể trốn thoát…
Nếu thể trốn thoát…
Ta lén Phạm Bưu, trong lòng bồn chồn, nóng như lửa đốt, nếu thể trốn thoát… chê từng là ngoại thất của khác ?
Ta cứ suy nghĩ lung tung như , chú ý rằng theo dõi chúng .
Bốn năm tên lang thang vây quanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/vuu-vat/chuong-5.html.]
"Huynh , đàn bà phía ngươi quyến rũ, chúng khó ngươi, để cô , ngươi ."
"Sáng mai, ngươi đến đón , bọn chỉ chơi một đêm, thế nào?"
Phạm Bưu chỉ một câu, với mấy tên lang thang , mà là với .
Hắn với : "Cô nương, chạy !"
Ngay khi xong, đ.ấ.m ngã hai chặn đường phía chúng , mở một con đường cho .
, chạy , ?
Ta do dự, nhúc nhích.
"Chạy !!!"
Nghe thấy tiếng gào thét của , đầu nổ tung, còn do dự, co giò bỏ chạy.
07
"Đừng để con đàn bà đó chạy thoát! Đuổi theo!"
"Bịch!"
Là tiếng đang gào thét vấp ngã.
"Bắt lấy cô ! Ai bắt , đó chơi !"
Ta liều mạng chạy trốn, bỏ tiếng gào thét của bọn chúng phía .
Chạy khỏi con hẻm, chạy đường lớn.
Con phố vốn đông đúc, tiếng vó ngựa phi nhanh vang lên.
Đám đông tự động dạt sang hai bên, giữa đường một bóng .
Ta chạy nhanh hơn, lao thẳng chỗ trống.
Ngựa hí vang, hất vó.
Ta mặt tái mét, ngã xuống đất.
Người ngựa khẽ quát, ghìm cương, phi ngựa vòng quanh .
Sau đó, quất roi, cuốn lên lưng ngựa.
Người bắt cóc giữa đường, là Thế tử An Quốc công.
Một tên ăn chơi khét tiếng ở kinh thành.
Khác với Nhị công tử, Thế tử thích trang điểm cho lộng lẫy, đưa ngoài, phô trương khắp nơi.
Hắn thích thú khi thấy ánh mắt của những đàn ông đó đổ dồn , rõ ràng ai cũng lột sạch , nhưng sợ uy quyền của , đành nhẫn nhịn lành, giả vờ đắn, trông ai cũng như hề.
Nhờ ơn Thế tử, mỗi ngày chịu đựng bao ánh mắt dòm ngó, khinh rẻ, từng lúc nào cảm nhận rõ ràng như lúc , chẳng qua chỉ là một món đồ chơi mà thôi.
, điều gì sai chứ?
Từ khi sáu tuổi phủ huyện lệnh, mười năm qua, điều học chẳng là thế nào để trở thành một món đồ chơi đạt chuẩn ?
Nếu bắt đóng vai tiểu thư khuê các, đó là Đông Thi bắt chước Tây Thi.
, nếu về đồ chơi, ai thể hơn ?
Nhị công tử cũng , Thế tử cũng , trong mắt , chẳng qua chỉ là đàn ông mà thôi.
Không gì khác biệt.
Ta thể hầu hạ Nhị công tử, đương nhiên cũng thể hầu hạ Thế tử.