Xuyên Thành Chồng Của Người Mình Thích - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:34:49
Anh lập tức sải bước tới gần, nhưng khi thấy chiếc điện thoại và iPad đặt bên cạnh , ánh mắt rõ ràng thoáng sững .
dịu dàng : "Vốn dĩ em lấy iPad chơi game một lúc, nhưng quên mất mật khẩu ."
"Đó là ngày sinh nhật em mà."
Anh nhẹ nhàng xoa đầu , đồng thời để dấu vết đẩy iPad xa một chút.
nép lòng , lén ngước mắt quan sát.
Lương Ngôn Tịch lúc mười tám tuổi rõ ràng gian xảo như . Ít nhất thì, trong ánh mắt lúc vẫn còn chút hoảng loạn.
Cơ hội ăn h.i.ế.p lẽ chỉ bây giờ thôi!
Nhận thức điều đó, vòng tay ôm lấy eo , ngước mặt lên :
"Anh dạo kỳ lạ lắm, đến mức em còn sắp nghi ngờ lòng đổi ."
"Hửm?" Cả cứng , "Anh kỳ lạ chỗ nào?"
"Ở cũng kỳ lạ cả."
chậm rãi : "Bây giờ còn nhiệt tình với em nữa. Trước đây như ."
Giọng trở nên căng thẳng: "Trước đây, như thế nào?"
cố ý chớp mắt, vô tội : "Anh hỏi em ?"
Anh im lặng trong giây lát.
Sau đó, giơ tay che mắt , giọng trầm thấp vang lên bên tai:
"Anh . Gần đây bận quá. Sau sẽ như đây."
8
Không Lương Ngôn Tịch dùng cách gì, nhưng mấy ngày nay, gần như trùng khớp với chính khi kết hôn.
Nếu thỉnh thoảng trong mắt lóe lên chút hoang mang trong sáng, suýt nữa tưởng cái tên thích giả vờ lạnh lùng ngày .
rõ ràng là . Dù thì, bây giờ dễ lừa hơn nhiều.
Nhân lúc về nhà, ôm lấy chiếc tạp dề mới nhận , lon ton chạy tới:
"Đến lượt nấu cơm cho em ."
Thực , kiểu dáng của chiếc tạp dề … gợi cảm.
Lương Ngôn Tịch nhận lấy, nhướng mày nhưng gì.
Thấy định mặc đè lên áo sơ mi, nhắc nhở:
"Chỉ mặc mỗi tạp dề thôi."
Khuôn mặt lập tức đỏ bừng.
Chiếc tạp dề dường như nóng lên trong tay , cầm cũng , bỏ cũng xong. Sau một hồi im lặng, nghẹn ngào :
"Thật sự ?"
"Thật mà, đây đồng ý với em ." đầy lý lẽ.
Thực , từng đồng ý.
Dù gì thì Lương Ngôn Tịch đây sĩ diện, còn kiêu ngạo.
bây giờ thật ngoan ngoãn, dễ dụ. chỉ cần mềm mỏng dỗ dành một chút, gật đầu chấp nhận.
Anh cúi đầu, bất lực hỏi:
"Em thật sự chỉ ăn cơm thôi ?"
"Ăn cơm ."
cố tình úp mở: "Còn đó ăn gì, ."
Anh thở dài nhận mệnh.
Mặt đỏ bừng, chậm rãi cởi từng chiếc cúc áo sơ mi ngay mặt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/xuyen-thanh-chong-cua-nguoi-minh-thich/chuong-6.html.]
Hôm đó, bữa cơm đặc biệt thịnh soạn.
Khiến nếm mùi ngon ngọt, liền mua về cả đống thứ từng thử mà dám thử.
Lương Ngôn Tịch trêu đến mức sắp phát điên.
Anh ngượng ngùng buông thả, hổ táo bạo. càng lúc càng hài lòng, những trò nhỏ áp dụng cũng ngày càng nhiều.
bất ngờ luôn đến lúc con tự tin nhất.
Khi Lương Ngôn Tịch cởi trần, đeo một chiếc đuôi sói bông mềm mại, lắc lư mặt , nhịn mà nhào lên đè xuống:
"Quá hợp khẩu vị , chồng ơi!"
Anh nhẹ nhàng đỡ lấy eo , hỏi:
"Thích ?"
"Thích!" gật đầu liên tục, "Rất thích!"
"Em thích là ." Anh ngoan ngoãn dụi trán .
Bộ dáng thực sự quá mê hoặc. kiềm chế mà cảm thán:
"Anh bây giờ ngoan hơn đây nhiều lắm!"
Cơ thể rõ ràng cứng đờ.
Nhận lỡ lời, cũng sững .
Đang định giả vờ như chuyện gì xảy , thì Lương Ngôn Tịch đột nhiên nắm chặt vai :
"Bây giờ? Trước đây?"
mơ hồ đáp:
"Chỉ là nghĩa đen thôi mà…"
đúng lúc , đặc biệt nhạy bén, đánh lạc hướng.
Anh lật đè xuống, thẳng thừng hỏi:
"Em đúng ?"
im lặng.
Anh vài giây, giọng điệu chắc chắn:
"Em ."
Ngón tay nhẹ nhàng lướt qua gò má , giọng mang theo vài phần nguy hiểm:
"Anh sớm nên đoán … Em phát hiện ."
9
Khoảnh khắc , Lương Ngôn Tịch bỗng khiến chút sợ hãi.
rụt vai , cố gắng tỏ bình tĩnh:
"Phát hiện thì ? Anh sơ hở đầy rẫy, chẳng lẽ em nên nhận ?"
Anh bật :
"Bao giờ phát hiện?"
Không đợi trả lời, tự suy đoán:
"Hôm em đến văn phòng ?"
Anh :
"Hình như từ hôm đó, em bắt đầu táo bạo với hơn hẳn."
hừ một tiếng, coi như ngầm thừa nhận.
Ngón tay vuốt nhẹ chiếc đuôi sói phía , từ gốc đến ngọn, động tác sắp xếp suy nghĩ:
"Vậy nên, vì em phát hiện , mới lôi chơi trò ?"