Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Xuyên thành bảo bối của nam phụ - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-07-09 00:01:05

Cái ...là gì đây?

Đường Đường sửng sốt.

Cúi đầu kiểm tra quần áo của bản , ngắn cũng bó, gợi cảm cũng lộ thịt, Đường Đường im lặng đáp: “Cháu mặc cái ...”

Minh Thiếu Diễm mặt biểu tình đặt quần áo tay Đường Đường: “Sợ cháu lạnh.”

Bây giờ đang là tháng 11, nhiệt độ ở thành phố S vẫn gần 20 độ, tuy rằng đến mức quá nóng, nhưng tuyệt đối lạnh chút nào, hơn nữa đang tập thể dục mà, thể lạnh chứ?

Thấy Đường Đường vẫn phản ứng gì, Minh Thiếu Diễm liền dứt khoát cởi áo khoác , khoác áo khoác thể thao lên vai Đường Đường:

“Gần đây bệnh cúm nặng, mặc dày chút để tránh ốm.”

Đường Đường:...

Đường Đường Minh Thiếu Diễm đang bao bọc kín, bộ quần áo thể thao gần như che kín m.ô.n.g bản .

Thật đó, ngài tự giữ ấm cho bản , cần !

cuối cùng cũng dám cởi .

Đây chính là do đích Minh Thiếu Diễm mặc cho cô đấy.

Đường Đường sỏ hai tay , kéo khóa lên, lưng về phía Minh Thiếu Diễm tiếp tục bài tập giãn cơ của .

Sau khi Minh Thiếu Diễm tập xong một bài tập, về phía Đường Đường một cái, thấy cháu gái tập như cũng lộ eo nữa, mới hài lòng.

Giữa chú cháu với , nên quan tâm tôn trọng lẫn .

Hắn thực sự là một chú , luôn lo nghĩ cho cháu gái của .

Sau khi Đường Đường tập xong, cô tắm, tắm xong chút khát, chuẩn xuống tầng uống nước, lúc mở cửa đột nhiên nhớ đến chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế của Minh Thiếu Diễm, chần chừ. Nói chừng khi xuống tầng sẽ gặp Minh Thiếu Diễm, thế nên ngoan ngoãn lau khô tóc mặc quần áo dày .

Trong biệt thự chỉ vài , trùng hợp chứ, khác thì gặp gặp ngay Minh Thiếu Diễm xuống tầng uống nước, Đường Đường thở phào nhẹ nhõm, may cô thông minh mặc thêm quần áo, gọi một tiếng chú nhỏ, Minh Thiếu Diễm cô từ xuống một lượt: “Sao mặc dày như , cảm ?”

Đường Đường: ???

Không là chú bảo mặc dày chút ?

Minh Thiếu Diễm theo bản năng đưa tay lên, nhưng trong nháy mắt thu tay về: “ kêu dì Trình tìm chút thuốc.”

“Không cần , cần .” Đường Đường vội vàng gọi Minh Thiếu Diễm: “Cháu cảm, cháu chỉ là...chỉ là gần đây bệnh cúm nặng, phòng ngừa thôi.”

Đường Đường cảm thấy lúc não cô vấn đề , đây là lời thiểu năng gì thế.

“Có ý .” Minh Thiếu Diễm gật gật đầu: “ mà nếu như mặc quá dày mồ hôi, mà mồ hôi thì càng dễ cảm lạnh hơn, mặc đù là .”

Đường Đường:...

Người đàn ông cái nào cũng đồng ý thế?

Tại hành động theo lẽ thường một chút?

Lúc chê cô mặc ít, bây giờ chê mặc nhiều, lòng đàn ông thật khó đoán, Đường Đường cảm thấy bản hiểu bây giờ Minh Thiếu Diễm đang nghĩ cái gì, chỉ thể gật đầu: “Vâng ạ.”

“Ừm.” Minh Thiếu Diễm bỏ cốc nước xuống, đang định lên tầng dừng : “Sáng mai học thêm toán?”

ạ, thứ bảy học toán, chủ nhật học địa lí.”

Ở Trung học trực thuộc thứ bảy cũng học, nhưng khác với ngày bình thường, là chỉ cần học ngoại ngữ và toán ngoài ba môn chính. Đường Đường kém nhất chính là môn toán, thời gian của Tiếng Anh và Ngữ văn thể dành cho môn toán, vì thế xin nghỉ với cô chủ nhiệm, thứ bảy sẽ xin nghỉ, thuê gia sư dạy kèm.

Gia sư là Jason thuê, là sinh viên của một trường đại học danh tiếng ở thành phố S, năm đó thi đại học là thủ khoa.

Khi dạy nghiêm túc và chăm chú, lúc Đường Đường hiểu, sẽ dạy thêm giờ, Đường Đường hài lòng đối với thầy giáo , trừ một điểm, đó chính ngại ngùng.

Đường Đường thầm nghĩ Minh Thiếu Diễm hỏi cái , nhưng Minh Thiếu Diễm trầm mặc một lúc, cũng hỏi thêm cái gì: “Vậy mà còn học thêm, thì nghỉ ngơi sớm .”

“Vâng ạ.” Đường Đường gật đầu: “Chú nhỏ ngủ ngon.”

“...ngủ ngon.”

Cho đến khi lên tầng , Đường Đường mới chợt nhận , hình như đây là đầu tiên Minh Thiếu Diễm chúc cô ngủ ngon.

Ngày hôm , Đường Đường đang ăn sáng, Dana gọi điện thoại đến.

Dana phụ trách giới giải trí, Dana hiện giờ chỉ một yêu cầu đối với cô, chính là năm cuối cùng của cấp 3, tuyệt đối đừng bừa.

“Kiểm soát suy nghĩ của em, kiểm soát miệng của em.” Dana nhiều yêu cầu cô, hiện tại thành bước đầu tiên tẩy trắng, vì thế khi trở , Đường Đường bảo vệ hình ảnh thật .

“Còn nữa.” Dana : “Minh tổng em thi Học Viện Kịch thành phố S?”

Đường Đường cắn miếng bánh mì, gật đầu: “Ừm ừm.”

“Khoa diễn xuất?”

“Không .” Đường Đường uống một ngụm nước: “Khoa đạo diễn.”

Dana:...

“Khoa đạo diễn? Không em rằng đóng phim ?”

đóng phim, nhưng cần thiết lãng phí mấy năm.

Đường Đường bắt đầu diễn xuất từ năm 15 tuổi, đó lên đại học thi khoa diễn xuất, năm hai thành công lấy Ảnh hậu của giải Kim Mã, ở trường 4 năm, Đường Đường chắc chắn là học sinh thành công nhất của trường trong những năm đó.

Vì thế nếu như học qua một , thì cần thiết học một nữa, kỹ năng diễn xuất đối với Đường Đường bây giờ, còn đơn giản là học thì thể tiến bộ nữa .

Ngược là đạo diễn, năm 26 tuổi Đường Đường nảy ý tưởng phim, vì thế học khoa đạo diễn, trở thành nghiên cứu sinh chuyên ngành đạo diễn. Đáng tiếc mới học nửa năm, tỉnh dậy trở thành dáng vẻ như bây giờ, bây giờ cơ hội học đại học nữa, đương nhiên là cô sẽ chọn khoa Đạo diễn, cái mà cô học xong.

Những điều tuyệt đối sẽ với khác, Đường Đường cắn miếng bánh mì với Dana: “Rất nhiều diễn viễn cũng xuất từ chính quy, mà còn diễn xuất , một từ chính quy còn bằng đó.”

Dana:...

Lời sai, nhưng những chắc chắn là bao gồm em!

Mặc dù cô phát hiện Đường Đường não như cô nghĩ đây, nhưng diễn xuất là thứ dựa thiên phú và tài năng. Dana là Đường Đường thiên phú diễn xuất gì.

Dana đau đầu : “Em để chị suy nghĩ chút.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-bao-boi-cua-nam-phu/chuong-21.html.]

Sau khi cúp điện thoại, liền sang xin chỉ thị từ cấp của – Minh Thiếu Diễm, Minh Thiếu Diễm chậm rãi cài chiếc cúc cuối cùng, ném cho Dana hai chữ: “Tùy nó.”

Đem Đường Đường giao cho Dana, là vì Đường Đường giới giải trí, Dana năng lực yên tâm, cũng mong Đường Đường nổi tiếng thể kiếm tiền cho công ty, nên tùy ý cô, cô gì thì nấy.

Muốn diễn thì diễn, học đạo diễn thì học, đối với Minh Thiếu Diễm cũng gì khác biệt.

đối với Dana mà , khác biệt lớn đó!

Dana điên cuồng tố cáo trong lòng, hành động của Minh Thiếu Diễm tuyệt đối chính là kẻ vô .

Hắn quan tâm Đường Đường đóng phim gì, học chuyên ngành gì, nếu như Đường Đường diễn chửi thì chuyện quan tâm, suy cho cùng, Đường Đường xảy vấn đề, Minh Thiếu Diễm chỉ cần tìm cô hỏi tội.

Dana ở đầu bên điện thoại tức giận đến mức chửi bới.

Bỏ , cùng lắm thì khi chọn kịch bản thì chọn vai diễn bình hoa yêu cầu kỹ năng diễn xuất, diễn xuất chắc quá tệ là .

...chắc .

Ăn sáng xong, đúng tám rưỡi gia sư liền đến nhà.

Gia sư tên là An Kiệt, cao, dáng vẻ thanh tú, tính cách của vốn dĩ dễ thẹn thùng hổ, hôm nay hiểu còn mắc cỡ hơn lúc .

Đường Đường ước tính thời gian Minh Thiếu Diễm thức dậy, đang pha cà phê cho Minh Thiếu Diễm, thấy An Kiệt đến, tiện tay cũng pha cho An Kiệt một cốc cà phê.

An Kiệt cảm ơn mấy , đó mới sofa phòng khách từ từ uống cà phê, ánh mắt thỉnh thoảng liếc Đường Đường vẫn đang bận rộn trong bếp, khi Đường Đường vội vàng thu hồi ánh mắt, dậy.

“Xong .” Đường Đường : “Chúng thôi.”

An Kiệt thấy Đường Đường như , vành tai đỏ lên, vội vàng gật gật đầu.

Cầm lấy giáo án chuẩn xong theo Đường Đường lên tầng, tình cờ gặp Minh Thiếu Diễm khỏi phòng ngủ.

Đường Đường chào buổi sáng Minh Thiếu Diễm: “Cà phê cháu pha xong.”, Đường Đường với Minh Thiếu Diễm: “Chú nhỏ bây giờ xuống uống là đúng lúc đó.”

Minh Thiếu Diễm nhàn nhạt ừm một tiếng, ánh mắt rơi và An Kiệt bên cạnh, thấy An Kiệt cứng ngắc đó, bình tĩnh với Đường Đường: “Vừa học nghỉ, đừng quá mệt mỏi.”

Thật hiếm khi Minh Thiếu Diễm ân cần và dịu dàng như , Đường Đường lập tức nở nụ rạng rỡ với .

Minh Thiếu Diễm khẽ một tiếng: “Lên .”

Sau khi Đường Đường với gia sư lên tầng, ngay lập tức trở về dáng vẻ lạnh lùng thường ngày, xuống đến phòng khách thấy cốc cà phê bàn, mày cau .

Khi đến gần phòng bếp, đúng lúc dì Trình đang định mang cà phê Đường Đường pha xong, mang lên cho Minh Thiếu Diễm:

“Dậy đúng lúc, Đường Đường mới xong.” Dì Trình xong liền chuẩn bữa sáng cho Minh Thiếu Diễm.

Minh Thiếu Diễm cốc cà phê mặt, rõ ràng vẫn là mùi thơm quen thuộc, nhưng khi nghĩ đến cốc cà phê trong phòng khách, hiểu Minh Thiếu Diễm đột nhiên cảm thấy cốc cà phê mất sức hấp dẫn.

Khi dì Trình mang bữa sáng , phát hiện Minh Thiếu Diễm đang báo, mà hề uống một ngụm cà phê mặt.

“Sao ?” Dì Trình khó hiểu đặt đĩa xuống.

Minh Thiếu Diễm cũng ngẩng đầu lên:

“Nguội .”

Dì Trình cầm cốc cà phê lên, sờ bên ngoài, cũng nguội a.

Minh Thiếu Diễm yêu cầu cao với cà phê, miệng kén ăn, dì Trình quen từ lâu , cũng nghĩ nhiều mà mang cốc cà phê xuống.

Minh Thiếu Diễm đặt tờ báo xuống, cầm thìa lên đang định ăn bữa sáng, điện thoại vang lên, Minh Thiếu Diễm liếc màn hình điện thoại, sắc mặt vốn , lúc đây bằng mắt thường cũng thể thấy rằng ngày càng khó coi hơn.

Điện thoại reo gần một phút, Minh Thiếu Diễm mới máy, lạnh lùng kêu một tiếng chú hai.

Dì Trình thấy xưng hô , bước chân lập tức dừng , vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.

Người ở đầu bên điện thoại vẫn liên tục chuyện, Minh Thiếu DIễm chỉ "ừm" vài tiếng, đó mới : "Nó bận."

“Bận thì cũng gặp nhà chứ, khó khăn lắm mới tìm , chúng cũng gặp chắt ruột của .”, chú hai Minh cao giọng : “Vừa hôm nay chú với chú ba của cháu rảnh, là để Đường Đường qua đây ăn cơm, cháu bận thì kêu lão Lý đưa nó qua đây là .”

“Không cần .” Trong nháy mắt ánh mắt của Minh Thiếu Diễm đen : “Buổi chiều sẽ đưa nó qua.”

Chú hai Minh ở bên điện thoại chút tiếc nuối, nhưng nếu như thuyết phục Minh Thiếu Ngôn đưa Đường Đường đến đây, cũng coi như mục đích đạt , bên Minh Thiếu Ngôn lạnh lùng đáp cúp máy.

Đường Đường đang một câu hỏi liên quan đến các bước lập sơ đồ khối thì gõ cửa.

Minh Thiếu Diễm mở cửa, liền thấy nam sinh dạy kèm môn toán cho Đường Đường đang chiếc ghế gần cô, thấy vội vàng dậy.

Đường Đường vẻ mặt vui của Minh Thiếu Diễm, nhanh chóng đặt cây bút trong tay xuống: "Chú nhỏ, ?"

Minh Thiếu Diễm An Kiệt: “Buổi dạy thêm hôm nay đến đây thôi.”

An Kiệt ánh mắt của Minh Thiếu Diễm dọa cho cứng đờ. Tuy chút cam lòng nhưng cũng dám lời Minh Thiếu Diễm, nhanh chóng dậy, thu dọn cặp sách rời .

Đường Đường cất sách , cẩn thận hỏi Minh Thiếu Diễm: “Chú nhỏ, rốt cuộc là chuyện gì ?”

Có chuyện gì? Nói với Đường Đường như thế nào?

Nhớ đến lời chú hai , nhớ tới mục đích ban đầu khi đón Đường Đường về nhà, Minh Thiếu Diễm tức giận lên lời, ném một câu xoay bỏ .

“Thu dọn một chút, theo về nhà cũ của nhà họ Minh.”

Nhà cũ của nhà họ Minh?

Đường Đường nhớ tới trong sách nhắc tới chú hai chú ba nhà họ Minh với Minh Thiếu Diễm tranh đấu ngừng nghỉ, chợt hiểu vì sắc mặt Minh Thiếu Diễm khó coi như .

“Chú nhỏ.” Đường Đường đuổi theo Minh Thiếu Diễm ngoài.

Minh Thiếu Diễm dừng : “Cái gì.”

Hãy follow fanpage: Wy nhee!!!
* Để cho tui chút động lực nè^-^

Đường Đường lập tức tỏ rõ lập trường:

“Chú mới là của cháu.”

Đối diện với ánh mắt thấu cô khi đầu của Minh Thiếu Diễm, cô nữa bảy tỏ lập trường của :

, duy nhất!”

<> Tác giả lời :

Đường Đường: Chú, cảm động !

Loading...