Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

XUÂN ĐÌNH NGUYỆT - 26

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:25:53

47.

Vườn của Cung vương xây dựng cực kỳ tinh tế, bố cục rộng rãi, núi non nước chảy, cây cối hoa lá um tùm, thêm đình đài lầu các chạm trổ tinh xảo. Vừa mang nét xa hoa khí phách của hoàng gia, sự tinh tế, tao nhã của phong vị Giang Nam.

Ở nơi , mỗi ngày đều hầu hạ, ăn ngon mặc , mở mắt nhắm mắt đều là phong cảnh như tranh. Nếu là nhà , sẽ thoải mái nhường nào. Thế nhưng nhốt ở đây, tuy hạn chế hành động, nhưng bất kể khi nào cũng bám theo, phiền chịu .

Cung vương dường như thật lòng "bồi dưỡng tình cảm sư " với , ngày nào cũng tìm chuyện. Ta để ý, cũng tự .

Mấy ngày đầu, kể về những điều mắt thấy tai khi du học ở Giang Nam, về những công sức, tâm huyết bỏ để xây vườn , khi phụ giảng học, như gột rửa tâm trí, thu lợi ích vô cùng.

Nói xong chuyện cũ, mấy ngày bắt đầu bàn chuyện hiện tại.

Nói rằng Túc vương xúi giục nhà của Trịnh Ngự sử đánh trống kêu oan đại điện, Bệ hạ tuy xuất hiện nhưng màng đến sự phẫn nộ của bá quan, chỉ truy phong cho Trịnh Ngự sử phạt Thái tử về phủ hối .

Nói rằng ở phủ Tiền Đường xuất hiện nạn hải tặc, mà hải tặc bắt tìm thấy lệnh bài của phủ Tĩnh vương.

Nói rằng Thái tử là kẻ bại hoại, Tĩnh vương là đồ ngu, Túc vương là một kẻ vô dụng, cả triều lấy một vị hoàng tử xứng đáng thừa kế đại thống, đây chính là báo ứng cả đời vô tình vô nghĩa của Bệ hạ.

Ta thật sự hận thể bất tỉnh ngay lập tức!

Đây là những chuyện thể ? Đây là những lời mà một con, một vị nên ?

Thấy kinh ngạc đến mức trừng lớn mắt, chỉ khẽ, dường như xem thường sự nhát gan của .

"Muội kinh ngạc cái gì? Người sống đời, chẳng qua chỉ là bỏ xuống những chấp niệm trong lòng. Nếu đến cả chấp niệm cũng còn, thì gì đáng sợ nữa?"

Không ngờ thể một câu như , xong cũng thấy lý, nhưng dám gì nhiều, chỉ rụt cổ, con chim cút nhỏ.

, mười mấy ngày ở chung, phát hiện rằng một loại điên cuồng ẩn giấu sâu. Người ngoài chỉ thấy phóng đãng, nhưng thực phát điên thì ?

Nếu chẳng may sai một câu, nổi điên mà g.i.ế.c , chôn ngay trong vườn , năm còn thể tán thưởng:

"Cây ngọc lan nở thật thanh nhã, hẳn là nhờ đợt bón phân năm ngoái."

Đây là việc mà thể !

Ta mím môi, cảm thấy đôi môi dính do lâu mở miệng, thử dò hỏi để đuổi :

"Hôm nay là Trung thu, sư cung dự yến tiệc ? Giờ cũng sắp đến giờ Thân* đấy."

(*Giờ Thân: 3 giờ đến 5 giờ chiều.)

Mau ! Có bản lĩnh thì cung mà phát tiết oán hận với hoàng thượng và các hoàng tử của ngươi ! Ở đây càm ràm với một nữ tử nhỏ bé chỉ mong mở cửa hàng kiếm tiền như thì ích gì chứ!

Thế nhưng vẫn yên vững như núi, hờ hững liếc một cái, sai mang rượu đến.

"Tiểu sư đừng vội. Ở trong vườn của lâu như , chúng hẳn cũng thiết ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuan-dinh-nguyet/26.html.]

"Nếu thế, lát nữa phiền tiểu sư giúp một việc, từ chối đấy."

"Chờ xong việc, sư sẽ hậu lễ tặng ."

Nói xong, liền để ý đến nữa, chỉ tự chậm rãi uống rượu.

48.

Ta ngờ cái gọi là “giúp một tay” của Cung vương là để giả tỳ nữ theo cung dự yến. khi An Khánh môn, băng qua Ung thành, chậm rãi men theo tường thành về phía góc lầu ở phương bắc.

Ta từng cung, nhưng cũng yến tiệc Trung thu chắc chắn tổ chức góc lầu! Lúc , ánh hoàng hôn phủ kín bầu trời, Cung vương thẳng lên góc lầu, về hoàng thành trong ánh tà dương thêm phần trang nghiêm, uy nghi.

“Tiểu sư , lát nữa sẽ cho xem một vở kịch lớn, cứ xem như là món quà nhỏ khi nhờ giúp một chuyện.”

Trực giác mách bảo rằng Cung vương tối nay sẽ loạn một trận lớn, tim đập thình thịch, tay chân cũng dần lạnh buốt. là cá thớt, lúc chỉ thể ngoan ngoãn chờ đợi.

Chờ thời cuộc biến đổi, cũng chờ thời cơ. Mà chờ , kéo dài đến tận khi hoa đăng rực rỡ, màn đêm buông xuống.

Từ góc lầu đến Thừa Đức môn hai mươi trượng, lúc tốp năm tốp ba lượt cung qua Thừa Đức môn. vì sắc trời u tối, chỉ thấy bóng mờ mờ, thể nhận ai với ai.

Nửa tuần trôi qua, Cung vương bỗng khẽ một tiếng. “Tới .”

Ta cố gắng mở to mắt , thấy cửa trong của thành lâu Thừa Đức môn chậm rãi đóng , giam tất cả những Ung thành.

Một nhóm nguyên tại chỗ một lúc, , vội vàng ngoài cung. ngay đó, một đội binh sĩ tay cầm trường thương từ cửa ngoài tiến , lập tức vây chặt cả đám , mà cửa ngoài cũng đồng thời đóng .

Tim đập mạnh một cái, thể tin nổi mà chằm chằm Cung vương. Môi mấp máy mấy , nhưng cổ họng nghẹn cứng vì nhịp tim đập dồn dập, chẳng thể thốt một lời nào.

Ta vội vàng bò khỏi lan can góc lầu, cố gắng nhận diện xem trong đám vây Hoắc Tuần . sắc trời quá tối, tài nào rõ. Không thể tiếp tục chờ nữa, xoay chạy xuống góc lầu, nhưng Cung vương túm lấy.

“Tiểu sư thế? Yên tâm , kẻ giành chiến thắng cùng, chắc chắn là Tĩnh vương và Hoắc Tuần.”

Giọng điệu của ôn hòa, còn mang theo chút thú vị ác ý rõ rệt, nhưng khiến lạnh đến thấu xương.

“Ngươi… tất cả những chuyện đều do ngươi thúc đẩy, đúng ?”

Không, cần chờ trả lời nữa. Ta đầu , chỉ thấy trong Ung thành của Thừa Đức môn, cuộc c.h.é.m g.i.ế.c diễn vô cùng ác liệt. giữa tình thế hỗn loạn , một khoác long bào tím nhạt, thản nhiên xuất hiện thành lâu.

Dù cách xa như , vẫn thể cảm nhận vẻ tự đắc, khí thế ung dung, tràn đầy kiêu ngạo của .

Đó chính là Thái tử!

Ta còn tưởng rằng Cung vương cho đóng cửa thành là bọ ngựa bắt ve sầu, nào ngờ mới chính là chim sẻ phía .

Hắn cung từ An Khánh môn một bước, lẳng lặng đến góc lầu , thì sớm thấu mưu đồ của Thái tử, thuận tay thúc đẩy thêm một phen. Chỉ còn chờ Thái tử ngu xuẩn cùng Tĩnh vương, Túc vương lưỡng bại câu thương.

Mà đến cuối cùng, vẫn là một Cung vương sạch sẽ chút vết nhơ.

 

Loading...