Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Xuyên thành bảo bối của nam phụ - Chương 22

Cập nhật lúc: 2025-07-09 00:01:07

Nhớ cốt truyện, Đường Đường cảm thấy oan ức cho Minh Thiếu Diễm.

Giống như bây giờ , khi Minh Thiếu Diễm bản còn một đứa cháu gái thất lạc ở bên ngoài, liền lập tức để chú Lý đưa về. Cho dù thích, thậm chí là oán hận cha Đường Đường, nhưng vì để cho của chi hai chi ba nhúng tay , vẫn cố hết sức thỏa mãn Đường Đường, bất kể Đường Đường là ai.

Mặc dù mục đích khi đón Đường Đường về đơn giản, nhưng đoạn thời gian khi Đường Đường mới về nhà họ Minh, cũng giúp Đường Đường nhiều . Đường Đường vẫn vài ba câu của chi hai chi ba dụ dỗ, cuối cùng thậm chí còn đỗ việc Bách Thần thích cô lên Minh Thiếu Diễm, cuối cùng còn cùng với của chi hai chi ba tay với sản nghiệp của Minh Thiếu Diễm.

Minh Thiếu Diễm oan ức bao.

Làm tất cả mà cầu báo đáp, kết quả nuôi một con sói mắt trắng.

Rốt cuộc nhà họ Minh xảy chuyện gì, trong sách quá chi tiết, nhưng mối quan hệ của Minh Thiếu Diễm và chú hai chú ba kém là sự thật, nếu như bây giờ Đường Đường về phía Minh Thiếu Diễm, đương nhiên cần giữ cách với chi hai chi ba .

Đường Đường với Minh Thiếu Diễm rằng duy nhất của cô, thái độ như khiến cho giọng của Minh Thiếu Diễm dịu , nhưng cũng chỉ mà thôi.

Minh Thiếu Diễm im lặng Đường Đường vài giây, nhàn nhạt ừm một tiếng xuống tầng.

Đường Đường theo bóng lưng của Minh Thiếu Diễm thở dài, mối quan hệ với Minh Thiếu Diễm thì cô vẫn một đoạn đường dài nữa.

hôm nay cũng gặp ngoài, Đường Đường một chiếc váy trắng tương đối lịch sự, và trang điểm nhẹ. Lúc xuống nhà, khi thấy cô mắt dì Trình sáng lên, vốn dĩ nhiều ngày như quen , nhưng hôm nay sửa soạn chút càng cảm thấy xinh kinh .

Dì Trình càng càng thấy thích Đường Đường, cũng chính vì thích nên nhịn mà sợ hãi, nhân lúc Minh Thiếu Diễm còn xuống, dì kéo Đường Đường góc khuất chỗ cầu thang, với Đường Đường:

“Đường , thế giới chỉ cháu là duy nhất của chú nhỏ cháu, thật sự đối với cháu đó.”

“Cháu ạ.” Đường Đường lập tức gật đầu.

Nhìn Đường Đường ngoan ngoãn như , dì Trình an tâm hơn một chút, thấy tiếng Minh Thiếu Diễm đang xuống, vội vàng dặn dò một câu:

“Nếu như với cháu cái gì, tuyệt đối tin, .”

“Vâng ạ.” Đường Đường vuốt thẳng tóc: “Dì Trình, dì yên tâm .”

Đường Đường trong sách như thế nào, nhưng hiện tại Minh Thiếu Diễm là hy vọng duy nhất của cô, Đường Đường hiểu bản cái gì, nên cái gì.

Hơn nữa, hôm nay nếu như cô thuận theo Minh Thiếu Diễm, Đường Đường linh cảm rằng giữa cô và Minh Thiếu Diễm, chắc chắn sẽ một bước tiến lớn!

Từ cầu thang , hôm nay Minh Thiếu Diễm mặc một bộ vest màu đen.

Bình thường Minh Thiếu Diễm mặc màu xám, xám thuần, xám đen, hoặc là xám bạc, màu xám sẽ giảm bớt sự nghiêm túc của một chút, cũng khiến trông chín chắn hơn, nhưng hôm nay bộ âu phục đen , nhất thời khiến cho Minh Thiếu Diễm trông trẻ hơn ít, khiến trông lạnh lùng sắc sảo hơn, cũng như càng trông nổi bật hơn.

Chỉ điều, bộ âu phục cao cấp Amani thiết kế riêng , càng tôn lên vóc dáng hảo của Minh Thiếu Diễm, bờ vai rộng, eo thon, đôi chân dài, ngón tay mảnh khảnh đang cài tay áo, từ góc của Đường Đường, trông giống như một mẫu nam đang gần .

Minh Thiếu Diễm xuống cầu thang, ánh mắt rơi Đường Đường, động tác chỉnh tay áo cũng dừng , đó mới :

“Đi thôi.”

Đường Đường vội vàng theo.

Dì Trình tiễn hai cửa, bóng lưng bọn họ ngày càng xa, lúc mới nhận hôm nay Minh Thiếu Diễm và Đường Đường một đen một trắng, vóc dáng của hai đều hảo, từ đằng trông giống như một đôi...

Pei!

Nghĩ cái gì thế!

Dì Trình tự tát bản một cái, bà đang cái gì vớ vấn , đây là chú cháu, cùng huyết thống chỉ khác bối phận thôi đó.

Chẳng trách hai đứa sinh đều như .

Đường Đường dì Trình đang nghĩ linh tinh gì, cô đang chiếc Maybach quen thuộc.

Chú Lý lái xe định, nhưng nhiều như tài xế chở Đường Đường, đặc biệt là hôm nay thấy rõ áp suất thấp quanh Minh Thiếu Diễm, trong xe càng yên tĩnh hơn.

Đường Đường vốn nhiều, mà còn cảm thấy khí ngột ngạt khó chịu, khung cảnh lướt nhanh bên ngoài cửa sổ, nghĩ một chút sang hỏi Minh Thiếu Diễm:

“Chú nhỏ, nhà cũ của nhà họ Minh bây giờ là ai ở ạ?”

Lúc Đường Đường cho rằng nếu như Minh Thiếu Diễm ở nhà cũ nhà họ Minh, thì chắc là để trống, nhưng Minh Thiếu Diễm rằng bọn họ sẽ đến nhà cũ nhà họ Minh, vì thế hiện tại đang ở nhà cũ là chi hai hoặc là chi ba?

Minh Thiếu Diễm Đường Đường bằng đôi mắt đen như mực, :

“Sau khi ông già mất thì để cho chi ba.”

Quả nhiên là quan hệ tệ đến thể tệ hơn, ngay cả chú ba cũng gọi, Đường Đường thầm nghĩ.

Chi ba là con út, Minh lão gia thể đưa nhà cũ cho chi ba, nên chắc hẳn là chiều chuộng chi ba, nhưng sản nghiệp lớn nhất nhà họ Minh là ở chỗ Minh Thiếu Diễm, cũng chính là ở trong tay nhà chính.

Đường Đường cau mày.

Nguyên nhân bên trong, Đường Đường đoán , nhưng đại khái cũng hiểu nguyên nhân chi ba bất mãn với Minh Thiếu Diễm.

Còn về chi hai...

Không phú quý quyền lực như Minh Thiếu Diễm, cũng sự ưu ái của Minh lão gia như chi ba, cuối cùng chọn về phía chi ba.

Một đám trưởng bối nghĩ đủ cách để hãm hại cháu , nhưng cuối cùng đều thành công.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-bao-boi-cua-nam-phu/chuong-22.html.]

Đường Đường khẩy một tiếng, cũng chỉ chút bản lĩnh đó thôi .

12 giờ trưa, chiếc xe đúng giờ dừng ở nhà của chú ba nhà họ Minh.

Hãy follow fanpage: Wy nhee!!!
* Để cho tui chút động lực nè^-^

Đường Đường thầm nghĩ lát nữa chào chú ba, đột nhiên phản ứng , đây là chú ba của Minh Thiếu Diễm, bản gọi chú ba nhà họ Minh là ông ba, nghĩ xuống xe, ngẩng đầu thấy Minh Thiếu Diễm đang đợi cô ở phía .

Đường Đường vội vàng bước tới, bên cạnh Minh Thiếu Diễm.

Nhà cũ của nhà họ Minh so với nhà bây giờ Minh Thiếu Diễm ở, kiểu dáng khác , xung quanh trồng nhiều cây cối, to, thoáng qua cũng thể thấy cảm giác cổ kính.

Mấy đứa trẻ con đang chơi đùa ở bãi cỏ bên ngoài biệt thự, đột nhiên thấy Minh Thiếu Diễm và Đường Đường đang đến, ngay lập tức lao biệt thự, ngay đó một đám đông từ bên trong .

Thực sự là một nhóm đông, chỗ đó ít nhất cũng hai mươi ba mươi , ánh mắt khi Đường Đường, như đang một miếng thịt nướng nóng hổi.

Rõ ràng là từng gặp, nhưng sự nhiệt tình dành cho Đường Đường lúc , như thể bọn họ thiết từ lâu , một phụ nữ 30 tuổi nắm lấy tay cô, trìu mến gọi “Đường Đường”, kéo cô trong.

Đường Đường rút tay , Minh Thiếu Diễm cô một cái, đó mới phụ nữ kéo tay Đường Đường : “Đây là cô cả của cháu.”

Đường Đường ngoan ngoãn gọi một tiếng cô cả, nhưng vẻ mặt của cô cả đột nhiên cứng đờ, đó mới hồi phục sự nhiệt tình .

Đám bước nhà.

So với biệt thự nơi Minh Thiếu Diễm ở một , thì ở đây nhiều đến mức khiến Đường Đường thấy khó chịu. Họ đều từ ba bốn mươi tuổi đến hơn năm mươi tuổi. Tất cả đều tò mò Đường Đường. Nếu như là Đường Đường từ lâu quen với cuộc sống ánh đèn sân khấu, thì vẻ mặt lúc hẳn là cứng ngắc.

Đám đều dùng ánh mắt đánh giá Đường Đường, đặc biệt những bằng tuổi hoặc là nhỏ hơn Đường Đường một chút, nào nấy đều liên tục tò mò Đường Đường.

Đường Đường nhạy cảm phát hiện, một cô gái trạc tuổi cô, ánh mắt đặc biệt thiện.

Đường Đường bắt đầu nhận từ ông hai ông ba, nhận từng từng một gần ba phút, cuối cùng chào tất cả một một , vô thức Minh Thiếu Diễm một cái.

Minh Thiếu Diễm vẻ mặt cuối cùng cũng kết thúc của cô, đột nhiên cảm thấy chút đáng yêu lên lời.

“Ăn cơm trưa .” Minh Thiếu Diễm sang với chú hai Minh.

Chú hai Minh sửng sốt một chút, vội vàng kêu: “Ăn cơm ăn cơm, đợi lâu .”

Đến nhà ăn, Đường Đường trực tiếp bên cạnh Minh Thiếu Diễm, vẻ mặt Minh Thiếu Diễm đổi, cô cả Minh ở bên cạnh và mấy khác , vẻ mặt chút lắm. Lúc ăn cơm, Minh Thiếu Diễm vẫn như thường ngày, gắp thức ăn bát Đường Đường, còn Đường Đường thì càng tự nhiên ăn đồ ăn mà Minh Thiếu Diễm gắp, điều khiến cho chú hai chú ba Minh cũng đều chút bình tĩnh.

Nhìn Minh Thiếu Diễm từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ ruột mất từ lâu của Minh Thiếu Diễm, thì từng thấy Minh Thiếu Diễm hòa hợp với ai cả. Vì thế cho dù là Minh Thiếu Diễm dành đón Đường Đường về bên cạnh , chú hai Minh đợi cũng quá lo lắng, dựa cái tính cách đó của Minh Thiếu Diễm, thể sống hòa hợp với đứa cháu gái bao giờ gặp mặt chứ.

Huống hồ, bọn họ đều Minh Thiếu Diễm ghét Minh Thiếu Phàm đến mức nào.

Nếu như lo lắng bọn , Minh Thiếu Diễm nhất định sẽ đón Đường Đường trở về.

bọn họ bình tĩnh, nhanh chậm qua gần một tháng, mới gọi điện kêu Minh Thiếu Diễm đem qua đây.

hiện tại, thấy chú cháu hợp 10 phần như , một đám ngoại trừ kinh ngạc, còn chút hối hận.

Sớm ...

Bỏ , hiện tại hối hận cũng gì, hơn nữa đánh c.h.ế.t bọn họ cũng tin, Minh Thiếu Diễm thể thật lòng đối xử với Đường Đường.

Đường Đường chẳng qua chỉ là một cô bé mười mấy tuổi thôi, nắm bắt cô còn dễ ?

Bữa ăn vẻ khá hòa thuận, nhưng thực mỗi đều suy nghĩ riêng, khi ăn xong, Minh Thiếu Diễm liền đám chú hai Minh kéo thư phòng.

Minh Thiếu Diễm Đường Đường cách quá xa, nếu như cách quá xa hoặc tách , Đường Đường sẽ cơ hội đủ loại tin đồn, vì thế Minh Thiếu Diễm mới đặc biệt cùng Đường Đường đến đây.

giữa nam và nữ luôn cách, đám chú hai chú ba Minh bám dính lấy Minh Thiếu Diễm bàn chuyện ăn, còn Đường Đường một đám cô dì kéo chuyện gia đình.

Một đám tiểu bối đều đuổi ngoài, một đám cô dì đóng cửa , cô cả Minh liền kéo lấy Đường Đường lên:

“Đứa trẻ tội nghiệp của cô, đáng lẽ đón cháu về sớm hơn.”

Đường Đường tình cảm đột nhiên phun trào dọa cho giật , đó lập tức vẻ mặt buồn bã: “Cô cả, , hiện tại về cũng muộn.”

“Lớn lên xinh xắn còn hiểu chuyện như .” Cô cả Minh kéo lấy tay Đường Đường hiệu với những khác, những vội vàng gật đầu.

Cô cả, cô nhỏ kéo lấy cô một lúc, ngừng khen Đường Đường xinh , Đường Đường vẫn luôn thuận theo lời bọn họ gật đầu, khi hỏi han xong, cuối cùng cũng chủ đề chính.

Cô cả do dự chốc lát, ngập ngừng hỏi cô: “Đường Đường , chú nhỏ cháu đối xử với cháu... chứ?”

“Đương nhiên ạ.” Đường Đường trả lời nhanh: “Chú nhỏ đối xử với cháu .”

Đám cô Minh lúng túng một cái, Đường Đường thu hết biểu cảm của họ mắt, giả vờ ngập ngừng mở miệng: “Cô cả ?”

“Cái .” Cô cả Minh Đường Đường, thở dài: “Chúng đều là một nhà, một nhà thì vốn nên những cái , nhưng...nhưng cháu là cháu gái của cô, cô giấu diếm cháu, chú nhỏ của cháu, ...”

“Chú nhỏ ạ?”

Cô cả Minh nghiêm túc cô: “Con , như cháu nghĩ ....cháu cần cẩn thận chú nhỏ của cháu.”

Đường Đường kinh ngạc cô cả Minh, ánh mắt tràn đầy nghi ngờ, một lúc cắn cắn môi: “Lời của cô cả, là ý gì.”

<> Tác giả lời :

Đường Đường: Biểu diễn cho các bạn xem một chút, các gì gọi là kỹ năng diễn xuất cấp Ảnh hậu.

Loading...